Nhóm dịch: Thiên HạNhóm dịch: Thiên Hạ
Phương Kha nói:
- Không cần để ý những chi tiết đó, có thể có người học sinh như ngươi, thầy cảm thấy rất kiêu ngạo.
- Tiền thưởng của trường học không thấp đúng không?
Trần Thư hỏi.
- Đúng…Khụ khụ, làm giáo viên, dạy học giáo dục người khác, là chức trách cũng là sứ mệnh, nói nhiều tiền tầm thường?
Trần Thư:
- ...
Ngài có thể giả thêm một chút sao?
Hai người nói chuyện phiếm một hồi, tiếp theo Trần Thư chủ động cắt đứt điện thoại.
Một ngày kinh ngạc như này, sao ta có thời giờ tán gẫu nhạt nhẽo với ngươi?
Trong lòng Trần Thư vui vẻ, huýt sáo rời khỏi chợ đen.
Cho dù không quá coi trọng với lớp đặc huấn lớp mười hai, nhưng có thể vào đương nhiên là tốt nhất, coi như đã chứng minh bản thân.
Về đến nhà, Trần Thư báo tin vui này trước.
Ba mẹ lộ ra vẻ cao hứng, bắt đầu thông báo người thân bạn bè, chia sẻ niềm vui.
Trần Thư cũng về tới phòng, chuẩn bị đồ đạc cho hành trình đi dị không gian.
- Điện thoại, cục sạc, bài poker, kính râm, mì ăn liền, đồ ăn vặt…
Không có kinh nghiệm sinh tồn dã ngoại, Trần Thư nghiêm túc chuẩn bị các loại đồ vật có khả năng dùng đến.
Đáng tiếc không gian hệ thống không thể cất giữ vật phẩm hiện thực, chỉ có thể để dược tề được hệ thống ban thưởng hoặc thông qua hệ thống luyện chế.
Sau hai mươi phút, ba lô hành quân cỡ lớn bị nhét đến đầy ắp.
- Có lẽ không sai biệt lắm.
Trần Thư phủi tay, vẻ mặt vừa lòng, ta cmn thật sự là một thiên tài!
Thói quen nằm ngửa trong lòng Trần Thư dâng lên vạn trượng hào hùng, tuy rằng không muốn cố gắng, những vẫn cực kỳ yêu thích chiến đấu..
- Chinh phục dị không gian thứ nhất, chính là khởi đầu cho sự nổi tiếng của Trần Thư ta!
Nhưng hắn đã quên, hắn đã sớm nổi danh, tuy rằng thanh danh Dược Tề sư nhà vệ sinh công cộng không tốt lắm, nhưng lớn nhỏ cũng là một danh nhân rồi.
Thậm chỉ bởi vì duyên cớ của hắn, công xưởng sản xuất áo phông alpaca kia còn hung hăng bán kiếm lời một túi.
- Đúng rồi, thiếu chút nữa quên mất sách kỹ năng đặc biệt hệ thống ban thưởng.
Trần Thư đột nhiên nghĩ tới, lấy sách kỹ năng trong balo ra.
Vỗ nhẹ một cái, thân thể Slime màu vàng xuất hiện một vệt kim quang, sau đó đã lĩnh ngộ một kỹ năng mới.
- Vô địch áp áp áp: Kỹ năng bị động, sinh vật bị Slime ngăn chặn không cách nào sử dụng kỹ năng chủ động, chú thích: Không có hiệu quả với khế ước linh cao hơn một cảnh giới.
Vẻ mặt Trần Thư vui vẻ, không hổ là kỹ năng đặc biệt, hiển nhiên cực kỳ phù hợp với Slime màu vàng.
Tuy rằng thể trọng Slime đáng sợ, khế ước linh bị nó ngăn cản không có cách nào tránh thoát, nhưng đó là tình huống không sử dụng kỹ năng.
Coi như là một cái kỹ năng công kích đơn giản, Slime cũng không nhất định có thể ngăn chặn.
Căn cứ vào kiến thức Trần Thư nắm giữ, kỹ năng và thiên phú có ưu thế rất lớn, trực tiếp quyết định sức chiến đấu của khế ước linh.
Thời gian ba ngày thoáng cái đã qua.
- Ba mẹ, ta quyết định ra ngoài du lịch một chuyến, thả lỏng tâm tình một chút!
Sáng sớm, sau lưng Trần Thư mang một cái balo hành quân cỡ lớn, rời khỏi nhà.
Ba mẹ Trần Thư đều không để ý, chỉ coi con trai đi nơi khác du lịch, nếu biết hắn muốn đi dị không gian, e rằng cả kỳ nghỉ hè sẽ giam hắn lại.
Ngự Thú sư cấp năm đã dám đi tới dị không gian, đây không phải hồ nháo sao?
Cửa ra vào công ty dược dịch 666, hai chiếc xe việt dã màu đen dừng sát ở một bên.
Một đoàn người đang chờ gì đó ở cửa.
- Ta nói này ca, ngươi đột nhiên nhét một cái phiền phức vào, không phải tăng thêm gánh nặng cho đoàn đội sao?
Một người đàn ông trung niên vẻ mặt hung ác bất mãn nói với Chu Thành.
Hắn ta chính là đệ đệ của Chu Thành, Chu Thực, đồng thời là đoàn trưởng của Ngự Thú đoàn, một tên Ngự Thú Sư cấp Hắc Thiết cường đại.
Chu Thành nói:
- Chỉ là một dị không gian cấp phổ thông, tin chắc với thực lực của ngươi có thể bảo vệ cẩn thận đoàn đội, huống chi tiểu tử kia có thể bảo vệ tốt mình.
- Hy vọng là vậy.
Chu Thực lắc đầu.
Ngay lúc này, chỉ thấy một tên mang kính râm đạp xe đạp công cộng chạy như bay đến.
- Trần Thư!
Hứa Tiểu Vũ vẫy tay chào, trong mắt có mấy phần hưng phấn.
Trần Thư là lâm thời tiến vào, coi như là làm bạn với Hứa Tiểu Vũ.
- Là tên tiểu tử này?
Khóe miệng Chu Thực không ngừng run rẩy, sao có cảm giác có mấy phần không đáng tin.
Trần Thư tiêu sái xuống xe, chuẩn bị dừng xe đạp, nhưng nhất nhanh hắn lại cưỡi lên xe đạp, la lớn.
- Nơi này không có chỗ đỗ xe, chờ ta một chút!
Mọi người:
- ...
Chu Thực gạt ra một tia mỉm cười cứng ngắc, nói:
- Ca, ngươi xác định hắn có thể bảo vệ bản thân tốt?
Thao tác của Trần Thư khiến Chu Thành không tự tin, hắn do dự nói:
- Khụ khụ…Đại khái chắc là có lẽ…Có thể chứ.
Chỉ trong chốc lát, Trần Thư xác theo một cái túi, một đường chạy đến như điên.
- Nếu tiểu Trần đã tới, vậy chuẩn bị xuất phát đi.
Chu Thành mở miệng nói.
- Đây là đội trưởng Ngự Thú đoàn, Chu Thực, cũng là đệ đệ của ta.
Trần Thư nghe vây nhìn về phía Chu Thực nói:
- Chào Chu thúc! Ta gọi là Trần Thư!
Chu Thực lắc đầu nói:
- Nếu đã đến vậy xuất phát đi.