Vực Sâu

Chương 11: Tâm sự

Chẳng qua dáng dấp của Trần Mạn thật sự xinh đẹp, mái tóc đen nhánh mềm mại, lông mi cong, đôi mắt hạnh thật to, mũi tinh tế, miệng anh đào nhỏ nhắn, mặt cũng nhỏ, nói chuyện mềm nhũn, tính cách cũng tốt, làn da vừa trắng lại vừa mềm, vóc người thon thả cân xứng, nên có đều có, chính mình và cô quen biết từ tiểu học, biết cô sẽ không nói dối.

“Được rồi, một quyển tiểu thuyết mà thôi, cậu cứ như vậy à? Đừng suy nghĩ nhiều nữa, nghĩ lại xem giữa trưa ăn gì đi.” Lý Hân Đình không còn hoài nghi nữa, chuẩn bị sách cho tiết học tiếp theo, Trần Mạn thuận miệng ừ một tiếng, trong ngực tim đập thình thịch, vẫn luôn nghĩ đến chuyện bản thân thích ba sao? Loại thích giữa nam nữ kia, cho nên mới luôn muốn ở cùng cha.

Mấy ngày hôm sau, Trần Mạn đều dính Trần Châu, Trần Châu còn tưởng rằng Trần Mạn lo lắng hắn sẽ đưa cô đến chỗ Chu Thục, vội vàng bảo đảm với cô sẽ không làm như vậy, cũng mua rất nhiều quà để bồi thường.

Mấy ngày nay tâm thần Trần Mạn cũng có chút không tập trung, cô biết Trần Châu sẽ không bỏ xuống chính mình, dường như từ sau lần trước nghe Lý Hân Đình và Chu Lan nói, lúc tiếp xúc với cha, cô sẽ cảm thấy căng thẳng, tim đập nhanh hơn, dường như trong mắt cô, cha càng lúc càng đẹp trai hơn, cũng khát vọng càng thêm tiếp xúc nhiều với cha, dùng việc này để chứng minh cha là của một mình cô.

Chính mình dường như thật sự thích cha, chính là kiểu giữa nam và nữ kia, Trần Mạn âm thầm nghĩ.

Thật ra trong đáy lòng Trần Mạn vẫn luôn có một bí mật, cô đã từng nhìn thấy cha tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, nhưng Trần Châu cũng không biết rõ tình hình, vốn dĩ chuyện này đã phủ bụi theo thời gian, nhưng bây giờ lại rất rõ ràng trong đầu.

Đó là mùa hè ba năm trước, cô và Lý Hân Đình đi ra ngoài chơi đến cả người đều là mồ hôi, sau khi trở về dự định tắm rửa, lại phát hiện đèn nhà tắm tầng một bật, cửa không đóng chặt, để lại một khe hở, tưởng rằng mình quên tắt, dự định đi tắt, nhưng nghĩ đến điều gì, cô lại khẽ gọi một tiếng.

“Cha, là cha sao?” Bên trong không ai đáp lời, Trần Mạn yên tâm định đi vào tắt đèn, đi vào chỉ thấy Trần Châu tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm trong bồn tắm, mắt nhắm chặt giống như thϊếp đi.

Đầu óc Trần Mạn trống rỗng, bị dọa đến sững sờ tại chỗ, từ trước đến nay cô chưa từng thấy cơ thể nam giới, thấy cha không tỉnh lại, cô vừa xấu hổ lại căng thẳng hiếu kỳ đánh giá cha trong bồn tắm.

Người đàn ông cao hơn một mét tám, màu da khỏe mạnh cổ đồng, dáng dấp hắn rất được, vẫn luôn tập thể hình, trong nhà còn có phòng tập gym thuộc về hắn.