Đường Ninh cầm chén rượu, tiến lên phía trước nửa bước phối hợp gọi một tiếng ba cùng một nụ cười ngọt ngào. Khi cô ngước mắt nhìn người đàn ông đối diện liền ngây dại. Người đàn ông trước mặt quả thực đẹp trai mê người như Hiểu Hiểu đã dự đoán. Gương mặt ưa nhìn cùng ánh mắt sắc bén hiểu rõ cuộc đời, vẻ mặt thâm thúy. Nhưng đây không phải là điều khiến cô sững sờ, cô không phải là chưa bao giờ gặp mặt hắn, mà bởi vì đây người đàn ông cô cho rằng đã quên, người từng có quan hệ mật thiết với mình, Tần Việt.
Phương thức gặp lại đột ngột như vậy khiến cô không có cách nào từ chối được. Thậm chí cô bây giờ còn phải gọi hắn là baba.
Mặc dù trong lòng đang cảm thấy không thể tin được, Đường Ninh vẫn nhạy bén cảm giác được người đàn ông khi nhìn thấy cô, trong mắt lóe lên một tia sáng kinh ngạc cùng không thể tưởng tượng, có vẻ hắn cũng rất ngoài ý muốn.
Đường Ninh bình tĩnh uống chén rượu, máy móc nắm tay Tần Minh Vũ đến từng bàn kính rượu. Chỉ là tâm trạng cô đã không còn bình tĩnh và nhàn nhã như trước. Khách nhân đi qua đi lại, ăn uống linh đình, bên tai cũng truyền đến tiếng ồn ào ầm ĩ của nhưng người bạn thân. Rõ ràng cô vẫn ở bên trong đó, nhưng dường như cũng giống ở bên ngoài. Ngoài kia ồn ào náo nhiệt như vậy mà trong đầu cô lại ngập tràn hình ảnh khuôn mặt tuấn dật đã trưởng thành kia.
Cho đến khi đi được hơn một nửa vòng, Tần Minh Vũ nhận thấy cô đang ngẩn người, hắn cúi đầu đỡ lấy cánh tay cô, dịu dàng hỏi “Sao vây,có phải em thấy mệt hay không?”
Đường Ninh lúc này mới tỉnh táo lại, xua đi những lo lắng cùng hoảng loạn, xoa xoa cái mũi hướng chồng mình cười “Không có việc gì, chính là muốn đi vệ sinh, em đi một chút.”
Tần Minh Vũ vuốt tóc cô: “Ừ,.đi đi, anh ở đây chờ em.”
Đường Ninh vội vào nhà tắm sửa sang lại bản thân, rửa tay lại nhìn chính mình trong gương, tự an ủi “Không có việc gì, không phải chỉ là người yêu cũ thôi sao, không có gì to tát cả!”
A a a! Nhưng là Tần Việt sao có thể là ba của Tần Minh Vũ? Chuyện này xấu hổ cỡ nào?! Thế giới này nhỏ như vậy, thời trẻ cô đã từng có một đoạn tình cảm, cô cho rằng sau này hẳn hai người bọn họ sẽ không bao giờ gặp lại. Ai ngờ vận mệnh trêu đùa như vậy, bọn họ một lần nữa lại gặp nhau.
Ai, cái này cuối cùng là cái định mệnh rối loạn gì đây? Thật đúng là hỗn độn. Đường Ninh nhăn mặt, thầm kêu than trong lòng. Cô lau khô tay, hồi phục lại nở một nụ cười giống như cô dâu hạnh phúc.
Sau khi dã bình phục tâm trạng, Đường Ninh thẳng lưng bước ra ngoài. Cho dù như thế nào, nửa tháng trước cô đã lấy giấy kết hôn, đào hôn đã là chuyện không thể. May là mọi người đều không biết chuyện này, cho nên cô chỉ có thể đi ra ngoài, hoàn thành tốt hôn lễ ngày hôm nay.
Đường Nịnh một lần nữa kéo vai Tần Minh Vũ, tạm thời chuyên tâm cùng anh tiếp khách.
Cho đến khi màn đêm buông xuống, tiễn bạn bè người thân xong, một ngày rườm rà và mệt nhọc này mới kết thúc.