Trở Thành Cá Mặn Ở Ngược Văn Tôi Tạo Ra Kỳ Tích

Chương 40

Chương 40

Anh mặc quần tây và thắt cà vạt, bước vào bồn tắm với đôi chân dài, giúp Úc Tưởng điều chỉnh công tắc.

"Thử xem" Anh nhìn góc nghiêng của cô nói.

Úc Tưởng cúi người ấn xuống.

Vòi sen đằng trước bồn tắm lập tức phun ra nước, cả hai người liền ướt sũng.

Úc Tưởng nhanh chóng tắt nó đi, rồi quay sang nhìn Trữ Lễ Hàn.

Bởi vì vòi sen trong bồn tắm được lắp đặt tương đối thấp, không giống như vòi sen trong phòng tắm được lắp trên đỉnh đầu.

Nước phun ra, chỉ làm ướt eo, bụng của Trữ Lễ Hàn trở xuống.

Úc Tưởng: [À cái này.]

Tại sao nó lại phun nước ra chỗ này vậy chứ?

Úc Tưởng nhìn qua, liền có thể nhìn thấy mơ hồ vòng eo dưới lớp áo sơ mi trắng kia.

Mí mắt cô giật giật, vừa định nói gì đó để xoa dịu bầu không khí, Trữ Lễ Hàn đã đưa tay chộp lấy chiếc khăn tắm bên cạnh, đem cô quấn lấy.

Trữ Lễ Hàn từ phía sau mà lau cho cô.

Ngón tay của anh vừa nóng vừa có lực, khi anh lau tóc cho cô, tay không nặng không nhẹ mà véo má cô.

Tóc cô ướt à?

Không đúng, cô vốn định đi tắm mà...

Úc Tưởng nhẹ nhàng thở ra một hơi, quay đầu lại, bắt gặp ánh mắt Trữ Lễ Hàn.

Không có sự khác biệt gì mấy giữa anh lúc ban ngày

, anh vẫn giữ vẻ bình tĩnh, tự chủ và xa cách như thường lệ.

Chỉ là ánh mắt anh dường như trở nên u ám hơn một chút.

Sau đó, cô nhìn thấy dấu răng trên trái cổ của anh.

Trữ Lễ Hàn dường như cảm nhận được điều gì đó, ngón tay anh thoáng dừng lại, ấn ở bên cổ của cô.

Đây là nơi anh đã từng hôn qua.

Anh không nặng không nhẹ xoa đầu ngón tay hai lần, giống như muốn xóa đi dấu vết nơi đó, cũng giống như muốn đem nó trở nên sâu hơn.

Khu biệt thự yên tĩnh đến mức chỉ còn lại tiếng gió biển, âm thanh của hơi thở và nhịp tim của hai người.

Lần cuối cùng Trữ Lễ Hàn cùng cô thân mật nhất là tại khách sạn, Trữ Lễ Hàn từ đầu đến cuối đều không hôn cô. Bởi vì khi đó chỉ là một sự cố ngoài ý muốn.

Lần duy nhất anh không thể kiểm soát được bản thân, cũng chính là lần anh đã véo cổ cô. Tuy nhiên, trên khuôn mặt anh không hề lộ ra bất kỳ biểu cảm nào.

"Úc tiểu thư không định cảm ơn tôi sao?" Trữ Lễ Hàn nhẹ nhàng mở lời.

Anh có khuôn mặt tuấn tú, mái tóc ướt sũng nhẹ nhàng chạm vào trán anh, tạo nên một vẻ đẹp mỹ lệ khó cưỡng.

Người đàn ông này, dù áo sơ mi của anh đã ướt đẫm, vẫn toát lên một vẻ đẹp khó cưỡng, như thể anh sẽ không bao giờ cởi nó ra.

Úc Tưởng nhẹ nhàng thở dài.

Cô có chút tò mò, khi anh thật sự không thể kiểm soát được mình, anh sẽ có biểu cảm gì?

Vì thế, cô nhìn anh, hàng mi run rẩy kéo dài ở đuôi mắt, tạo nên một chút quyến rũ trong vẻ dịu dàng của cô.

Cô nói: "Cảm ơn đại thiếu, anh không phải muốn đi tắm sao?"

Tay anh vừa dùng chút lực, chiếc khăn đã đưa Úc Tưởng về phía anh.

Anh một tay kéo cà vạt, đỡ sau gáy cô, đẩy người cô xuống. Sau đó tay kia từ bên mặt Úc Tưởng vươn ra, mở vòi sen.

Nước nóng phun ra.

Tiếng khóa thắt lưng va vào bồn tắm vang lên chói tai. Hơi nước bốc lên, theo sự ấm áp và ướt áp mà hôn cô.

Bồn tắm thật sự rất lớn.

Hệ thống bị dọa đến nỗi CPU muốn bị cháy.

Nó một bên khẩn trương sửa, một bên nghĩ, vẫn là nó tuổi còn quá trẻ trải nghiệm không nhiều, nó vừa rồi cảm thấy nhẹ nhõm quá sớm mà!

Hệ thống không khỏi cảm thán.

Hệ thống đã có một đêm không ngủ.

Mỗi lần nó muốn bỏ chặn.

Ồ? Họ đang ở trên đi văng.

Ồ? Úc Tưởng đang ở trong lòng Trữ Lễ Hàn.

Lại một lần nữa thử nghiệm...

Quên đi, nó không thử nữa.

Hệ thống quyết định tự bế mấy hôm.

Khi Úc Tưởng tỉnh lại đã là mười một giờ bốn mươi phút, cô đứng dậy nhìn đồng hồ treo tường, sau đó với vẻ mệt mỏi vuốt ve mái tóc.

Tóc đã khô.

Cô không chắc chắn là do máy sưởi hay là Trữ đại thiếu đã giúp cô sấy khô. Trữ Lễ Hàn không còn ở đây.

Hẳn là anh đã đi đến công ty...

Úc Tưởng không cảm thấy lạc lõng.

Dù sao cô cũng là người trưởng thành, sẽ tốt hơn nếu không quá dính người. Trữ đại thiếu chăm chỉ kiếm tiền, đều là để cô tiêu mà.

Cô xốc chăn lên bước xuống... Còn thiếu chút nữa té một cái.

Cô nghĩ hệ thống sẽ phát ra tiếng cười khằng khặc chê cười cô.

Nhưng ai ngờ, hệ thống lại yên tĩnh đến kỳ lạ.

Úc Tưởng chậc lưỡi suy nghĩ, liệu hệ thống đã bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ xong cái tự kỷ à?

Úc Tưởng vịn méo giường đứng vững, vừa nghiêng đầu nhìn thấy màn ngủ treo bên cạnh. Một nữa màn giường buông xuống là do tối qua cô móc chân dùng quá sức mà kéo thành.