- Người yêu là ai ta ? Là con nào hay thằng nào ?
- Không biết nữa.
- Um, vậy thôi. Vào ăn cơm nè !
Quét sơ lại cái nhà cho sạch bụi rồi dọn cơm ra và đi rữa tay mới ăn cơm vì an toàn vệ sinh thực phẩm mà. Tui bắt nó đi rữa tay mới cho ăn, nó cũng ngoan nên không có chống đối gì tui hết.
- Sao bữa nay rảnh rỗi kêu tui nấu ăn vậy ? Lỡ tui bị điên lên không nấu nhịn đói rồi sao ?
- Dễ gì mà mày bỏ đói trai đẹp, khoai to như tao chứ !
- Ặc, ặc…không biết tui bị sặc do đang dầm trái ớt vào chén nước mắm hay là vì câu nói sốc tới óc của nó nhỉ ?
- Um, ăn nhiều một chút lát tui tính tiền cho dễ, hehe.
- Lát tao cho mày coi cái này hay lắm bữa đi làm tao thấy nó hay hay nên hỏi mua.
- Cái gì vậy cu ?
- Ờ mấy đứa em của cưng học sao rồi kêu tụi nó lo học nếu không sao này cùi bắp giống thằng anh nữa thì khổ.
Nó nhìn tui rồi không nói gì hết chắc đang bực mình đó mà. Kệ tui éo sợ nó vì nó hết làm lớp trưởng rồi mà, cũng không phải chồng của tui nữa nên hem sợ đâu nhé !
Ăn xong tui bắt nó dọn dẹp cho tui chứ vì công của tui nấu mà. Mỗi lần nó qua phòng là tui phải dọn dẹp cho ngăn nắp không hiểu sao như vậy nữa.
- Thôi để chén đó lát chiều rảnh rảnh tui rửa cho lên nằm nghỉ đi lát đi làm. Mà bữa nay mưa gió suốt làm gì nổi trời… - tui nói.
Bước ra từ nhà tắm tui thấy nó đang hít đất rồi còn chống tay lên cái giường của tui nữa chứ. Haizz…tui thở dài rồi khép cái cửa phòng lại để tránh mấy con bánh bèo nhiều chuyện thấy có trai ở trong phòng của tui nó nói này kia nữa tại tui ở có mình ên à.
- Rảnh quá ăn chưa kịp tiêu hóa nữa, lát đau bao tử cho coi !
- Kệ tao.
Tui mà cho nó hít đất nữa mới lạ á, vì tính của tui thích phá người khác mà. Chạy lại ôm nó nằm ở trên và đè nó xuống.
- Buông tao ra coi mậy…- nó nói.
- Ờ, mày biết tin gì chưa ?
- Tin gì ?
- Lúc nảy tao lướt web nên biết được là đang mùa động dục nên tao éo có buông ra đâu.
Nó đưa tay ra phía sau lưng bóp cu tui.
- Xuống chưa ?
- Đau mậy, bóp nó cứng lên là chổ nào có lổ là nhét vào à.
Ờ mà nó đang ở trần nằm úp xuống gạch tui thì ngồi trên người của nó, chán quá tui nằm dài lên người nó rồi để cái càm cạ cạ lên vai của nó.
Nó quay lại đẩy đầu của tui ra vì đau do mấy cọng râu mới ra nên còn cứng. Mồ hôi nó ra ướt nhẹp làm dính lên cái áo của tui đang mặc luôn.
Lâu rồi không có được quậy nó như bữa nay vì nó có thời gian đâu. Nó chỉ biết tới mấy thằng bạn nhậu của nó không à nên tui mới chia tay nó đó.
Thằng Minh nó hất mạnh tui lăng xuống đât rồi ngồi dậy lúc đầu tui không biết vì sao nhưng sao đó tui đã biết lí do là xém bị nhục vì cửa sổ chưa đóng nên…
Mấy con này cũng rảnh lúc nó dẫn trai về quất tui có rình mò nó đâu, bực mình tui ra dẫn cái xe đạp của nó vào và đem mấy đôi dép dô luôn, đóng cửa kéo màn lại vậy là xong.
