Câu Dẫn Bị Thao

Chương 25

Trans: Cảnh Nhàn

Cô thay đôi giày cũ trước đây ra đi đôi giày mới bước đi cùng anh.

Tô Lai đi ngang qua cửa hàng bán đồ cho người lớn tuổi, nhìn thấy bên trong có quần áo mới, nghĩ rằng quần áo của bà nội cũng nhặt được từ bãi rác, bộ quần áo rách nát vẫn mặc bao nhiêu năm nay, cho nên liền đi vào trong định mua cho bà một bộ quần áo rẻ thôi.

Hoắc Ly vào xem cô chọn đồ, sau đó thanh toán hóa đơn cho cô.

Tô Lai không từ chối, bởi vì anh giàu hơn cô, hơn nữa cô chính là muốn tiêu tiền của anh.

Tô Lai đã biết tại sao người giàu có thể vui vẻ đến vậy, hóa ra khi đi mua đồ thực sự rất vui, đặc biệt là bây giờ không phải tiêu tiền của mình.

...

Hoắc Ly đi mua sắm đến tối muộn, sau khi ăn cơm xong hai người trở về khách sạn.

Hôm nay Hoắc Ly mua cho cô thực sự rất nhiều đồ, anh bỏ đồ vào bên trong còn có một chiếc túi xách mới, cũng không biết là túi gì, đều là nhãn hiệu mà anh cũng có, dù sao cũng rất đắt nghe nói tận mấy vạn.

Cô suy nghĩ, nếu như sau này chia tay với Hoắc Ly hoặc là bị anh vứt bỏ, còn có thể sang tay bán chiếc túi này đi, cho nên khi anh hỏi cô có muốn hay không, cô cũng gật đầu luôn nói muốn.

Túi xách ba vạn tệ, sang tay chắc hẳn cũng có thể bán được những một vạn tệ nhiều tiền như vậy mà, cho nên kẻ ngốc mới không cần.

Hôm nay đi mua sắm cả ngày quả thực đã rất mệt mỏi, sau khi trở về, cô đang dọn đồ, Hoắc Ly trực tiếp cởϊ qυầи áo chuẩn bị đi tắm, anh kéo Tô Lai hỏi cô: "Có muốn tắm chung không?"

Tô Lai nghe thấy lời này của anh cũng không từ chối, dù sao hôm nay anh đã mua cho cô nhiều đồ như thế mà, giờ cũng phải báo đáp lại anh, cô không có tiền, cho nên báo đáp cũng chỉ có cơ thể này của mình, cho nên cô chỉ có thể hầu hạ anh.

Cô đi theo anh vào, bị anh cởi hết áo quần, quần áo của hai người đều đã cởi sạch, cả người tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nở hoa, dội nước lên cơ thể của hai người, nước nóng làm ướt cả hai người.

Tay của Hoắc Ly không thành thật sờ mó cơ thể Tô Lai, cơ thể của Tô Lai đứng theo quan điểm của một người đàn ông mà nói, thật sự không có chút dáng vóc nào, trước không lồi sau không vểnh, cũng chỉ có mông có chút thịt, ngực thì nhỏ khỏi phải bàn rồi, nhưng mà anh chính là thích sờ.

Anh sờ tay lên cơ thể Tô Lai, đang sờ thì đè cô lên tường, vách tường được lát gạch men sứ, cho nên khi dán cơ thể lên vách tường cô run lên một chút.

Hoắc Ly nhìn bàn chải điện bên cạnh, nói với Tô Lai: "Chúng ta chơi trò kí©ɧ ŧɧí©ɧ đi, cậu ngồi lên bồn cầu, mở tiểu bức ra về phía tôi."

Mặc dù lúc bắt đầu câu dẫn anh Tô Lai biểu hiện rất tao, nhưng mà đối với phương diện này cô vẫn chưa có kinh nghiệm, không biết lại có nhiều tư thế như vậy, cho nên khi nghe thấy lời này của anh rất thẹn thùng làm theo, ngồi trên bồn cầu mở chân ra, mở rộng phía dưới đối diện anh.

Khi Hoắc Ly thấy cô mở tiểu bức ra cầm bàn chải điện qua, đưa tay vào tiểu bức của cô vuốt ve cánh hoa, sau khi nắn bóp mấy cái, anh dùng một tay ấn hai bên cánh âm môi, mở tiểu bức của cô ra, lộ ra phần thịt non mềm bên trong.

Sau đó dùng đầu của bàn chải điện ấn xuống tiểu bức của cô.

"A--"

Tô Lai thế nào cũng không ngờ rằng anh lại cầm đầu bàn chải, cứ như vậy đè ép lên tiểu bức của cô, cô bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến hét lên một tiếng.

Hoắc Ly nhìn vẻ mặt của cô, lúc này bật bàn chải điện rung lên.

Sau khi bật lên bàn chải điện không ngừng rung lên, nghe thấy âm thanh, Hoắc Ly quét đầu bài chải lên âm đế của cô kí©ɧ ŧɧí©ɧ, kí©ɧ ŧɧí©ɧ thịt châu, đè ép thịt châu, tần số rung động khiến hạt thịt châu sướиɠ đến tê dại, sau khi anh dùng đầu bàn chải quét phía trên, bắt đầu quét toàn bộ miếng thịt non mềm bên dưới, đầu bàn chải cọ tiểu bức của cô.

"A —— Không muốn—— Hoắc Ly—— Cậu đừng như vậy, cậu đem nó đi đi, như vậy quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ, thực sự quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ, đem nó đi đi."

Tô Lai thẹn quá mức, bàn chải điện này vẫn còn đang rung, tần số rung liên tục cộng thêm còn đang quét trên tiểu bức của cô, cô bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ mềm nhũn cả chân, không chịu nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ mạnh như vậy, cho nên cô hét lên để anh đem nó đi.

Hoắc Ly nhìn mặt cô thoải mái như vậy, nào có giống như không thích, tiểu bức bị đầu bàn chải quét đến mức chảy ra rất nhiều nước.

Anh tiếp tục quét tiểu bức của cô, đối diện bồn cầu có một tấm gương soi toàn thân nên Hoắc Ly đổi vị trí đi đến bên cạnh cô, hai tay vẫn không buông ra, một tay tách tiểu bức của cô, tay kia cầm bàn chải đánh răng cọ lên tiểu bức của cô.

Anh để Tô Lai nhìn rõ tấm gương này, nhìn rõ cô trong tấm gương trông dâʍ đãиɠ thế nào, đang ngồi trên bồn cầu dang rộng chân ra, bị anh dùng bàn chải điện cọ bức.

Tô Lai ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào tấm gương soi toàn thân trước mặt, nhìn thấy hình ảnh của chính mình ở khoảng cách gần, dâʍ đãиɠ như vậy, chủ động mở rộng chân ra, nâng chân lên.

Bàn chải điện rung đang ở trong tiểu bức của cô cọ làm.

...