Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 89: Cái này gọi là thiên phú (1)

Nhóm dịch: Thiên Hạ

Nhóm dịch: Thiên Hạ

Mặt Chu Thực trông rất nghiêm trọng, hắn ta ra lệnh cho Liệt Trảo Lang.

Tứ chi thô kệch của Băng Dã Thố đạp mạnh xuống, cơ thể khổng lồ cứ như một ngọn gió, nhanh vô cùng.

Hai sinh vật Hắc Thiết Cấp cuốn lấy nhau. Thế nhưng không lâu sau, Liệt Trảo Lang đã bị trọng thương.

Nếu cứ tiếp tục thế này thì sợ là Liệt Trảo Lang sẽ chết ở đây.

- Tất cả mọi người ra tay đi.

Mặt Chu Thực trông rất ác, mọi người đều đáp xuống mặt đất, triệu hồi Khế Ước Linh của mình.

Phong Sí Ưng tham gia vào trận chiến, Phong Nhận được phi đi, tạm hoãn lại việc tấn công Băng Dã Thố.

Hỏa Diễm Điểu, Thiết Bối Thú, Lam Vĩ Điệp đều tham gia vào trận chiến.

Tuy rằng chỉ là những Khế Ước Linh cấp thấp thôi nhưng kĩ năng và thiên phú của chúng vẫn có tác dụng, đây chính là lý do tại sao chúng lại quý giá đến vậy.

Chiến trường rơi vào trạng thái đóng băng.

Đến khi thời gian sử dụng kĩ năng của Băng Dã Thố Lãnh Chúa kết thúc thì tình thế chắc chắn sẽ xoay chuyển.

- Tiểu Trần, làm hay lắm.

Chu Thực lúc này mặt tươi cười, không ngờ một bãi tè của đối phương mà lại giải quyết được vấn đề đã khiến Ngự Thú Sư phiền lòng bao nhiêu lâu nay.

Chỉ cần khiến Băng Dã Thố bị bẩn là sẽ có cơ hội khiến nó rời khỏi bầy đàn. Đúng lúc này, vẻ yếu ớt tự dưng hiện lên trong mắt Băng Dã Thố.

Cơ thể của nó bị nhuốm máu tươi, xem ra đã bị thương rất nặng.

- Không được chủ quan!

Trần Thư không tươi cười gì cả, trong mắt chỉ còn sự nghiêm túc.

Chơi thì chơi, nghịch thì nghịch, đừng coi Lãnh Chúa là trò đùa.

Các kỹ năng của lãnh chúa Băng Dã Thỏ vẫn chưa được công bố chính thức, hiển nhiên là chưa có thông tin chính xác.

Cho dù có là Ngự Thú Đoàn đã từng săn gϊếŧ qua thì cũng sẽ không được cung cấp thông tin mà không phải trả bất kỳ giá nào, dù sao cũng là bản tính ích kỷ của con người.

Chu Thực gật đầu, hết sức chăm chú quan sát tình hình trên chiến trường, khống chế cùng lúc hai Khế Ước Linh cần tiêu hao rất nhiều năng lượng.

Lúc này, lãnh chúa Băng Dã Thỏ phát lực, nó nhảy lên cao mấy mét, lập tức ném Liệt Trảo Lang ngã nhào xuống đất.

Khế Ước Linh còn lại chuẩn bị tiến lên phát động một cuộc tấn công để giúp Liệt Trảo Lang trốn thoát.

- Đừng đến đó!

Trần Thư quát lớn:

- Nhiệt độ xung quanh đang giảm xuống!

Một cơn ớn lạnh ập tới, tất cả mọi người đều giật mình phản ứng ngay lập tức, khiến cho Khế Ước Linh thoát khỏi trận pháp, đồng thời lùi về sau mấy chục mét.

Đây hẳn là một động thái lớn của lãnh chúa Băng Dã Thỏ!

Lúc này, Liệt Trảo Lang đã không còn sự trợ giúp nào nữa, nhất thời khó mà thoát được, chỉ có thể gầm lên tức giận.

Trong mắt lãnh chúa Băng Dã Thỏ tràn đầy sát khí, chỉ cần xử lý được Liệt Trảo Lang, những Khế Ước Linh còn lại không quá đáng sợ.

Một khi Phong Sí Ưng bị tóm lấy, chắc chắn sẽ bị gϊếŧ trong vài giây, điều này cũng có nghĩa rằng khiến cho Phong Sí Ưng khó có thể thành chủ lực.

Chu Thực nắm chặt tay, bây giờ hắn chỉ có 2 sự lựa chọn.

Thu lại Liệt Trảo Lang hoặc là để nó tiếp chiêu của lãnh chúa Băng Dã Thỏ.

Một khi thu lại xong rồi phải mất một thời gian mới triệu hồi lại được, khi đó e rằng thi thể mọi người đã lạnh.

Nhưng Liệt Trảo Lang không thuộc dạng phòng ngự, e rằng nó cũng không thể trụ nổi đến chiêu cuối.

Lúc này Chu Thực đưa mắt sang nhìn Trần Thư:

- Tiểu Trần, ngươi thấy thế nào?

Là một Ngự Thú Đoàn trưởng có kinh nghiệm phong phú, liệu có chọn tin tưởng một tên học sinh mới tới dị không gian không?

Những người còn lại cũng giữ im lặng mà dồn ánh mắt về phía Trần Thư.

Khế Ước Linh của Trần Thư không mạnh, nhưng phán đoán của hắn quá chuẩn xác.

- Để Liệt Trảo Lang tránh ra, nếu thất bại lập tức thu về!

Vẻ mặt của Trần Thư rất nghiêm túc, hết sức chăm chú quan sát chiến trường.

Chu Thực gật đầu, móng vuốt của Liệt Trảo Lang hành động, không ngừng cào vào phần bụng của Băng Dã Thỏ.

Khi nhiệt độ ngày càng thấp, Liệt Trảo Lang cuối cùng cũng thoát ra khỏi.

Nhưng lúc này Băng Dã Thỏ lại nở một nụ cười nhân đạo và tàn nhẫn.

Nhiệt độ đã giảm xuống cực thấp và cơ thể của Liệt Trảo Lang trở nên cứng ngắt, căn bản không cách nào thoát khỏi phạm vi của kỹ năng được.

Chu Thực nắm chặt hai tay, chuẩn bị thu Liệt Trảo Lang về, đồng thời lại bắt đầu kế hoạch chạy trốn.

Đột nhiên Trần Thư mở miệng nói:

- Giao cho ta!

Chu Thực hơi sững sờ, trong ánh mắt thoáng chút do dự nhưng cuối cùng vẫn lựa chọn tin tưởng hắn.

Nếu chống lại chiêu thức này, rất có thể Liệt Trảo Lang sẽ chết ngay tại chỗ.

Tầm quan trọng của Khế Ước Linh đối với Ngự Thú Sư không cần nói cũng biết. Một khi Khế Ước Linh bị mất, ngay lập tức sức mạnh của Chu Thực sẽ giảm đi một nửa. Ngay cả khi hắn ta trở thành Ngự Thú Sư Bạch Ngân Cấp thì thực lực của hắn ta vẫn yếu hơn một phần ba so với cùng cấp.

Đây là sự suy yếu vĩnh viễn mà không có Ngự Thú Sư nào có thể chấp nhận được.

Trong mắt lãnh chúa Băng Dã Thỏ lóe lên tia sát khí, nhiệt độ vẫn đang tiếp tục hạ xuống, sắp đạt tới điểm cực hạn.

Golden Smile xuất hiện lần nữa!

Lại là con hàng này! Vừa vặn mua một tặng một!