Trans: Cảnh Nhàn
Quả nhiên là cơ thể của con gái từ trên xuống dưới chỗ nào cũng hồng.
Anh thấy cô chủ động tách khe mông ra bên trong đều là màu hồng, nhất là tiểu bức non mềm của cô, đang hướng về phía anh, màu hồng phấn còn ứa ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh vẫn chưa chảy hết, còn nhầy nhụa bên trong tiểu bức của cô, cực kỳ mê người.
Hoắc Ly đi tới phía sau mông cô, cơ thể hai người dán sát lên nhau, sờ tay lên khe mông của cô, ngón tay thon dài linh hoạt vuốt ve bên trong khe mông của cô, mang theo chất lỏng trong suốt nhầy nhụa mà vuốt ve, cơ thể Tô Lai bị anh sờ mó co rút run lên bần bật, Hoắc Ly sờ tay lên khe mông của cô thì nghe trong mũi Tô Lai phát ra tiếng rêи ɾỉ, cô thích được anh sờ như vậy.
Sau khi sờ đủ rồi, Hoắc Ly cảm thấy trên tay mình đầy nước, trét nước trên tay lên mông cô, sau khi lau sạch sẽ, trực tiếp cởϊ qυầи đồng phục ra.
Cái thứ vừa to vừa cứng bên trong bắn ra ngoài, khoảng cách giữa anh và Tô Lai rất gần, hai người dính chặt vào nhau, cho nên khi cây gậy này bắn ra ngoài trực tiếp dội thẳng lên mông cô, còn đánh nhẹ lên mông cô mấy cái, Tô Lai còn tưởng rằng dươиɠ ѵậŧ anh đánh mông cô, không nhịn được hừ một tiếng: "A....."
Hoắc Ly nghe thấy dáng vẻ cô tao như vậy, anh bắt đầu cắm rút ra vào bên trong tiểu bức của cô, tay Tô Lai còn đang tách cánh mông ra, tiểu bức của cô vẫn còn mở rộng chưa khép lại, bên trong có tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà anh bắn ra, cho nên vô cùng trơn trượt, Hoắc Ly cắm thẳng dươиɠ ѵậŧ vào trong, từ từ chen vào.
"Hứ--" Phía dưới của Tô Lai bị cây gậy của anh kẹp đến thoải mái rêи ɾỉ, Hoắc Ly vịn tay lên mông cô bắt đầu cắm rút, vào đến động bức thì thoải mái không thôi, muốn chơi đùa ngay lập tức.
Tô Lai bị anh đè lên bàn, mông bị anh đυ.ng hơi đau, tốc độ của anh cực kỳ nhanh, nắm mông cô mà "Bạch bạch bạch" liên hồi, hai người không nói chuyện, cho nên chỉ có tiếng da thịt đập vào nhau.
"Nhanh quá— Hoắc Ly— cậu chậm chút— nhanh quá— ah—"
Hoắc Ly nghe tiếng tao hóa này kêu to như vậy, vỗ lên mông cô thích thú nói: "Nếu như tôi nhanh quá, vậy cậu rên sướиɠ như vậy làm cái gì? Không muốn tôi nhanh như vậy, cậu còn rên tao như thế? Tôi mà chậm lại bức của cậu sẽ ngứa ngáy, ông đây làm càng nhanh cậu càng sướиɠ!"
Lời của Hoắc Ly hoàn toàn chính xác, mặc dù anh đang làm rất nhanh, nhưng mà phía dưới quả thực rất thoải mái, cô bị anh cắm đến sắp mất hồn, cô chưa từng biết làm chuyện này lại sướиɠ đến như vậy.
Cây gậy của Hoắc Ly cắm cô vừa to vừa sướиɠ, mỗi lần bị cắm đều thoải mái kêu ra tiếng.
"Hoắc...Hoắc Ly...cậu còn chưa nói...tôi...là chuyện bạn gái của cậu..."
Hoắc Ly đang giữ mông cô cắm làm, nghe thấy lời này thì dừng lại, chôn dươиɠ ѵậŧ trong tiểu bức của cô cũng không rút ra, để cô ăn, lúc này lật người cô lại, không cho cô tiếp tục nằm trên bàn, sau khi lật cô lên, để cô quay mặt lại nhìn anh.
Anh cúi đầu cắn môi cô, cạy miệng cô ra, để cô há miệng, luồn đầu lưỡi vào móc cánh môi cô hút ra khuấy động, Tô Lai thấy anh hôn cô, thì chủ động há miệng hôn trả muốn hòa làm một thể với anh, không thể tách rời nhau, cùng ăn nước miếng của đối phương.
Tiếng hôn vang lên đặc biệt thô bạo, phía dưới của cô bị anh cắm, phía trên bị anh mυ'ŧ miệng, tay cô chống trên mặt bàn mới ổn định.
Hoắc Ly hôn cô đến đầu óc thiếu dưỡng khí, một mảnh trống rỗng, không kịp suy nghĩ đến cái gì nữa, cảm giác cả người nhẹ bay, hơi sức sắp bị miệng của anh hút hết.
Cuối cùng khi buông ra anh còn cắn cánh môi của cô không đi, sau khi cắn môi của một lúc, đưa tay vào nhéo ngực của cô nói: "Tiểu bức của cậu cũng đã bị tôi cắm rồi, vυ' đều bị tôi sờ rồi, miệng còn bị tôi vừa mυ'ŧ vừa cắn, nước miếng cũng đã ăn nhiều như vậy rồi, không phải bạn gái của tôi thì là cái gì?"
Tô Lai không ngờ rằng anh lại coi cô như bạn gái, cho nên khi nghe lời anh nói còn đỏ mặt, mang tai cũng đỏ bừng lên cả rồi.
Lần đầu tiên lời của Hoắc Ly khiến tim cô đập rộn ràng như vậy, Hoắc Ly sờ soạng nhào nặn bộ ngực của cô, không có chút thịt nào, áo ngực có cũng như không, chẳng che đậy được bao nhiêu, hơn nữa cũng không có tác dụng, cho nên anh cởi luôn cái áσ ɭóŧ vướng víu này ra, ném sang bàn bên cạnh.
Sau đó cởi hết quần áo của cô ra, ném quần áo đi, cả người cô tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ.
Hoắc Ly đặt cô ngồi trên cửa sổ, nửa người cô lộ ra bên ngoài.
Tô Lai thấy nửa thân trên của mình trống rỗng, ngực cũng lộ ra ngoài, nửa người của cô lộ ra bên ngoài cửa sổ thì sợ hết hồn...
Lỡ như bị người ta nhìn thấy thì phải làm sao đây?
Cô sợ hãi nắm lấy tay của Hoắc Ly, kết quả phía dưới của Hoắc Ly giữ lấy tiểu bức cô bắt đầu cắm rút, để lộ nửa người trên của cô ra bên ngoài, như muốn cố ý để cho người ta nhìn thấy vậy, nửa người trên của cô lộ ra bên ngoài hành lang, nếu như lúc này có người đến, chắc chắn sẽ nhìn thấy cô bị người nào đó đè bên cửa sổ thao, còn không biết xấu hổ đưa nửa người tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ra cho người ta nhìn, áσ ɭóŧ cũng không mặc.
...
Nhàn: Chứng đau nửa đầu của mình mấy ngày nay lại tái phát nữa rồi mn ạ. Hôm nay mình lên tạm 1 chương thôi nha, nếu khỏe hơn mình sẽ dịch tiếp. Cảm ơn mn vì đã luôn ủng hộ cho mình ^-^.