Phương Anh nói một câu lại lướt một lần trên diện thoại làm hắn ta há mồm trợn mắt, để có được từng dây thông tin và bằng chứng thì hẳn người điều tra hắn cũng đầu tư không ít thời gian và chất xám.
Hắn ta trấn áp lại sự sợ hãi vừa thoáng qua, nhanh chóng muốn cướp diện thoại của Phương Anh mà lao tới nhưng kết quả chỉ có thể vồ ếch bổ nhào về khoảng không phía trước.
Nguyễn Huy Toàn dáng người cao lớn khỏe mạnh, so với Trần Văn Cường (xem lại chương 15 liền nha các tình yêu) thậm chí cảm giác anh ta nhanh nhẹn hơn còn võ vẽ thế nào Phương Anh cũng chưa luận tới.
Phương Anh nhẹ nhàng nhảy lên hàng ghế phía sau, xoay người tung cước vào hắn mặt hắn ta khi vừa đứng dậy. Nguyễn Huy Toàn xây xẩm mặt mày, đầu óc quay mòng mòng vừa đứng lên lại ngã xuống.
Hắn ta chửi rủa Phương Anh ầm ĩ, như con hổ khát mồi lao về phía cô ôm tới, Phương Anh bỗng chốc nhớ tới hình ảnh Kiểu Giao khi ấy, quả quyết dứt khoát tặng hắn một đòn Axe kick (dá chẻ). Cô nâng chân từ phía ngoài cơ thể rồi tung đá như lưỡi liềm, sau đó kéo chân xuống để gót chân hướng thẳng xuống đầu đối phương.
Trận chiến kết thúc vô cùng chóng vánh, tên to xác kia ngất ngay tại chỗ trong chính sự bất ngờ của Phương Anh.
Lúc hắn tinh dậy phát hiện chân tay mình đã bị trói chỉnh tề ngồi trên ghế. Cũng không biết Phương Anh kiếm dâu được ít rèm cửa bốc mùi này nhiệt tình trói hẳn. Nhìn thì có thể nghĩ hắn ta sẽ dùng sức mạnh cơ bắp xé được ra đấy, nhưng kỹ thuật trói cũng phải được đào tạo và Phương Anh lại là học viên xuất sắc.
"Mày là ai?" Hắn ta nhìn tình hình trước mặt, muốn kêu cứu nhưng lại không thể để sự việc vỡ lở thêm, bắt đầu chuyển sang đàm phán.
"Không cần biết tôi là ai. Tôi chỉ muốn biết "Kẻ thao túng" là ai thôi" Phương Anh cầm lấy hình ảnh về trang web và đoạn video kia đưa hẳn ta nhìn vài giây rồi cất diện thoại di. Chậm rãi ngồi cách hẳn một ghế chờ câu trả lời.
Tất nhiên không ngoài dự đoán, hắn ta ngoan cố nói mình không biết, cũng không tham gia nào nó, thậm chí còn muốn trao đổi điều kiện với cô, "Hay chúng ta hợp tác đi, thầy sẽ cho em biết về "Kẻ thao túng", còn em đưa thầy hết tất cả những gì em biết về thầy có được không?" Hắn ta dở giọng nịnh nọt bẩn thỉu làm Phương Anh ngứa cả lỗ tai.
Lắc đầu thở dài nhìn đối phương, "Anh nghĩ mình xứng đáng với chữ "thầy" lắm sao. Cô ấy là học sinh trường này, dù anh có dạy qua cô ấy hay không thì anh cũng là giáo viên của cô ấy. Và thứ nhất tôi không có thói quen trao đổi thỏa thuận với kẻ xấu, thứ hai tôi cá rằng anh cũng chẳng biết gì về "Kẻ thao túng" dâu nhi. Dù gì trong nhóm công tử nhà giàu ăn chơi đó, anh cũng bị coi là tầng lớp thấp nhất mà đúng chứ?"