Hệ Thống Xuyên Nhanh Cải Tạo Thẳng Nam

Chương 6: Giúp ta xem ta có bị bệnh dại không

Tần Lệ ánh mắt tối sầm lại, chẳng lẽ những A khác cũng sẽ nghĩ như thế khi nhìn thấy Nghiêm Cẩn?

---------------- -----------------

Tần Lệ nhìn cậu một lượt rồi mở miệng:"Nghiêm phó quan, xem ra cậu đã lâu không rèn luyện."

Nghiêm Cẩn nghe xong muốn choáng váng, gì vậy sẽ phải rèn luyện gì cơ? Không phải là đánh nhau như trong phim chứ hay là rèn luyện trong cơ giáp mà cậu mới thấy trước kia? Tuy cậu rất thích nó nhưng cậu không phải nguyên thân nên sẽ không biết dùng cơ giáp a...

Nghĩ đến thôi mà trên trán tuôn tuôn mồ hôi lạnh, Nghiêm Cẩn cung kính nói: "Vâng, thượng tướng, tôi nhất định sẽ chăm chỉ rèn luyện."

"Đi theo tôi."

Hả? Nghiêm Cẩn không khỏi ngẩng đầu nhìn. Cậu nhìn không ra cảm xúc gì trong mắt Tần Lệ.

"Cùng tôi luyện tập một lát."

Nhìn thấy thân ảnh to lớn đi tới phòng huấn luyện, Nghiêm Cẩn đành phải kiên trì đuổi theo. Một bên luống cuống hỏi hệ thống: "Hệ thống, làm sao bây giờ?"

009 nghe vậy thành thật giải đáp cho cậu: "Ký chủ, bản hệ thống có thể đem năng lực của nguyên thần truyền vào cho cậu, nhưng chỉ giới hạn ở thế giới này."

Nghiêm Cẩn vui mừng khôn xiết lập tức nói: "Mau gửi cho tôi."

"Được, ký chủ. Nhưng.."

Nghiêm Cẩn thấy hai người sắp tới phòng huấn luyện, vội vàng nói: "Đừng nhưng nữa, nhanh lên, ta không muốn bị phát hiện đâu."

Nếu như phát hiện ra hắn không phải người cùng nguyên thân, ở giữa các vì sao khoa học tiến bộ, cậu có thể sẽ bị cắt ra nghiên cứu, đúng không?( ừ bé tưởng tưởng phong phú quá, tui k dịch lố đâu nha mà thật sự ghi là cắt ra á)

Nhớ đến từng xem qua mấy vật thí nghiệm trong phim, Nghiêm Cẩn nhịn không được run rẩy một trận.

Trong phòng huấn luyện, rất nhiều A đang luyện tập, thấy Tần Lệ đưa Nghiêm Cẩn vào một trong các phòng tập huấn, bọn họ cũng dừng luyện, cùng nhau xúm lại xì xào.

Đây là muốn đánh nhau rồi?

Tần Lệ bước đi bình tĩnh vươn tay cởi từng cúc áo khoác, chậm rãi cởi bỏ bộ quần áo được chế phục, chỉ còn áo bên trong, nói: "Nghiêm phó quan muốn cùng tôi mặc thế này huấn luyện sao?"

Nghiêm Cẩn đang mặc trang phục công chức, thắt lưng càng làm cho vòng eo thon thả, Tần Lệ để ý quanh nơi mềm mại mảnh mai khác hẳn O, bất động thanh sắc mà đánh giá.

Cái cảm giác này thở không nổi lại tới nữa rồi!! Nghiêm Cẩn da đầu tê dại, cũng đi theo cởi chế phục bên ngoài ra, để lộ cánh tay, hạ thân là cùng khoản quần dài phục chế.

Tuổi trẻ hàng năm vận động, cánh tay đường cong trôi chảy. Cùng là Alpha nhưng cơ bắp trên người Nghiêm Cẩn cũng không phải thô to rõ ràng mà là một lớp mỏng manh bám vào vân da mặt ngoài, ưu mỹ xinh đẹp. Khác hoàn toàn với những A mang lại cho người khác cảm giác áp bức.

