Bị Nhân Cách Phụ Của Anh Trai Thao

Chương 5: Để anh nhìn xem (H)

Đầṳ ѵú đỏ hồng nhô cao bị vải áo vuốt ve tới cứng rắn. Cô run rẩy một hồi, lá gan lại lớn hơn: “Ha a… Bên kia… cũng muốn…”

Một chút vũ mị xen lẫn thanh lãnh xuất hiện trên khuôn mặt xinh đẹp, giọng nói mềm mại hệt như không biết chính mình ẩn chứa lực hấp dẫn lớn tới cỡ nào, dễ dàng gợi lên du͙© vọиɠ trong lòng Giản Quân.

Lực độ trên tay vô thức tăng mạnh hơn một chút, đầu anh cũng hướng xuống, chuẩn xác ngậm lấy nụ hồng đang nhô cao.

“A!”

Cô hét lên sợ hãi, hai tay đè lên vai anh vô lực đẩy nhẹ một chút.

Thật thoải mái… Giấc mộng này cũng quá chân thật rồi.

Phản ứng thân thể là thành thật nhất, cô vô thức dựa tới bên cạnh Giản Quân.

Môi lưỡi anh thấm ướt lớp vải trên đầṳ ѵú, hàm răng cắn lên điểm nhô cao, bắt đầu cắn xé nhè nhẹ, tai nghe tiếng rêи ɾỉ xen lẫn chút nức nở của thiếu nữ.

Giản Ỷ lại vô thức run rẩy, hai đùi cũng kẹp chặt hơn, nơi giữa hai chân ướt dính hệt như có thứ gì đó đang chảy ra.

Mà vừa nhúc nhích, dưới eo bỗng chọc tới thứ gì cứng rắn như sắt, đôi mắt mơ hồ lập tức trừng tròn xoe.

Cô không phải con nít, cũng đã từng trốn trong phòng một mình xem phim hành động cấp ba, cây gậy đang thọc vào người cô kia chính là côn ŧᏂịŧ của anh trai.

Dường như dáng vẻ đột ngột đờ ra của cô chọc cười Giản Quân, anh vươn đầu lưỡi khảy mạnh lên hai núʍ ѵú phấn nộn kia.

Bàn tay xoa nắn đầṳ ѵú đủ rồi lại bắt đầu trượt theo đường cong xuống phía dưới, phủ lên vùng tròn trịa.

Mông thịt mềm mại tràn ra từ kẽ ngón tay, hình ảnh dâʍ ɭσạи không thể miêu tả bằng lời.

Nơi giữa hai chân lập tức trở nên khó chịu vô cùng, chỉ riêng vải dệt cọ cọ phần bắp đùi trong đã đủ khiến cô rùng mình một trận.

“A… Không cần… Anh, anh…” Tiếng khóc nức nở của cô mang theo chút ngây thơ, hai chân thon dài trắng nõn run rẩy: “Có nước… A a… Chảy… Chảy xuống dưới…”

Giản Quân hơi ngừng lại, tiếp đó anh nâng mông cô lên, khi lại thả cô xuống, cô cuộn tròn người lại, không kìm được mà hạ chân xuống theo.

Anh dễ dàng bắt trúng cổ chân cô, để mặc thiếu nữ ngã xuống giường.

Giản Quân nhìn em gái, giọng nói trầm thấp mang theo chút dụ dỗ: “Để anh nhìn xem.”

Là câu trần thuật, không phải câu nghi vấn.

Chân Giản Ỷ rất nhỏ, mắt cá chân trắng nõn bóng loáng bị anh tóm gọn dễ dàng sau đó nâng lên.

Đùi bị nhấc lên cao đương nhiên váy ngủ cũng sẽ bị trượt tới chỗ mông, lộ ra mép qυầи ɭóŧ trắng thuần.