( Có thể là phần cuối )
Tui đứng co ro một góc ven đường cập theo quốc lộ 1A để chờ xe về Cao Lãnh hay ít ra đi ngang qua ngã ba An Thái Trung đều được. Chờ mãi mới thấy có chuyến xe Cà Mau – TP.HCM dưới cơn mưa nhẹ lất phất giống như mưa phùn mùa xuân giữa những ngày cuối hạ làm tê cóng cả người. Trên chuyến xe trở lại Miền Tây từng cơn gió rít lạnh rung người xuyên qua khe cửa kính nhỏ tôi chợ nhớ về ai đó. Tui cũng không gọi điện báo trước cho nó nữa khi nào tới rồi gặp cũng được với lại lần trở lại này chủ yếu là dọn đồ về quê với lấy cái bằng B anh văn thôi. Vì đã trả phòng gần 2 tháng rồi nên tui phải ở nhờ phòng đứa bạn cùng quê. Thành Phố Cao Lãnh vẫn không có gì thay đổi nhiều ngoài đường phố có vẻ vắng lặng hơn xưa. Mấy tán lá xoài xanh tươi hơn lúc tui về quê và điều quan trọng là phòng trọ giờ toàn mấy đứa sinh viên năm 1 mà con trai không à. Thằng Minh nó đã xin được việc làm rồi tuy trái ngành nhưng thu nhập lại khá cao mà có điều là phải xa quê nhưng không sao miễn có một cuộc sống tốt là được rồi. nhức đầu quá lát rãnh viết tiếp....sory bà con
( Quá Khứ - Hiện tại - Tương lai )
Tui đứng co ro một góc ven đường cập theo quốc lộ 1A để chờ xe về Cao Lãnh hay ít ra đi ngang qua ngã ba An Thái Trung đều được. Chờ mãi mới thấy có chuyến xe Cà Mau – TP.HCM dưới cơn mưa nhẹ lất phất giống như mưa phùn mùa xuân giữa những ngày cuối hạ làm tê cóng cả người. Trên chuyến xe trở lại Miền Tây từng cơn gió rít lạnh rung người xuyên qua khe cửa kính nhỏ tôi chợ nhớ về ai đó. Tui cũng không gọi điện báo trước cho nó nữa khi nào tới rồi gặp cũng được với lại lần trở lại này chủ yếu là dọn đồ về quê với lấy cái bằng B anh văn thôi. Vì đã trả phòng gần 2 tháng rồi nên tui phải ở nhờ phòng đứa bạn cùng quê.
Thành Phố Cao Lãnh vẫn không có gì thay đổi nhiều ngoài đường phố có vẻ vắng lặng hơn xưa. Mấy tán lá xoài xanh tươi hơn lúc tui về quê và điều quan trọng là phòng trọ giờ toàn mấy đứa sinh viên năm 1 mà con trai không à. Tui cảm thấy mình như bơ vơ trở thành người xa lạ ở nơi đây. Sau khi ăn uống xong tui ghé nhà trọ đứa bạn chơi vì nó còn báo cáo khóa luận nên chưa dọn về.
Buổi chiều khoảng 3h00 tui vào trường lấy cái bằng anh văn, cũng lâu rồi từ tháng 10 năm ngoái giờ. Trời vẫn nóng gay gắt mấy cành phượng đỏ thắm một góc giảng đường A1. Các bạn cũng đừng qua thắc mắc vì sao đầu truyện mưa tầm tã tới đây thì nắng vì mỗi tỉnh khác nhau là thời tiết cũng khác rồi. Vào văn phòng gặp thầy Lâm ổng lấy dùm cái bằng, ai có học ở ĐHĐT thì biết thầy Lâm là ai khỏi phải giới thiệu nhiều làm gì cho mệt. Cầm tấm bằng trên tay thấy vui vui mặc cho mấy đứa sinh viên khóa sau nhìn mình một cách lạ lẫm.
Lê từng bước chân qua con phố giữa xế chiều oi ả từng dòng người qua bến Bắc cũng thưa thớt dần. Mới đó mà hơn 4 năm trôi qua thật nhanh ngày nào tui còn lạ lẫm với Cao Lãnh mà giờ cảm thấy chỉ còn gợi nhớ những nỗi buồn mien man. Lúc làm hồ sơ nhập học lớp tui chính thức có 5 người thôi hết 3 đứa An Giang, 1 đứa Đồng Nai và tui là 5 người NV1. Cứ ngở cái lớp sẽ bị hủy bỏ nhưng sau đó chờ NV2 vào thêm gần 20 người nữa trong đó có thằng Minh.
Lúc đầu do có 5 người nên ưu tiên lớn tuổi nhất làm lớp trưởng là thằng Vũ làm trong suốt năm nhất qua năm 2 nó mới từ chức. Tui thì ôm bên Đoàn với Chi Hội mệt mỏi đủ thứ, lúc mới vào lớp tui thấy nó cũng không có gì đặc biệt lắm ngoài cái chiều cao nhất lớp hay mặc áo trắng quần tây đen giống hồi học sinh phổ thông. Tui cũng ít nói chuyện với mấy đứa mới vào lớp sau này lắm, rồi từ từ cũng quen dần nên xã giao. Đầu tiên tui ngồi bàn hai giữa hai thằng con trai có khi bàn ngồi 4 đứa do lúc trước hay học ở phòng 14A1 nên bàn chưa thay mới.
