Tình Châm

Chương 7: Nơ con bướm

Thoáng cái đã trôi qua một tuần, cuộc sống tân hôn của Đường Ninh cũng coi như kết thúc viên mãn.

Tần Minh Vũ đang ở thời kỳ đỉnh cao của sự nghiệp cho nên công việc rất bận, mỗi ngày đều sáng sớm ra khỏi cửa tối muộn mới về, nhưng cô cũng không nhàn rỗi, cũng có công việc và những bữa tiệc xã giao của mình.

Dần dần Đường Ninh cũng hình thành thói quen sống chung cùng ba chồng, bởi vì thời gian tiếp xúc của bọn họ không nhiều lắm, chỉ có hai bữa ăn sáng tối, bình thường đều có Tần Minh Vũ khuấy động bầu không khí, cô sẽ hùa theo, còn Tần Việt lạnh nhạt ngồi nghe. Hơn nữa bởi vì phải đi công tác nhiều, mọi người cũng sẽ mặc kệ nhau.

Sáng nay, Đường Ninh xuống lầu ăn sáng, trong phòng ăn chỉ có một mình ba chồng đang cầm một tờ báo đọc tin tức, trước mặt là một cốc cà phê nóng hổi, không thấy Tần Minh Vũ đâu.

Đường Ninh hỏi dì Trương đang chuẩn bị đồ ăn trong bếp “Dì à, Minh Vũ đâu?”

“Cậu ấy nói là công ty có việc cho nên sáng sớm đã ra khỏi nhà.”

“Bữa sáng cũng chưa ăn sao?”

“Không có, cũng không cố ăn một chút, đứa trẻ này dạo gần đây gầy quá!”

Đường Ninh nhờ dì Trương buổi tối nấu một ít soup bổ dưỡng cho Tần Minh Vũ.

Sau đó quay đầu nhìn Tần Việt nói “Baba, chào buổi sáng.” Tần Việt ngẩng đầu, không mặn không nhạt đáp lại một tiếng.

Đường Ninh cảm thấy thái độ hắn có chút kỳ lạ, nhưng cũng không nghĩ nhiều, rất nhanh đã giải quyết xong bữa sáng, đứng lên “Tạm biệt ba, con đi làm trước”

Cô cầm túi xách muốn rời đi, lại bị Tần Việt gọi lại. Đường Ninh nghi hoặc nhìn hắn, hắn buông tờ báo xuống, giơ tay chỉ về phía eo của cô, nói “Dây lưng bị tuột.”

Hả?

Đường Ninh cúi đầu.

Hôm nay cô mặc một cái áo khoác dạ màu be thắt eo, tôn lên cái eo thon và đôi chân dài của mình. Sau lưng có một cái đai rộng được thắt thành cái nơ con bướm xinh đẹp, chỉ là không biết đã tuột ra từ lúc nào.

Cô vội vàng đưa tay đến sau lưng muốn buộc lại, nhưng bởi vì tư thế không thuận tiện, lại nóng vội, cho nên không thể nào buộc được. Đường Ninh đang muốn gọi dì Trương đến giúp đỡ, Tần Việt đã đi dến phía sau cô, ngón tay linh hoạt nhanh chóng thắt một cái nơ con bướm sau lưng cho cô.

Trong khoảng vài giây hắn đứng sau lưng cô, khoảng cách thích hợp chỉ có đầu ngón tay hai người không cẩn thận chạm vào nhau, Đường Ninh mơ hồ cảm nhận được hương cà phê trên người hắn, cùng với hình dáng cao lớn bao phủ phía sau lưng cô.

Sau cái búng tay của hắn, Đường Ninh bối rối nói lời cảm ơn rồi vội vàng đi làm với sải chân lớn hơn thường ngày.