Lương Cầm Chọn Chồng

Chương 6

“Tống tổng, mọi người

đã

tới rồi”. Lão Vương

đi

tới nhắc nhở Tống Dật Hàng, những người khác lần lượt đến bắt tay cùng Tống Dật Hàng.

“đi

thôi, lên lầu bảo mọi người rửa mặt chuẩn bị

một

chút, sau đó đến phòng

nhỏ

để họp”. Lại nhìn bóng lưng Hứa Lương Cầm

một

lần nữa, Tống Dật hàng mới

đi

cùng mọi người vào thang máy.

Sau khi lấy thẻ phòng, Hứa Lương Cầm ngồi cùng Park Ji Ji ở đại sảnh đợi Tô Hiểu Vũ, hai người

không

có chuyện gì để

nói

với nhau đành ngồi cười ngốc, cũng may Tô Hiểu Vũ về nhanh, Hứa Lương Cầm mới được về nghỉ ngơi.

Trở về phòng trọ liền nhìn thấy vẻ mặt chán nản của Lý Học Thông

đang

ngồi

trên

sô pha, Hứa Lương Cầm thấy mình

không

biết

nói

lời gì để an ủi, đành phải gật đầu chào rồi quay về phòng, kết quả cửa phòng

nhỏ

phía bắc vừa mở ra, Ngô Thừa Long cùng

một

đứa bé trai có dáng vẻ thanh tú cùng

đi

ra.

“Người ta mới bây lớn

đã

bị cậu phá hoại, thế mà cậu cũng xuống tay được!” Hứa Lương Cầm nhìn Ngô Thừa Long cao lớn

anh

tuấn

đang

tiễn đứa bé trai đó

đi

không

khỏi quở trách, cái người này phải đến mười ngày nửa tháng mới nhìn thấy mặt.

“đã

thành niên rồi, giàu có lại rất si tình,

không

đi

khách sạn lại muốn về nhà cùng với tôi, tôi chỉ thuê phòng ở chứ làm gì có nhà,

thật

buồn cười”.

Ngô Thừa Long chẳng để ý gì liền ngã người lên sô pha đáp lại lời

nói

của Hứa Lương Cầm, sau đó lại thản nhiên nhìn Lý Học Thông rồi cười cười

nói: “Tôi

nói

Lý ca nên thông suốt chút

đi, tôi và Hiểu Vũ cùng lớn lên từ bé,



ấy chẳng hiểu thế nào là sống bình yên đâu, sao

anh

phải làm tội mình vậy!”

“Tôi có thể chờ, tôi

không

tin cả đời này của



ấy

không

muốn

một

chỗ bình yên, sớm muộn gì cũng có ngày



ấy muốn kết hôn sinh con”. Lý Học Thông

thật

sự

cố chấp.

Ngô Thừa Long thu lại nụ cười: “Các người

không

hợp đâu! Các người

không

chỉ làm tổn thương chính mình mà còn có cả cha mẹ các người nữa, các người có thể kiên nhẫn đợi, bọn họ đợi được

không? Tôi thấy

anh

bình thường

đã

giúp đỡ tài trợ tôi

không

ít nên tôi mới nhiều lời vậy thôi”.

Hứa Lương Cầm nhìn biểu tình nghiêm túc của Ngô Thừa Long,

không

tiếng động thở dài: “Thôi nào, Đại Long đừng

nói

nữa, mỗi người đều có

sự

kiên trì của riêng mình, Tân Dương

đã

đồng ý

yêu

cầu của cậu, về sau mỗi buổi tọa đàm là 200 đồng”.

“Ôi, chị em tốt của mình, cậu thực

sự

là chị ruột của mình, lần khác tớ

sẽ

chiêu đãi cậu”. Ngô Thừa Long khôi phục thái độ cà lơ phất phơ của mình, đứng dậy ôm Hứa Lương Cầm còn hung hăng hôn hai phát vào má, Hứa Lương Cầm đẩy

không

ra chỉ có thể tức giận chùi

đi, sau đó hai người

không

để ý Lý Học Thông nữa, tự trở về phòng của mình.

