Ác Long Bắt Cóc Thiếu Niên

Chương 3: Hắn Không Phải Công Chúa Sao?

Nicole đã ở lại với nhóm ác long một chút, sau đó ngậm trái cây quay về huyệt động của mình, nhưng nàng phát hiện con người đã biến mất.

Nicole nhìn thấy vết máu rồng trên mặt đất, nàng biết hắn đã dùng máu của nàng phá kết giới để trốn thoát.

Nicole vội vàng xoay người bay đi tìm người. Không phải tất cả loài rồng đều ăn chay giống nàng, rồng trên Đảo Ác Long rất thích ăn thịt người.

Trên người hắn có mùi máu của Nicole nên nàng tìm được hắn rất nhanh.

Cơ thể hắn đang mất kiểm soát, quần áo bị xé rách rưới, trên người đầy vết thương, máu tươi đầm đìa, có thể thấy được, vì hắn tránh bị rồng cắn xé nên gần như chỉ còn nửa cái mạng. Vài con rồng bao vây xung quanh hắn, nhìn hắn như hổ rình mồi. Chúng nó chậm chạp không ngoạm ăn người, mà là đang bàn luận nên phân chia như thế nào, rốt cuộc ai cũng muốn ăn thịt phần đùi nhiều hơn.

Bảo vật mà nàng yêu quý lại bị đối xử như thế, Nicole vô cùng đau lòng, hơn nữa còn cảm thấy bị xúc phạm và sỉ nhục.

Nàng hướng về phía mấy con rồng đang nhào lên cắn, xuống tay một cách tàn nhẫn, hận không thể đem mấy con ác long kia xé nát.

Con người nhìn thấy rồng lớn quen thuộc đã xuất hiện, khẽ thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Hiện giờ nhóm ác long đang chiến đấu, không rảnh bận tâm hắn, hắn gần như không do dự, lại xoay người rời đi.

Nicole cắn xé mấy con ác long kia như điên, vảy rồng nổ tung khắp cơ thể, nàng nghiến răng nghiến lợi nói: "Trên người hắn có hương vị của ta, các ngươi dám chạm vào hắn, không đem ta để vào mắt có phải hay không?"

Nếu không phải lão Long kịp thời đuổi tới, Nicole đã đem mấy con ác long kia xé thành từng mảnh nhỏ.

Lão Long khuyên nhủ: "Nicole giáo huấn như vậy là đủ rồi, ngươi mà đánh tiếp, bọn họ sẽ chết."

Nicole nhìn thoáng qua mấy con ác long kia, đúng là bị thương rất nặng, nàng chỉ có thể căm giận dừng tay.

Nicole xoay người rời đi, nàng mở hai cánh ra, tìm hơi thở con người, thấy hắn đang trốn thoát. Nàng mở rộng miệng, ngậm hắn đặt lên lưng mình, rồi bay về phía huyệt động.

Con người cau mày, muôn phần không muốn nằm trên lưng nàng, lưng nàng vô cùng ấm áp, thậm chí có chút nóng rực.

Ở sau lưng, hắn đánh Nicole, Nicole vốn dĩ vừa bị thương, lại bị hắn đánh trúng miệng vết thương, đau đến nỗi thiếu chút nữa rơi xuống từ giữa không trung.

Con người choáng váng, lắc lư liên tục trên lưng Nicole rồi vội ôm lấy cổ nàng. Vì sự an toàn của mình, hắn đành không cam lòng thu tay lại.

Gió kịch liệt thổi qua bên tai, vù vù rung động. Biển cả xanh thẳm kích động cuộn sóng, mây mù lướt qua phía dưới hắn.

Rất nhanh đã về đến huyệt động, Nicole vừa để con người xuống, đã xoay người đi ra ngoài tìm thảo dược cho hắn.

Con người suy yếu nằm trên giường, chẳng được bao lâu, đã rơi vào hôn mê.

Lúc Nicole tìm thảo dược, nhìn thấy kiếm của hắn làm rơi bên ngoài, do dự một chút, nàng vẫn nhặt thanh kiếm trở về.

Lúc nàng chuẩn bị về, nhìn thấy lão Long, lão Long cũng giúp nàng hái một ít thuốc trị ngoại thương, nói với nàng: "Làn da con người rất yếu ớt, ngươi đừng trực tiếp dùng sức xoa thảo dược, đầu tiên hãy lấy thảo dược nghiền nhỏ, sau đó từ từ bôi thuốc từng chút một. Thảo dược thêm chút máu rồng, miệng vết thương sẽ càng mau lành hơn một chút."

"Ta hiểu, ta hiểu." Nicole nhận lấy thảo dược, nói.

Lão Long dừng một chút, vẻ mặt cổ quái nói: "Nicole, loài người kia không phải công chúa, hắn là nam nhân. Loài rồng trên Đảo đang chê cười ngươi đấy."

Nicole nhận lấy thảo dược, lúc chuẩn bị đi, nghe được lão Long nói, vội quay đầu lại phản bác: "Sao có thể chứ? Nàng lớn lên xinh đẹp như vậy, sao có thể không phải công chúa?"

Vẻ mặt lão Long tĩnh lặng: "Mặt hắn thật là xinh đẹp, nhưng vẫn có thể nhìn ra đặc thù của nam nhân. Nicole, ác long và công chúa mới là tiêu chuẩn xứng đáng, rốt cuộc ngươi đã cướp nam nhân hoang dã này từ nơi nào về vậy?"

Nicole trừng hắn: "Câm miệng! Nàng không phải nam nhân hoang dã."