Nhóm dịch: Thiên HạNhóm dịch: Thiên Hạ
Vị nam nhân đứng đầu hét lớn, những thương nhân xung quanh lão ta ngay lập tức trở nên phấn khích, lần lượt kéo đến.
- Ta trả 10 vạn!
- 20 vạn!
- 40 vạn!
Chẳng mấy chốc, giá của Thanh Tinh Xà liên tục tăng lên, cuối cùng được một tiểu thương thu mua với giá 80 vạn. Trong mắt Hứa Tiểu Vũ hiện lên nghi hoặc:
- Một đầu hung thú cấp cơ bản lại có thể bán đắt như vậy sao?
Thực lực của Thanh Tinh Xà nhiều nhất có thể so sánh với cửu cấp Khế Ước Linh, nó cực kỳ phổ biến trong Thanh Nguyên Sâm Lâm, không thể bán đắt như vậy được.
- Ngoài việc phân chia sức mạnh, còn có sự phân chia Huyết Mạch Đẳng Cấp.
Chu Thực giải thích:
- Huyết Mạch Đẳng Cấp được chia thành loại bình thường, biến dị, lãnh chúa và quân vương.
Huyết Mạch Đẳng Cấp thực tế sẽ tương đương với cấp bậc tiềm năng của Khế Ước Linh.
Một Khế Ước Linh cùng cấp bậc, cấp S và cấp F nhất định sẽ không cùng một cấp bậc, đương nhiên không bao gồm Golden Slime của Trần Thư.
Chu Thực tiếp tục giải thích:
- Một con Thanh Tinh Xà bình thường tự nhiên sẽ không có giá trị gì, nhưng nếu như nó bị biến dị thì sẽ khác, không chỉ có Xà Đảm có thể nâng cao Ngự Thú Lực, mà Xà Tinh còn có tỉ lệ cao hơn để cho Khế Ước Linh lĩnh hội kỹ năng ‘Tầm nhìn nhạy bén’.
- Tất nhiên, tỷ lệ này thấp đáng kinh ngạc, nhưng những kẻ có tiền sẽ không ngần ngại ra giá cao, càng muốn dùng tiền để chạm vào tỷ lệ đó.
Khuôn mặt Hứa Tiểu Vũ sững sờ, nàng ta là người đứng đầu kỳ thi cuối kỳ nên đã thành công lấy được một viên Ngộ Linh Đan, sẽ để cho Khế Ước Linh khi đột phá có cơ hội lĩnh hội kỹ năng hoặc thiên phú, nhưng xác suất này cũng cực kỳ thấp.
Giá trị của Ngộ Linh Đan cũng lên đến mấy chục vạn, thậm chí là có tiền cũng khó mà mua được, trên thị trường cũng khó tìm thấy.
Chỉ cần có liên quan tới kỹ năng và thiên phú, nó sẽ được xào đến cái giá cao ngất trời.
Đây cũng là lý do tại sao Slime của Trần Thư lại có hai kỹ năng hoạt động, sẽ bị chủ nhiệm xem xét nguyên nhân cứu vớt hệ ngân hà trong kiếp trước của mình.
- Không nói đến lãnh chúa và quân vương, ngay cả hung thú cấp Biến Dị cũng không tìm được.
Lão Đặng lắc đầu nói:
- Đi thôi, trở về đi, ta hy vọng cuộc mạo hiểm lần này có thể gặp được vận may.
Đám người gật đầu, rời khỏi nơi đây, trở về khách điếm.
…
Vào ban đêm.
- Rầm rầm rầm!
Trần Thư nằm trên giường, vẻ mặt chật vật.
Trên giường bên cạnh hắn, Vương thúc ban ngày lái xe ngáy to như sấm, có thể nói hết đợt này đến đợt khác, dâng trào kịch liệt.
- Sớm biết như vậy ta nên ngủ một mình.
Trần Thư lẩm bẩm.
Ban ngày hắn hành hạ đối phương, ban đêm liền đổi vai.
Không được, không được!
Trần Thư dùng nước lạnh làm bản thân thanh tỉnh một chút, nhìn qua ban đêm ở thị trấn nhỏ, tùy ý rời khỏi phòng.
Ban đêm, khách điếm trở nên yên tĩnh vô cùng, chỉ có nhân viên lễ tân vẫn đang tập trung xem một bộ phim gay cấn hồi hộp.
- Đi dạo chơi trong thị trấn nhỏ à.
Ban ngày, một đám người cũng chưa đi dạo ở thị trấn nhỏ xong.
Ngay khi Trần Thư rời khỏi khách điếm, hắn đã nhìn thấy một cặp đôi ôm hôn nhau bên đầu đường.
Nam sinh vẻ mặt ôn nhu nói:
- Tiểu Phương, ngươi có biết không? Thật ra thì ta vẫn luôn thích ngươi.
Nữ sinh vô cùng ngại ngùng, trốn trong vòng tay của nam sinh, không dám ngẩng lên.
Trần Thư tình cờ đi ngang qua hỏi:
- Cái kia lúc đầu không thẳng thì sao?
Ngay khi vừa dứt lời, Trần Thư liền vắt chân lên cổ lao đi một cách điên cuồng, hành động xuất sắc và dứt khoát.
- Ta ¥...
Nam sinh chỉ cảm thấy trong lòng có vạn con lạc đà đang chạy loạn:
- Sao ta có thể thích ngươi khi ta không thẳng chứ?
Mối lương duyên giữa hai người bỗng chốc bị phá hỏng bởi một tiện nhân đoạt măng.
...
Trần Thư huýt sáo, hưởng thụ gió đêm, gương mặt thoải mái, cuối cùng cũng thoát khỏi ‘thiên lôi’ trong phòng.
Ngay cả ban đêm, vẫn có người qua lại trên các con đường của thị trấn.
Trần Thư đi tới đi lui đến trước một tòa nhà.
Tòa nhà cao ốc có chín tầng, tu luyện vô cùng uy nghiêm, tạo thành một sự tương phản rõ nét với những tòa nhà thấp xung quanh.
Đây chính là Hiệp hội Ngự Thú Sư, một tổ chức chuyên cung cấp dịch vụ cho Ngự Thú Sư, bên trong bao gồm buôn bán thông tin, bản đồ Dị Không Gian, hình đồ giám hung thú, các loại phòng nhiệm vụ.
Một nhân viên công tác đi tới tươi cười:
- Tiên sinh, thật vui mừng khi được phục vụ cho ngài.
- Vậy thì ngươi vui mừng quá sớm rồi.
Trần Thư nói.
Nhân viên công tác loạng choạng, thiếu chút nữa thì ngã xuống.
- Ha ha… Tiên sinh ngài thật là hài hước.
Hắn ta cố nở ra một nụ cười cứng ngắc.
Xem ra lại gặp phải một khách hàng khó chơi.
- Xin hỏi tiên sinh, ngài cần gì vậy? Hiệp hội Ngự Thú Sư cũng có thể phục vụ ngài.
- Tạm thời không cần, ta đi lang thang, đi lang thang.
Trần Thư lắc đầu muốn xem một mình, người phục vụ biết điều rời đi.
Bây giờ là ban đêm, Hiệp hội Ngự Thú Sư cũng không có quá nhiều người.
Trần Thư đi tới phòng nhiệm vụ ở lầu 3, có một màn hình rất lớn treo trên trần nhà, phía trên còn có nhiều loại nhiệm vụ khác nhau.