Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 81: Trần Thư hiểu sơ về xem bói (1)

Nhóm dịch: Thiên Hạ

Nhóm dịch: Thiên Hạ

Nhưng con chuột kia có quá nhiều tiểu đệ đi theo, Liệt Trảo Lang nhà hắn ta cũng ăn không được nhiều Cương Nha Thử như vậy.

Vì phòng ngừa chạm mặt đàn chuột thêm lần nữa, bọn họ quyết định thay đổi phương hướng.

Trời rất nhanh đã vào đêm, ngàn vạn ngôi sao sáng lên điểm xuyết trên bầu trời.

Dù là ban đêm, Thanh Nguyên Sâm Lâm này vẫn xinh đẹp tựa thế ngoại đào nguyên, nếu không có tiếng hung thú gầm thét thì còn tốt hơn.

Đùng đùng…

Trần Thư lấy ra một cái vỉ nướng đơn sơ, dùng Thiết Thiên làm xiên, xiên qua hai con Băng Dã Thỏ đô con.

Lửa cháy lên, một tầng mỡ tí tách chảy xuống tỏa ra hương thơm ngào ngạt, một phần mỡ ngấm ngược trở lại xiên thịt khiến thịt vừa thấm nhuần gia vị vừa giòn xốp.

Rắc muối tinh và bột hạt tiêu lên, ngọn lửa cháy hừng hực phát ra tiếng tách tách, mùi thịt xiên càng trở nên mê người.

Ngửi thấy mùi thịt nướng, tài xế lão Vương thèm thuồng nuốt một ngụm nước miếng.

- Tiểu Trần, Vương thúc sai rồi, đồ ngươi mang theo không có cái gì là vô dụng cả.

Mọi người xỏ găng tay cách nhiệt rồi nhanh chóng chia thịt Băng Dã Thỏ ra làm mấy phần.

Khi miếng thịt non mềm vào trong miệng, người nào người nấy đều nở nụ cười mãn nguyện.

Không nghi ngờ chút nào, giờ khắc này Trần Thư đã chinh phục được toàn bộ Ngự Thú Đoàn chỉ bằng cách chinh phục dạ dày của bọn họ.

- Tiếc là thiếu mất tương với rượu ngon.

Trần Thư lắc đầu tiếc nuối.

Ở Dị Không Gian, mọi người đều chỉ ăn dè ăn xẻn, ăn chỉ cần đủ để sống là được rồi.

Ai còn nghĩ đến việc mang theo một đống hương liệu và vỉ nướng đi nữa chứ?

Hai con Băng Dã Thỏ to con nhanh chóng bị tám người chia nhau ăn sạch. Đến cả Hứa Tiểu Vũ cũng vỗ bụng hài lòng thỏa mãn.

Sau bữa cơm chiều, Ngự Thú Đoàn 666 phân công gác đêm, hai người Trần Thư và Hứa Tiểu Vũ có tu vi yếu nhất cũng không được ưu tiên.

Dù sao bọn họ tới đây không phải để hưởng thụ mà là để quen dần với quy luật sinh tồn ở Dị Không Gian.

Chu Thực lấy ra một cái túi chứa bột màu vàng, rắc xung quanh chỗ bọn họ, đây là phân của Bạch Ngân cấp Lãnh Chúa, một túi nhỏ như này đã mấy ngàn, nó dùng để dọa chạy những hung thú cấp thấp.

Liệt Trảo Lang cũng không bị thu hồi, nó nằm nhoài bên đống lửa, đôi mắt híp lại cảnh giác nhìn xung quanh.

Một đêm trôi qua trong yên bình…

Rạng sáng ngày thứ hai, bọn họ lại lên đường.

Trần Thư đeo túi hành quân trên lưng, tự giác ngồi lên lưng Hỏa Diễm Điểu, khiến Hỏa Diễm Điểu bất mãn kêu lên kháng nghị.

