“Phù…”
Giản Ỷ bật mạnh người ngồi dậy từ trên giường, há miệng thở phì phò từng hơi từng hơi.
Mùa hè trời nóng, lúc ngủ cô có mở cửa sổ ra. Bên ngoài có một trận gió thổi tới nhấc lên một góc màn cửa sổ, dẫn tới có ánh sáng loáng thoáng chiếu vào.
Giản Ỷ kinh ngạc nhìn chằm chằm chỗ ánh sáng nhạt kia, đầu óc còn đang hỗn độn.
Đây… Quả là mộng đúng không?
Sao cô có thể có giấc mộng như vậy?
Nhớ tới nội dung trong giấc mộng, cô lại thẹn tới cuộn tròn ngón chân lại, dùng sức moi móc khăn trải giường.
Mơ thấy anh trai nửa đêm vào phòng nói muốn ân ái với cô, sau khi cô từ chối vài câu tượng trưng, Giản Quân thở dài nâng cằm cô lên, ịn môi xuống, hôn tới cô thất điên bát đảo.
Rốt cuộc cô phải… khao khát nhiều tới mức nào?
Ngượng ngùng thì ngượng ngùng, nhưng trong lòng vẫn còn một chút buồn bực, sớm biết đây là mộng cô sẽ không từ chối.
Nghĩ đi nghĩ lại, cô lặng lẽ khép chặt hai chân, khuôn mặt đỏ tới muốn mạng.
“…”
Giản Ý nâng hai cánh tay lên vỗ vỗ gương mặt của mình, ném bay tất cả suy nghĩ kiều diễm ra khỏi đầu.
Cho tới bây giờ, loại tình cảm không thể lộ ra sáng này cô chỉ dám nghĩ nghĩ trong lòng.
Đầu cô hỗn loạn vô cùng, không cách nào tập trung nổi.
Cho nên cô cũng không phát hiện… Cửa phòng cô vốn không khóa!
“Thật ngoan.”
Đi xuống tầng, Giản Ỷ mở di động, thấy tin nhắn Giản Quân gửi cho cô. Anh nói mấy ngày tới anh phải ở lại phòng thí nghiệm, sẽ không về nhà nhiều.
Cô bĩu môi đáp lại đã biết, sau đó tắt di động tự tìm gì đó cho mình ăn.
Từ lúc cô và Giản Quân còn rất nhỏ, cha mẹ đã gặp chuyện ngoài ý muốn mà qua đời. Sau đó cô của cô nuôi dưỡng hai anh em cô.
Nhưng cô của cô còn phải xử lý cục diện rối rắm do ba mẹ lưu lại nên phần lớn thời gian chỉ có hai người bọn họ lo cho nhau.
Tuy Giản Quân rất thích bắt nạt cô, rất thích chọc cô tức giận, nhưng anh vẫn là người anh trai tốt, cũng biết bảo vệ cô, cẩn thận chăm sóc cô.
Từ khi còn là đứa bé không biết gì cho tới khi biết yêu anh vẫn luôn ở bên cạnh cô, cho nên trong mắt cô không thể chứa nổi một người nào khác, còn sinh ra tình cảm không nên có với Giản Quân.
Nghĩ tới đây, Giản Ỷ thở dài một hơi.
Cô mới thi đại học xong, nguyện vọng một của cô là trường đại học Giản Quân học.
Vừa có thành tích cô đã lặn lội đường xa tìm tới Giản Quân, mỹ danh là muốn sớm tìm hiểu thành phố mà mình sẽ sống mấy năm tới nhưng thực tế là vì quá thương nhớ anh trai, chỉ hận không thể chắp cánh lập tức bay tới tìm anh.