Da trên thân cậu lại rất trắng, so với da mặt càng muốn trắng hơn.

Sự chú ý của Tần Lệ gần như ngay lập tức bị thu hút bởi thân hình tuyệt đẹp của người kia.

Tần Lệ từng gặp rất nhiều O lõa thể muốn bò lên giường hắn, hắn căn bản không có hứng thú nhìn thân thể người khác lại càng thêm chán ghét, mà lúc này Nghiêm Cẩn chỉ để lộ một chút không chỉ làm cho hắn muốn nhìn thêm, còn muốn làm gì đó quá phận với cậu.

Hắn trước sau là luôn biết kiềm chế, không thích tìm thú vui thể xác cho bản thân. Hắn cảm thấy khả năm kiềm chế cũng là 1 loại kỹ năng tốt, không ngần ngại mà thêm vào mục đáng học hỏi.

Dưới ảnh hưởng của hắn, mà các binh lính và sĩ quan dưới quyền hắn đều có xu hướng phát triển theo hướng này.

Nếu tinh lực dồi dào thì sao? Đánh nhau vài trận, chạy hàng vạn dặm, bảo đảm mệt mỏi đến mức chỉ muốn nằm xuống liền không muốn nhúc nhích, thế làm gì còn thừa tinh lực đi làm chuyện khác?

Cái nói là tinh lực dư thừa kia chẳng qua quá rảnh rỗi mà sinh ra.

Nghiêm Cẩn động tác rất chậm, trong lòng kêu gọi hệ thống mà hệ thống cũng đang cuống lên gửi cho cậu nhưng đường truyền không được tốt lắm, hệ thống nhìn màn hình 5%......7%.....13%, hơi lâu thì phải.

Đâu chỉ hơi, sao hệ thống còn chưa truyền kỹ năng cho cậu, cậu không thể diễn nổi nữa rồi.

Mùi pheromone sảng khoái thoát ra từ thanh niên, một lúc sau, cả phòng huấn luyện đều ngửi thấy mùi pheromone tươi mát của người bên kia. Lạ thay, Tần Lệ không hề ngửi thấy sự hưng phấn trong pheromone của đối phương, mà ngược lại dường như là...thất thố?

Nếu lúc trước thấy được cảm xúc này căn bản hắn cho rằng đối phương nhu nhược , nhưng bây giờ lại thấy rất đáng yêu.

Vẻ mặt thanh niên vẫn bình tĩnh như cũ, Tần Lệ có chút hứng thú.

Thanh niên hoảng loạn nghĩ cái gì. Cùng hắn đối chiến sao?

Tần Lệ là một người đàn ông nghiêm túc, hắn không bao giờ thủ hạ lưu tình khi chiến đấu với một A. Mà giờ khắc này, hắn không nhịn được muốn nhường trước mặt thanh niên một chút.

Ý nghĩ này đột nhiên tới, dù cho hắn làm trái hành vi chuẩn tắc lúc trước, hắn lại không cảm thấy bực bội, ngược lại vui vẻ hưởng thụ.

Tin tức tố hương vị thanh mát, lại nồng nàn làm người thở không nổi, chỉ cảm thấy đầy người ngọt ngào.

Nghiêm Cẩn rốt cục cũng tiếp nhận được kỹ năng của nguyên thân, cậu đang chăm chú đọc kỹ, cho nên mới mặc kệ trên người khó chịu, mà khống chú ý được ánh mắt của vị thượng tướng nào đó càng ngày càng sâu.

Mùi vị này, còn ngon hơn nhiều so với pheromone O. Tần Lệ ngo ngoe rục rịch, lần đầu tiên cảm thấy không thể khống chế được pheromone trong người mình. Pheromone vừa bá đạo vừa mạnh mẽ quét về phía đối phương mềm mại, thân thể thiếu niên rõ ràng mềm nhũn đi Thế nhưng, thiếu niên dường như không hề hay biết, như suy tư mơ mộng trong đầu.