Tối ngày hôm sau Tô Hiểu Vũ mới trở về, Lý Học Thông

đã

đi

rồi.

“Mẹ ơi, ra tay

thật

hào phóng, vừa gặp mặt cậu

đã

đưa lễ vật quý giá như vậy,

không

phải cầu hôn mới tặng nhẫn sao,

anh

ta có ý gì?” Hứa Lương Cầm hâm mộ nhìn tay

đang

đeo nhẫn kim cương của Tô Hiểu Vũ.

Tô Hiểu Vũ gật đầu: “thật

ra tớ cũng

không

muốn

anh

ta làm vậy nhưng

anh

ta cứ khăng khăng đòi tặng,

nói

là quà từ Hàn Quốc mang về. Chẳng qua biểu

hiện

anh

ta

trên

giường

không

được tốt, đoán chừng là vì chột dạ mới tặng quà cho tớ, bộ dáng đẹp đẽ trắng trẻo nhưng thể lực lại quá kém”.

“Vậy trước hết cậu tìm cách ứng phó

đi, dù sao sớm muộn gì

anh

ta cũng phải

đi”.

“Thôi đừng

nói

chuyện này nữa, ngày hôm qua

anh

ta còn

nói

muốn xin về làm công ty trong nước, làm tớ sợ muốn chết. Tớ chỉ coi

anh

ta làm bạn bè bình thường nên chơi đùa thôi,

sự

thật

tớ

đã

có vị hôn phu rồi”. Tô Hiểu Vũ tháo nhẫn kim cương ném vào ngăn kéo.

Hứa Lương Cầm lại băn khoăn

một

việc khác: “Hiểu Vũ, cậu

nói

bằng lái xe có thể kiếm tiền đúng

không, nếu là

thật

thì

tớ

sẽ

đi

thi lấy bằng”.

“Đương nhiên là

thật

rồi, chỉ cần

không

tính khoản khấu trừ là được, cậu gấp gáp như thế làm gì? Tay chân cậu vụng về như vậy làm sao

đi

học lái xe”.

“Quyển tiểu thuyết

hiện

tại

không

lời được bao nhiêu, tớ phải nghĩ cách kiếm tiền chứ, nếu

không

sẽ

phải đυ.ng đến tiền để dành”.

“Cần tiền gấp lắm sao, tớ cho cậu mượn, cậu cần bao nhiêu?” Tô Hiểu Vũ rất sảng khoái.

Hứa Lương Cầm lập tức lắc đầu: “Tớ

không

không

cần tiền, tớ nghĩ chuyện tốt như vậy sao mà bỏ qua được, tớ cũng nên

đi

học lấy bằng, đến lúc đó cậu chỉ cần giúp tớ tìm người thuê bằng là được”.

“không

thành vấn đề, mấu chốt là cậu có khả năng thi đỗ hay

không

thôi”.

Hứa Lương Cầm tự tin cười tươi,

không

quấy rầy Tô Hiểu Vũ nữa liền lên mạng tìm trường học lái xe.

Tra

trên

mạng mất cả buổi cuối cùng chọn được trường học lái xe lớn nhất trong nội thành, tuy rằng học phí hơi đắt nhưng rất đảm bảo,

không

giống các trường dạy lái xe

nhỏ

ngay cả sân tập cũng

không

có.

Xót xa đóng gần 4000 đồng học phí, Hứa Lương Cầm quyết định khổ luyện, bởi vì nơi tập lái ở ngoại ô thành phố, cho nên mỗi ngày sau 6 giờ tọa đàm phải

đi

tàu điện ngầm đến trường học, với thói quen hay thức đêm của Hứa Lương Cầm quả

thật



một

tra tấn, nhưng ngẫm lại sau khi có bằng lái xe kiếm được khoản tiền lớn như vậy

thì

lại kiên trì.

Bởi vì tập lái xe cũng

không

mất nhiều thời gian cho việc cá nhân khác, gặp được mọi người cười

nói

cũng trôi qua mau hơn, Hứa Lương Cầm như cá gặp nước ngược lại so với khi ở phòng trọ

thì

vui hơn rất nhiều.

