Sau khi hoàn thành xong việc ở công ty, Đường Viễn Phong không thể không nhớ đến thân hình hoàn hảo của Cố Nhã, côn ŧᏂịŧ của anh lúc nào cũng muốn cắm vào tiểu huyệt của cô, không biết lúc này cô đang làm gì, đã tỉnh dậy hay chưa.
Chợt nhận ra điện thoại vẫn chưa được bật.
Đường Viễn Phong cầm điện thoại đang sạc lên rồi mở máy, số cuộc gọi nhỡ trên màn hình đưa Đường Viễn Phong trở về thực tại, lcs này anh mới nhớ ra mình là người có vợ chưa cưới.
Gọi lại, Đường Viễn Phong cất giọng khàn khàn trầm thấp lên tiếng trước, "Alo? Tiểu Tuyết?"
Cố Tuyết thấy mình gọi mấy chục lần mà bây giờ anh mới trả lời thì kích động, giọng cũng rưng rưng,
"Viễn Phong, anh đi đâu vậy, sao không trả lời điện thoại của em, anh có biết em rất lo lắng cho anh không..."
"Nếu anh còn không nghe điện thoại, em đã đến công ty tìm anh."
Giọng Đường Viễn Phong rất bình tĩnh, "Ồ, không sao, chỉ là anh không để ý nên điện thoại hết pin tự động tắt nguồn, không nhận được cuộc gọi của em, bây giờ anh vẫn đang ở công ty làm việc, em không cần lo lắng.”
Sau khi nói xong, Đường Viễn Phong chụp ảnh bàn làm việc của mình rồi gửi cho Cố Tuyết.
Lại nói về vợ chưa cưới này của anh.
Mặc dù Cố Tuyết lúc ở bên anh có hơi rụt rè nhưng lúc trước hai người hẹn hò với nhau là vì Cố Tuyết tỏ tình với Đường Viễn Phong, có rất nhiều người thích Đường Viễn Phong, Cố Tuyết không phải là người xinh đẹp nhất, cũng không phải là người có gia thế tốt nhất, nhưng Cố Tuyết lại là người có tính cách tốt nhất.
Mỗi khi ở bên Đường Viễn Phong, cô ta đều sẽ tỏ ra mình thấp hơn, cố gắng làm hài lòng Đường Viễn Phong hết mức có thể, thậm chí còn giả vờ cư xử nhu thuận trước mặt Đường Viễn Phong, ngay cả khi nhìn thấy những cô gái khác tỏ tình với Đường Viễn Phong cũng chỉ nói không sao rồi mắt đỏ hoe.
Đàn ông ấy à,
Trừ háo sắc ra thì đều có lòng tự trọng vô cùng cao.
Ở bên cạnh có một cô gái nhu thuận, ngoan ngoãn mà mặt lại không xấu, không động tâm thì chỉ có thể là vì có sự lựa chọn tốt hơn, nếu không sẽ không ai từ chối.
Phải nói rằng mẹ con Trần Mạt Bình vô cùng hiểu cách dỗ dành đàn ông, nếu không hai người họ cũng không thể xoay mòng cha Cố như vậy được.
Theo thời gian, Viễn Phong đã rung động trước Cố Tuyết, sau khi tốt nghiệp, hai người thuận theo tự nhiên mà đính hôn, sau đó dự định kết hôn.
Trước khi gặp Cố Nhã, Đường Viễn Phong nghĩ mối quan hệ giữa anh và Cố Tuyết sẽ mãi như vậy, cuộc sống hôn nhân sẽ bình yên và đơn giản, vợ chồng tương kính như tân, nhưng tất cả những điều này...
Đều đã thay đổi vì Cố Nhã xuất hiện.
Cố Nhã có thân hình nóng bỏng và tính cách năng động, giống như một ngọn lửa, cô đã phá vỡ sự bình tĩnh của Đường Viễn Phong, khiến Đường Viễn Phong vô thức bị cô thu hút.
Lúc này, Đường Viễn Phong cảm thấy có chút áy náy đối với Cố Tuyết, trong vô thức, giọng điệu của anh trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều, "Anh bao nhiêu tuổi rồi mà còn có thể xảy ra chuyện chứ!?"
"Có phải vợ quá nhớ anh nên mới như vậy không?"
Cố Tuyết cảm thấy tốt hơn rất nhiều sau khi nghe lời đường mật của Đường Viễn Phong, khuôn mặt cô ta không khỏi đỏ lên, giọng thở hổn hển trong điện thoại vẫn còn văng vẳng trong tâm trí cô ta, nếu có thể cùng Đường Viễn Phong làm chuyện đó thì thật tốt.
Trái tim của Cố Tuyết tràn đầy mong đợi.
"Được rồi được rồi."
"Nếu anh không có việc gì thì em yên tâm rồi, vậy anh cứ làm việc đi, em không quấy rầy anh nữa."