Qua năm 2 là chạy xuống bàn 4 mấy năm sau là bàn cuối chủ yếu ngồi nói chuyện với dễ ngủ gật thôi chứ không có gì mới mẻ. Mấy bữa học giảng đường là ngồi phía cuối nói chuyện hay lên mạng chơi có khi hay nghịch phá vì tập trung đông nên mấy đứa xài laptop có bluetooh là dính hàng. Mình lấy điện thoài dò tìm xong gửi hình x gay mới đau chứ đứa nào la cái á là biết dính nghĩ lại dã man con ngan thật chứ. Năm nhất thằng Minh cao to được giao làm lớp phó lao động lúc đó thấy nó hơi lập dị sao sao đó vì nó chỉ chơi chung nhóm bạn khoảng 5 đứa trong lớp cùng quê Hồng Ngự với mấy đứa An Giang.
Nó có rủ tui chơi đá banh mấy lần mà tui không có đi cái kể từ đó cũng ít nói chuyện với nhau nữa mà nó ngồi bàn cuối tui đâu quan sát gì được nó đâu. Năm nhất tui cũng không chơi thân lắm với mấy thằng con trai trong lớp ngoại trừ thằng lớp trưởng, có chơi thân với mấy con bánh bèo mà sau này lại trở thành kẻ hãm hại mình mới ghê chứ kể từ khi tui rời bỏ chứ bí thứ đoàn ở năm 2. Năm 2 là năm đầy biến động sau sự kiện thằng Vũ từ chức lớp trưởng tới tui từ bỏ chứ bí thư Đoàn với chi hội trưởng con nhỏ lớp phó học tập cũng từ chứ nhưng không thành.
Sau này tui mới biết đó là một quyết định sai lầm của tui khi từ chứ và con bánh bèo tên Ch ( dấu tên nó cho đở nhục vì sau này nó bị tẩy chay mà không biết nhục) là sai lầm. Bữa đó hợp lớp bầu chọn lại cán bộ lớp đứa nào cũng không nhận chức hết vì đa số đi suốt không có thời gian để học toàn đi hợp hội mấy cái tào lao mía lao không à. Bằng chứng sống là thằng Vũ nó bị rớt môn SXTK nên từ chứ để tập trung họp tập và người được chọn là thằng Minh với lí do “thằng nào cao nhất lớp đứa đó làm lớp trưởng” tất cả đều đồng ý nên nó phản đối vô hiệu. Còn chức của tui con bánh bèo Ch lên thay mới đầu còn được càng ngày càng làm giọng mẹ người ta. Ví dụ cái thẻ Đoàn của tui mới đưa nó có mấy tuần sau hỏi lại nó nói không có giữ cãi với nó nỗi máu lên chẳng làm được éo gì đành phải đóng tiền làm lại thẻ khác. Cái sổ Đoàn đóng tiền giống nhau mà nó phát cho tui cuốn bị rách hết cái bìa sắp xức ra mà nó coi được, kêu nó đổi cho tui cuốn khác nó éo có đổi nói là xui rang chịu… mất nết thiệt chứ, tui phải bỏ tiền ra lên văn phòng Đoàn mua lại cuốn khác để viết. Rồi còn nhiều vụ nó hãm hại tui nữa hình như có viết đâu đó ở mấy phần trước đó. Chức lớp phó lao động thì giao lại cho thằng Vũ. Kể từ đó lớp cũng bắt đầu những mâu thuẩn và dần chia ra nhiều phe phái trong lớp với những cuộc chiến ngầm về đối ngoại hay về điểm số.
Tui thì ở phe trung lập sua này gần ra trường thì thành phe cô lập vì còn có một mình mà chống lại nhiều đứa chịu không nổi. Tui không kéo thằng Minh vào vì mắc công liên lụy nó với tính nó ai làm gì thì kệ miễn đừng đυ.ng tới nó thì thôi. Có lẽ tình cảm nhất là những học kì cuối thân hơn rồi nên chơi với nhau thoải mái có lần trong giờ học môn Thú Y của thầy Vũ là vui vì lúc đó thằng Phong mới mua laptop nên đem vào xài tui ngồi dãi đối diện lát hồi bò lếch qua luôn.
Nó hỏi có trang gì phim hay không tụi bây tui nói trang tube8.com nó không biết tưởng thiệt mấy đứa ngồi kế bên cười cười mà cũng không nói làm nó mở lên rồi tắt liền mấy đứa cười quá trời nó nói tui hay quá rồi. Có lẽ kỷ niệm vui nhất và thích nhất của tui với nó là lúc xếp mấy con hạt giấy để chuẩn bị treo lên trnag trí hội trại 26/03 năm 2011.
Buổi đó là buổi chiều do trống mấy tiết đầu nên không có gì làm đứa thì ngồi chơi đứa thì nằm ngủ mấy đứa còn lại ngồi vừa xếp hạc giấy vừa nói chuyện trong đó có nhóm của thằng Minh nữa nên tui mới bò qua ngồi kế nó. Lúc đó cũng một số đứa biết tui là gay roài mà vẫn bình thường chơi chung không có phân biệt gì hết đâu nha. Tui ngồi kề bên dựa lưng tui vào lưng nó nhìn lên trần cái máy quạt vẫn quay đều đều, nó xoay người lại làm tui xém té rồi đưa một xấp giấy màu cho tui.
- Ở không làm gì xếp phụ đi ku !
- Tui không có biết xếp mà.
- Mày đừng có xạo, con nít cấp 1 đã biết rồi nha.
- Không biết thì nói không biết chứ sao giờ trời. Có gϊếŧ tui, tui cũng không biết nữa.