Nên nói đối phương trì độn, vẫn là thần kinh thô?

Sau khi tiếp nhận những kỹ năng do cơ thể nguyên chủ sở hữu, Nghiêm Cẩn bị sự bất thường trong cơ thể làm cho kinh ngạc.

Tại sao cậu không thể sử dụng sức mạnh của mình?

“Hệ thống?” Trong lòng cậu thầm gọi.

"Ký chủ?"

"Tại sao thân thể của ta không có sức lực?"

"Ký chủ, đây là di chứng."

"Tại sao mi không nói cho ta biết?"

009 vô cùng ủy khuất: "Khi tôi muốn nói, tôi đã bị cậu chặn lại."

Nghiêm Cẩn á khẩu không trả lời được.

"Nghiêm phó quan?"

Nam nhân khí thế tiến tới, thân thể dị thường khiến phòng tuyến của Nghiêm Cẩn sụp đổ, cậu nhịn không được lui về sau. Sau lưng là bức tường kim loại lạnh lẽo, Nghiêm Cẩn không thể lui được nữa.

Tần Lệ cũng không định đánh cậu, vậy sao cậu lại cảm thấy đối phương tràn đầy nguy hiểm.

Anh đừng có tiến tới nữa!

Tần Lệ dường như không tỉnh táo, ánh mắt mong manh của cậu khiến cho xung lực trong lòng hắn càng thêm cuồng bạo.

Nghiêm Cẩn trong lòng hét to một tiếng, "Hệ thống? 009? Cứu giúp!"

Hệ thống lại mất liên lạc.

Đều là dối trá, không phải nói là hoạn noạn có nhau sao?

“Nghiêm phó quan, cậu lui cái gì?” Tần Lệ chậm rãi hỏi. Buồn cười vậy anh tiến tới làm gì?

“Thượng tướng, tôi có chút không khỏe không thể cùng ngài huấn luyện nữa.” Nghiêm Cẩn hết sức duy trì chống đỡ nói.

"Không sao."

Tần Lệ tỏ ra dễ nói chuyện, nhưng Nghiêm Cẩn lại cảm thấy người kia càng nguy hiểm hơn.

Thực sự thì giác quan thứ sáu của đàn ông không phải kém hơn phụ nữ. Còn đang gấp thì một bàn tay đè lên tuyến thể sau cổ cảm nhận được đằng sau ê ẩm căng trướng, Nghiêm Cẩn càng ngày càng không còn sức lực.

Tần Lệ nhớ kỹ tới cảm giác lần đầu tiên được cắn vào nơi đó không có cảm giác kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt như dấu ấn O giống miêu tả trong sách giáo khoa, nhưng lại khiến người ta sinh ra tâm lý thỏa mãn khó tả.

Vết cắn trên đã bị mờ đi dưới khả năng tự phục hồi mạnh mẽ của A khiến Tần Lệ không hài lòng.

Càng muốn để lại dấu ấn của mình ở đó mãi mãi.

Hơi nóng đến gần, Nghiêm Cẩn có kỹ xảo chiến đấu cũng không dùng được, thân thể hư mềm càng không ngừng tăng lên, nếu không Tần Lệ có đè lại thân thể của cậu e rằng trong giây lát liền sẽ ngã xuống đất.

Như vậy, cậu có nên cảm ơn hắn không? ( tới đoạn này bé vẫn k biết tại sao bé bị vậy nên bé cứ nghĩ anh đỡ bé để k bị ngã chứ không biết đến tin tức tố á)

Luồng khí nặng nề đè lên, đó là bản chất áp chế của A hùng mạnh, nó hét lên những người trước mặt hắn phải phục tùng và tuân theo hắn.

Nghiêm Cẩn đối với pheromone không có tính xâm lược, nhu hòa mà bao dung pheromone cuồng bạo mạnh mẽ, không hề giấu diếm mà biểu hiện nó có thể làm bất cứ điều gì nó muốn.