Đi càng sâu vào Thanh Nguyên Sâm Lâm, tỉ lệ gặp hung thú cũng tăng lên nhiều hơn.

Liệt Trảo Lang đại phát thần uy, tiêu diệt toàn bộ hung thú mà đội ngũ gặp được trên đường.

Mọi người bắt được ba con Thanh Tinh Xà đúng như ý nguyện, ba con Thanh Tinh Xà được cho vào trong túi đặc chế rồi nhét vào trong balo.

Đoàn người tiếp tục đi sâu vào trong Thanh Nguyên Sâm Lâm, bọn họ muốn tìm Thiết Hạch Quả cấp hai.

Sáu ngày qua đi, tuy chưa tìm được Thiết Hạch Quả nhưng tổng số dược liệu bọn họ thu thập được có giá trị hơn hai mươi vạn Hoa Hạ tệ.

Vé vào cửa của Thanh Nguyên Sâm Lâm là ba vạn Hoa Hạ tệ một người, tính đến bây giờ, bọn họ cũng đã hòa lại vốn.

- Chu thúc, bên kia…

Trần Thư ngồi trên lưng Hỏa Diễm Điểu, đột nhiên nói.

Phía xa xa, trên cây đại thụ có cắm một lá cờ bắt mắt, trên đó viết hai chữ ‘Trấn Linh’.

- Là Trạm tiếp tế tại Dị Không Gian.

Chu Thực cũng nhìn về phía đó.

- Bây giờ chúng ta chưa cần tiếp tế, cứ đi tiếp đi đã.

Vì phía trước là Trạm Tiếp Tế nên xung quanh đây sẽ không có dược liệu và hung thú, tám người lại rẽ sang hướng khác.

Ngày thứ hai, mọi người đi đến một ngã ba đường.

Trần Thư hơi ngẩn ra, trước mắt hắn đột ngột xuất hiện bảng lựa chọn.

【 Phương án một: rẽ trái, khiêu chiến hung thú Hắc Thiết Cấp. Phần thưởng nhiệm vụ: Sức mạnh của Golden Slime +5% 】

【 Phương án hai: rẽ phải, hái được Thiết Hạch Quả cấp hai. Phần thưởng nhiệm vụ: Lực phòng ngự của Golden Slime thêm 10% 】

【 Phương án ba: Đi thẳng về phía trước, thăm dò Thanh Nguyên Sâm Lâm. Phần thưởng nhiệm vụ: Ngự Thú Lực trung lượng 】

Thân thiết như vậy sao? Hệ thống của hắn còn hiện đại hơn bản đồ vệ tinh luôn?

- Đoàn trưởng, bây giờ chúng ta nên đi phía nào bây giờ?

Một người do dự nhìn về ba ngã rẽ.

Chu Thực đang định làm ra quyết định thì bị Trần Thư cắt ngang.

- Khoan đã, Chu thúc, để ta xem bói cho!

Trần Thư nghiêm trang nói.

Nói xong, hắn lấy từ trong balo ra một hộp… Bài poker.

Chu Thực nhướng mày trừng mắt hỏi.

- Ngươi còn biết bói quẻ? ?

- Ta hiểu sơ sơ.

Trần Thư nghiêm trang rút ra một lá bài poker, trực tiếp ném về phía bên phải.

- Kết quả xem bói nói cho ta là đi bên phải!

- ...

- ...

Hình như bệnh của ngươi trở nên nặng hơn rồi!

Cả đoàn đều cạn lời, bọn họ còn tưởng Trần Thư thật sự biết một chút bói toán, hóa ra chỉ là nói bừa.

- Đi bên phải đi, dù sao cũng không biết đi bên nào.

Dù sao Chu Thực cũng coi như đoàn trưởng, dứt khoát quyết định.

Đoàn người tiến về bên phải, lại qua thêm mấy giờ nữa.

- Lão đại, sao ta cứ cảm giác mình đang chọn lầm đường, hướng này hình như có hơi ít hung thú.