Thấy Cảnh Dật leo trèo nhanh nhẹn, Lục Nghị vui vẻ vẫy đuôi cong lên trước sau, rõ ràng rất phấn khích.
Khi Cảnh Dật đã lên đến nơi, Lục Nghị đặt chân trước lên tường đá ngăn cách với khu hổ, từ trên cao nhìn xuống.
Cảnh Dật cũng bước đến, hỏi: “Máy đang nhìn gì vậy?”
Lục Nghị nhảy xuống, dùng đầu húc nhẹ Cảnh Dật về phía tường.
Cảnh Dật không còn cách nào, đành chống tay, trèo lên ngồi trên tường đá.
Phía bên kia tường, là một khu rừng và đồng cỏ mô phỏng. Vài con hổ nằm rải rác ở những nơi có ánh nắng, nhàn nhã nhắm mắt thư giãn.
Lục Nghị tiến lại gần, kêu hai tiếng.
“Mày thích ngắm chúng từ đây à?” Cảnh Dật thử trò chuyện với Lục Nghị. “Tầm nhìn ở đây thật đẹp.”
“Gừ gừ.” Lục Nghị với vẻ mặt đầy tự hào.
Đúng lúc có một con hổ khác đi đến gần, Lục Nghị lập tức leo lên tường, gầm lớn một tiếng. Con hổ dưới tường bị dọa giật mình, nhảy lên rồi đáp xuống đất, cụp tai, ngước mắt nhìn Lục Nghị.
Hai con hổ nhìn chằm chằm vào nhau. Ngoài khu vực hổ, một đứa trẻ chú ý đến tình cảnh này, la hét kéo người lớn đến xem.
Mọi người xúm lại gần, những người có máy ảnh chụp lại khoảnh khắc này, nhìn vào bức ảnh và sững sờ.
Trên bức tường ngăn cách khu hổ và nơi ở của Lục Nghị, có rất nhiều dây leo phủ kín. Một số dây leo rủ xuống từ đỉnh tường.
Giữa tán lá xanh mướt, rõ ràng có bóng dáng một con người!
Người đàn ông đưa bức ảnh cho bạn gái xem, cô gái giật lấy máy ảnh, dùng ống kính nhìn lên phía trên.
Trong khung hình, bóng dáng ấy đặt tay lên đầu Lục Nghị, vuốt ve hai cái. Lục Nghị lập tức thu lại vẻ hung dữ, còn nhẹ nhàng cọ đầu vào bàn tay ấy.
“Đó chắc chắn là mẹ Lục Nghị! Lục Nghị không bao giờ cọ vào người nuôi dưỡng nó đâu!” Cô gái phấn khích, kéo tay bạn trai hét lên: “Chính là người trước đây từng cùng Lục thần quay video với Lục Nghị! A, tiếc quá, góc chụp này bị lá che mất mặt rồi.”
Những người xung quanh nghe thấy, lập tức lấy điện thoại phóng to hình ảnh.
Mấy lần người trong tán lá sắp lộ rõ mặt lại quay lưng đi. Những gì xuất hiện chỉ là bóng dáng mờ mờ và đôi bàn tay ấy.
Có người bắt đầu đăng Weibo, sử dụng lại từ khóa từng lên hot search trước đó.
“Cảnh Dật, Lục Nghị, xuống đây nào.” Lục Ngự Chi ngẩng đầu gọi lên hai bóng dáng người và hổ trên tường.
Cảnh Dật nhẹ nhàng nhảy xuống, đáp đất như gió, chào hỏi Tào Dương:
“Chào nhϊếp ảnh gia, đã lâu không gặp.”