Sẽ không lại muốn cắn cậu một lần nữa đi? Rất đau. Hơn nữa cậu không phải O, có cắn mấy cũng vô dụng.

Sao một nhân ngư xinh đẹp vậy mà không đánh dấu, thế mà đi đánh dấu cậu. Rốt cuộc Tần Lệ sao lại tật xấu như vậy.

Răng nanh hắn đâm vào trong tuyến thể, pheromone vốn không thuộc về cậu lại mạnh mẽ tràn vào Nghiêm Cẩn cau mày khó chịu.

Giống như là cả người hoàn toàn lộ ra cảm giác trước mặt người nọ không chỗ che giấu, khiến Nghiêm Cẩn cảm giác xấu hổ mãnh liệt.

"Thượng tướng..."

Tin tức tố Alpha cường đại trong thời gian ngắn ngủi chiếm cứ một tuyến thể Alpha khác, trên người đối phương tràn ngập tin tức tố mỹ diệu của mình khiến cho Tần Lệ sung sướиɠ mà nheo lại mắt.

Răng nanh rút ra, gáy cậu có vật mềm ướt liếʍ lên, Nghiêm Cẩn không khỏi run rẩy, da đầu tê dại.

"Ngài cắn xong có thể cho tôi đi lấy thuốc được không?"

“Không cần uống thuốc.” Hút nhẹ một cái Tần Lệ mới ngẩng đầu lên, “Như vậy là được rồi.”

Chậc, vóc dáng của A tuy cứng rắn vết cắn nhỏ như vậy nhưng sau một ngày sẽ giảm dần.

Nhân vật chính công cũng quá keo kiệt đi a, ngay cả khi cậu có thể tự lành, liền không thể lãng phí một chút thuốc cho cậu? Rõ ràng là lần đầu tiên anh ta giúp cậu băng bó vết thương.

Thời buổi hiện đại, đàn ông keo kiệt không lấy được vợ đâu.

Thanh niên không phát giác gì tới bộ dáng của mình, để khát vọng trong lòng Tần Lệ càng mãnh liệt. Bất quá hắn cuối cùng vẫn nên ngừng lại.

Không thể đem người dọa chạy được.

Lại một lần nữa bị chó gặm, Nghiêm Cẩn rất nhanh đã bình tĩnh lại.

Tuy nói tinh tế nhân loại giới định rõ ở kia, nhưng đối với Nghiêm Cẩn- người mới đến vài ngày trước đó là một đống dữ liệu.

Đánh dấu? Dấu cắn Alpha?

Nếu không có hệ thống nhắc nhở, Nghiêm Cẩn sẽ không bao giờ nghĩ được phương diện khác.

Dù gì thì cậu cũng là trai thẳng không phải sao?

Thân thể hư mềm cũng biến mất, Nghiêm Cẩn lui ra khỏi Tần Lệ, giữ khoảng cách an toàn, "Thượng tướng, nếu không có chuyện gì, tôi về trước."

“Ừm.” Tần Lệ gật đầu.

Nghiêm Cẩn thân thể khôi phục, nhưng không có ý kiến

cùng Tần Lệ luyện, ai biết Tần Lệ sẽ lại tới cắn cậu một cái thì sao?

Bệnh dại thì không được đâu.

Nghiêm Cẩn ánh mắt có chút thương hại, nhưng mà Tần Lệ cúi đầu nên không có nhìn thấy.

Không có vật nuôi nào trong tinh tế càng làm sao biết được chó dại là gì. Thật tội nghiệp mắc bệnh dại mà không biết.( kkk bé nghĩ đánh dấu tức là phát bệnh dại đó mn)

Không xong, cậu vừa mới bị cắn một cái, không biết có bị lây bệnh không? Tốt hơn là nên tìm hệ thống để xác minh đã.

Nhắc đến hệ thống mới nhớ thực sự làm cậu tức chết. Hệ thống không đáng tin cậy chút nào, mới vừa tuyên bố rõ ràng rằng nó sẽ không bị trục trặc, giờ thì hay đến lúc quan trọng lại biến mất.

