Trở về với dòng suy nghĩ của mình. Giấc mơ đó thật quá. Người đàn ông trong máy tính, Cơn gió lạnh, không có lẽ mình quá căng thẳng chăng.
- Tổ trưởng mấy hôm nay vất vả rồi về nhỉ một giấc đi ạ.
Giọng Nhung ôn tồn khuyên nhủ.thôi cũng phải nghỉ một chút đằng nào cũng chưa có tin tức gì mới. Hùng về vật ra giường mệt mỏi. Vụ án chết những ba người cùng kiểu chết. Các mối quan hệ quanh nạn nhân lại không điều tra được gì. Chợt Hùng bật dậy như đã nghĩ ra vấn đề ghì mà bỏ qua vậy.
- Alo toàn à. Ngày mai cậu điều tra tất cả các bệnh án của nạn nhân bệnh viện phòng khám và lịch sử khám bệnh của các nạn nhân.
Sau khi dặn dò đồng nghiệp Hùng đi tắm rửa cho bớt mệt mỏi để nghỉ một giắc vì đã mệt. Vừa đặt lưng một lúc Hùng chìm vào mê man. Trong cơn mê man ấy cậu lạc vào tòa nhà bỏ hoang. Sao mà khung cảnh quen quá, hình như mình đã vào dây rồi. Vốn dĩ là một cảnh sát nên Hùng tỏ ra vô cùng cảnh giác, chầm chậm lắng nghe xung quanh xem có động tĩnh gì không. Bỗng chốc cảnh vật xung quanh tối dần lại. Khi một lần nữa nhìn lại Hùng bỗng chốc đã lạc vào một hành lang nhỏ, hình như lối bên cạnh có người Hùng từ từ cận thẩn từng bước tiến lại, cậu rút khẩu súng bên hông dò dò từng bước trong hành lang tối tăm ánh sáng duy nhất là chiếc đèn đang lay lắt hắt ánh sáng mờ nhạt của mình. Thời gian như dừng lại vậy.không gian yên tĩnh một cách đáng sợ. Đến chính Hùng cũng nghe thấy tiếng tim mình đập thình thịch. Khi vừa mới rẽ sang hành lang Hùng ghé mắt nhìn thì ra có một người đàn ông đang quay lưng lại với Hùng, phía bên trên chiếc đèn của hành lang vẫn đang lắc qua lại với ánh đèn hiu hắt tưởng chừng sẽ tắt bất cứ lúc nào vậy.
- Giơ tay lên từ từ quay lại?
Hùng vội nói và chĩa súng về người đàn ông. Như chẳng quan tâm đến lời của Hùng. Người đàn ông ấy lại chậm chậm chỉ tay xuống cầu thang bên cạnh.
- Đứng yên giơ tay, tôi nói cậu giờ tay lên!
Hùng nhắc lại lần 2 thế nhưng người đàn ông vẫn như không nghe vậy vẫn chỉ sang cầu thang bên cạnh như đang muốn chỉ cho Hùng xem vật gì vậy. Hùng vẫn chĩa súng về phía ng đàn ông một mặt khác hùng cẩn thận nhìn sang hướng cầu thang. Cầu thang bị sập ư. Hùng liếc lại một lần nữa để xác nhận xem còn sót lại điều gì mà hùng chưa nhận ra không. Vẫn là chiếc cầu thang bị sập.
- Từ từ xoay người lại.
Lần này ng đàn ông từ từ xoay người lại. Hùng giật mình tay run run vì phía trước không phải người đàn ông bình thường. Khuân mặt đã bị biến dạng từng lớp thịt trầy ra như đang thối rữa vậy, còn có những mảng thịt gần cằm trực như chuẩn bị rơi xuống, máu rỉ ra từ các vết thương. Trước cảnh tượng ấy đến một cảnh sát lão làng như Hùng cũng không khỏi biến sắc tay run. Hùng vẫn giơ khẩu súng chĩa về phía người đàn ông, mà tay run run. Đang định hỏi điều gì đó thì người đàn ông ấy vụt bay tiến thẳng về phía Hùng.
Pằng . pằng. Hai tiếng súng vang lên Hùng mở mắt hé nhìn. Thật lạ người đàn ông biến mất . cảnh vật xung quanh cũng thay đổi. Trước mắt hùng k phải hành lang tối tăm mà Hùng đang đứng trước một căn nhà 7 tầng nguy nga lộng lẫy với đèn điện sáng chưng
- Đừng vào! Giọng ai đó phía sau nói.
Hùng quay lại nhưng không thấy ai. Vừa quay lại ngôi nhà cảnh vật trước mắt lại thay đổi làm Hùng không thể tin vào mắt mình được. Một căn nhà giấy. Căn nhà mô hình của vụ án. Đúng rồi cảnh vật trong ngôi nhà giống với thiết kế của mô hình nhà giấy. Và mình đang đứng trên tầng ba. Vừa định tiến lại mô hình giấy nhìn xem tên và số hiệu của căn nhà nhưng càng tiến tới căn nhà càng xa rồi biến mất.