“Ở đây có ai là kế toán

không?” Huấn luyện viên mang theo

một

trợ giảng từ chỗ huấn luyện xe trở về, xuống xe

đi

tới bên này hỏi.

Các học viên đều ngẩn người, sau đó ngoại trừ Hứa Lương Cầm cùng với

một



gái

đứng bên ngoài, những người khác đều giơ tay lên, sau đó huấn luyện viên cũng muốn hôn mê: “Mọi người đều là kế toán sao? Làm ở đâu thế?”

“Tôi làm bên công ty hậu cần”.

“Huấn luyện viên, tôi là kế toàn nhà hàng lẩu”.

“Tôi là người bên sở nghiên cứu”.

“Tôi làm bên thanh toán ở thị chính”.

Mọi người đều thành

thật

nói

nơi mình làm, Hứa Lương Cầm nghĩ chẳng lẽ khắp nơi đều làm kế toán sao, tổng cộng có vài người nhưng đa số đều làm kế toán, trong cảm nhận của



chắc kế toán lại là

một

ngành rất chuyên nghiệp cao thâm.

“Hai người chúng tôi

không

phải dân kế toán”. Mang nét cười đùa, Hứa Lương Cầm vỗ vỗ đôi vai

nhỏ

của



gái.

“Tôi là nhân viên tài vụ,

đang

chuẩn bị thi lấy bằng kế toán”.



gái

nhỏ

cười

nói.

Hứa Lương Cầm ngẩn ngơ, theo bản năng hỏi: “ Vậy



làm ở đâu?”

“Chấm công ở công ty. Chị, còn chị, chị làm việc gì vậy?”

Hứa Lương Cầm cảm nhận mình

thật

sự

là người lạc hậu, công việc đánh chữ viết tiểu thuyết của



thật

sự

không

phải việc tốt để

nói

ra,

đang

tính

nói

mình

không

có công việc đột nhiên có người

nói: “Mọi người có nghe

không, chúng ta có bạn học mới, lái xe xịn đến, huấn luyện viên đến tiếp

anh

ta

đi”.

Hứa Lương Cầm

không

phát

hiện

huấn luyện viên

đã

rời xe từ khi nào,

đang

ở chỗ người có biệt hiệu “Nhị béo”

đang

bàn luận ồn ào.

“không

phải đâu, có xe xịn còn đến đây học làm gì,

nói

vớ vẩn!” Có người

không

tin.

Nhị béo nóng nảy: “Buổi sáng lúc tôi

đang

chạy

đi

múc nước

thì

nghe thấy chính miệng huấn luyện viên

nói

mà, người học viên này có quan hệ với hiệu trưởng của trường mình, người ta có kỹ thuật của đội đua xe nước ngoài đấy, huấn luyện viên mừng rỡ

không

thôi,

nói

là có học viên như vậy là phúc ba đời của

anh

ta đó”.

Có dạng người chạy xe được rồi mà cũng muốn học lái xe sao, đúng là đầu óc có vấn đề rồi! Đối với lời của Nhị béo

nói

Hứa Lương Cầm cũng

không

tin, nhìn huấn luyện viên chưa quay về,



liền kéo



gái

nhỏ

kia

đi

toilet.

Lúc trở về

thì

thấy có

một

đám người

đang

vây quay, hiển nhiên là huấn luyện viên và học viên mới

đã

đến.

“Hứa Lương Cầm,



chạy

đi

đâu thế, vừa rồi người kia

đã

chạy thử, chạy hẳn

một

vòng tròn rất lợi hại, nhìn động tác và kĩ thuật của người ta, tốt cực!”

“Người đâu rồi?” Hứa Lương Cầm tò mò nhìn bốn phía rồi hỏi Nhị béo.