Tần Lệ ở lại trong phòng huấn luyện, lúc này đúng là thời gian huấn luyện của hắn.

Các A vây một chổ quanh phòng huấn lại vừa nghe động tĩnh bên trong như mấy bà dì bát quái đang túm xụm thì nghe động tĩnh lớn bên trong rồi nhanh chóng trở về vị trí của mình.

Bọn họ là một đám bác gái chuyên nghiệp, lộ ra chuyện không phẩm sự này là không có khả năng.

Nghiêm Cẩn đi qua phòng huấn luyện công, mấy A giả bộ phía sau nháy mắt một cái vờ vịt tập luyện.

Ngửi thấy không? Ngửi thấy không? Pheromone của thượng tướng Tần! Nó ở trong thân thể Nghiêm phó quan.

Hóa ra cuộc chiến này mà họ tưởng là một cuộc “chiến đấu” khác.

Nghiêm Cẩn trở lại căn nhà gỗ của mình, trong lòng kêu gọi hệ thống.

009, "Xin chào, ký chủ."

Nghiêm Cẩn, "Mau lên, . Ta lại bị nhân vật chính công của mi cắn."

009 Tâm trạng rất phức tạp.Ký chủ của nó rõ ràng là Alpha, tại sao chính công lại coi một A khác? Chọn lựa kỹ càng thân thể, rõ ràng là nhất chịu Omega hoan nghênh Alpha chi nhất.

Có lẽ đến đế đô tinh liền sẽ biến tốt, dù sao Alpha cùng Alpha, tại tinh tế nhận biết độ, so hiện đại quá thấp.

Một đám Alpha tụ tập cùng một chỗ, sẽ chỉ sinh ra bài xích, thần phục hoặc xung đột, làm sao có thể vượt qua tác dụng của tin tức tố, tiến tới nhau?

Nếu không phải như vậy, thế giới đầu tiên hệ thống sẽ không chọn Tinh .

Vật chủ mới bị ràng buộc hoàn toàn không có ý thức về xu hướng tìиɧ ɖu͙© của mình.

009 nói, "Ký chủ, tinh tế không có bệnh chó dại đâu."

Sau khi tuyến sau bị cắn, cơn đau biến mất sau khi đối phương rời đi, trọng tâm hiện tại của cậu lập tức chuyển từ Tần Lệ đang cắn đến cậu.

Giống như A cùng A thậm chí còn tự nhiên hơn.

"Hệ thống, sao mi lại mất tích. Mi không biết di chứng này khủng khϊếp như thế nào đâu, giống như bị tiêm thuốc mê vậy. Nếu lúc đó có người muốn hãm hại ta, thì nguy hiểm như thế nào. Nếu như sau này xảy ra chuyện, mi làm ơn dứt khoác nhở ta."

009 day dứt xin lỗi, "Được, ký chủ."

"Vậy bây giờ chúng ta nói đén tại sao mi lại biến mất đột ngột như vậy đi ."

009 càng xin lỗi hơn "Xin lỗi ký chủ, hệ thống đột ngột ngắt kết nối với cậu."

Nghiêm Cẩn liếc mắt một cái: "Ta nghĩ vấn đề kỹ thuật của ngươi nên bàn bạc thảo luận."

009 nói ngay: "Ký chủ, hệ thống này được sinh ra từ hành tinh có công nghệ tiên tiến nhất tinh cầu và hiệu suất của nó hoàn toàn không có vấn đề gì."

Nghiêm Cẩn nhẹ giọng nói: "Vậy tại sao lúc mấu chốt luôn ngắt kết nối."

009 Không nói nên lời, thật sự nó cũng không biết.

Nó không chỉ mang lại hàng nghìn máy chủ mà còn hàng trăm máy chủ. Là hệ thống có tỷ lệ thành công cao nhất, nó chưa bao giờ bị ngắt kết nối với máy chủ.

Có lẽ, nó nên tìm thời gian để tự kiểm tra xem? Nó thực sự gây ra sự cố không?