“Chỗ này nắng quá, huấn luyện viên đưa

hắn

tới phòng nghỉ rồi, còn

nói

nhóm mình

đi

ăn trưa trước, buổi chiều mới luyện tiếp. Cùng

đi

ăn cơm thôi, vừa rồi

một

người cũng

đã

đi

ra xem chiếc xe xịn kia, chúng ta cũng

đi

xem

đi!” Nhị béo liền kéo Hứa Lương Cầm

đi,

một

đám người liền chạy ra bãi đỗ xe bên ngoài.

“Đây là chiếc xe xịn kia sao?” Hứa Lương Cầm mở mắt

thật

to, đẩy đẩy mắt kính có chút

không

tin được.

Xe này rất giống với kiểu xe Jeep trong nước của Tống Dật Hàng, làm sao có thể là xe xịn được!

“Đúng vậy, Cayenne Porsche đó, chiếc xe như thế này khoảng tầm 200 vạn đấy!”

“Này, xe này

không

phải là sản phẩm trong nước sao, là xe Jeep trong nước.”

“Chị à, cái này gọi là suv (xe 7 chỗ), mắt của



đúng là có vấn đề? Nếu là xe sản xuất trong nước

thì

với kiểu dáng như thế này chỉ có duy nhất

một

chiếc thôi”. Giọng

nói

của Nhị béo rất lớn.

“Xe này chỉ là dạng xe chợ, chẳng có vẻ gì là giàu có cả”.

một

người đàn ông lơ đễnh bình luận.

Nhị béo cười nhạo: “Xe chợ

thì

anh

cũng chẳng mua nổi đâu. Lương Cầm,

đi

thôi!

đi

nào, chúng ta

đi

ăn cơm với

anh

Trần

đi, tôi

đi

đây!”

Khó trách lần đầu tiên gặp mặt, lúc đầu mình xuống xe tìm toilet

thì

người

đi

ngang qua cứ nhìn mình, hóa ra Tống Dật Hàng đúng là kẻ có tiền, mình lại

đi

coi khinh

hắn

rồi.

“Hứa Lương Cầm”

Quả nhiên linh cảm của mình rất đúng, vừa rồi lúc



nhìn chiếc xe này ở bãi tập liền nghĩ có phải học viên mới là Tống Dật Hàng hay

không, dù sao người nọ cũng

không

tự mình lái xe.

“anh

ta, học viên mới của huấn luyện viên đấy, Lương Cầm



quen

anh

ta sao?” Nhị béo đột nhiên giảm

âm

lượng hỏi Hứa Lương Cầm.

“Có quen, nhưng

không

thân thiết lắm, mọi người

đi

ăn cơm trước nhé”.

Hứa Lương Cầm đuổi khéo bọn Nhị béo

đi, lại nhìn về phía Tống Dật Hàng, trong lòng đột nhiên trào dâng

một

loại cảm xúc ------ kẻ giàu có! Cứ tưởng rằng chỉ là loại xe Jeep trong nước bình thường, bỗng dưng trở nên cao cấp như thế khiến



không

biết nên cảm thụ thế nào, đây

không

phải càng lộ ra mình

không

có gì tốt sao!

Tống Dật Hàng cũng

đang

nhìn Hứa Lương Cầm, kì

thật

anh

đang

bắt đầu tò mò đối với Hứa Lương Cầm, trong mắt

anh

thì

Hứa Lương Cầm là

một

người con

gái

an phận thủ thường,

không

nghĩ mình

đã

nhìn nhầm



gái

này.

Mua sỉ bαo ©αo sυ, cùng đàn ông

đi

khách sạn rồi lại

không

ngừng

đi

xem mắt,

không

biết



gái

này là dạng người gì đây?

Vừa rồi

hắn

để lão Vương và huấn luyện viên

đi

ăn cơm còn mình

thì

đi

dạo,

không

nghĩ tới Hứa Lương Cầm

đang

cùng mấy tên đàn ông

đang

vây quanh xe mình chỉ trỏ, mà trong đó có

một

cánh tay của tên đàn ông béo

đang

khoác lên vai



ấy, mà



gái

này cũng chẳng có ý muốn tránh ra, chẳng lẽ đây mới là bản tính của



nàng sao?