- Đi ngủ trưa thôi ! – tui nói.
Thằng Minh nó lấy cái máy tính của tui mở lên coi rồi nói.
- Ghê, win 8 luôn !
- Nguyên cái facebook ai cũng biết tui xài win 8 rồi, giờ mới biết có trễ quá hem ta ?
Nó kéo cái metro qua lại rồi mở tùm lum ứng dụng, tui thấy vậy lại tắt và mở vào destop cho nó muốn làm gì làm. Nó nằm sắp trên giường tui cũng nằm sắp một tay đưa qua ôm nó và chui cái đầu trước ngực của nó.
Tui ngước cái mặt lên coi nó đang làm gì thì thấy nó vào trang thể thao 24h nên thôi không phá nó đâu.
Tính ra nó nhỏ hơn tui tới hai tuổi lận hả ta, một con dê… Đè nó lấy sữa dê mới được.
- Có phim gì hay không ?
Tui nằm nhắm mắt và trả lời nó:
- Ổ E thư mục XXX vào đó muốn xem cái gì cũng có.
Vì trong đó tui còn chia nhiều thư mục nữa ví dụ như là: bánh bèo, bi, gay thái, gay nhật, gay việt, tổng hợp… Nó thích xem loại nào thì xem. Mà tui biết thế nào nó cũng xem bánh bèo à. Tui cố tình tải mấy cái phim bánh bèo làm chuyện ấy ở hai chổ cho nó xem để biết rằng lổ nào xài cũng được không phải nhất thiết phải xài cái lổ truyền thống kia.
Part 52. Thằng Lớp Trưởng Cùi Bắp !
Viết tới viết lui cũng không có gì mới ngoài tui với nó tối ngày cãi lộn rồi chia tay cứ như cơm bữa riết cũng ngán và từ phần này trở đi có lẽ mình sẽ ít viết nữa. Tại vì cuộc sống vẫn cứ trôi qua và mỗi người một việc có lẽ các bạn xem truyện này như để giải trí và đó cũng như một quyển nhật kí của mình mà ở đó chỉ có viết về một người hơn 2 năm qua. Thời gian trôi qua thật nhanh, cái gì cũng tuân theo quy luật của nó đến rồi đi và đôi khi ta muốn giữ lại cho mình một điều gì đó cũng rất khó.
Trong tình yêu cũng vậy để tìm được người mình yêu đã khó, để giữ được người đó lại càng khó hơn và đôi khi lý trí không thắng được trái tim có thể bạn sẽ yếu lòng trước một ai đó dù bạn đã có người yêu. Và gần đây mình cũng mới đọc được một bài báo với dòng tiêu đề “ Nếu tôi có cuộc sống hạnh phúc tôi đã không đi cướp chồng người khác”. Mình nói như vậy không có nghĩa là trách thằng Minh không mang lại hạnh phúc cho mình nhưng ở đây mình nói chung với tất cả và những người bạn của mình. Hãy yêu hết mình và đến lúc bạn thấy không còn gì đễ luyến tiếc nữa thì lúc đó bạn hãy nhẹ lòng ra đi.
Đã bao giờ bạn tự hỏi tại sao lúc thì mình cô đơn không ai dòm ngó, khi thì lại có quá nhiều người để yêu cùng một lúc rồi bạn cảm thấy mệt mỏi và đến lúc nào đó lại buông tay. Tình yêu luôn đi kèm với sự ích kỷ và tham lam vốn có của nó nhưng nếu ta biết cách kiềm chế cảm xúc của mình thì sẽ có cuộc sống dễ thở hơn.
Lần trước kể tới đâu rồi ta ?
À, tới khúc nó nằm nghĩ trưa và xem phim thì tui đòi nợ nó vụ nó lấy đồ nấu ăn của tui đi ăn nhậu rồi làm mất vậy là nó phải mua cho tui cái xoong còn chai gas thì khỏi vì tui còn mấy chai lận nên không cần.
Mấy hôm nay không có gì nấu canh hết vì cái xoong bị mất là cái xoong nấu canh của tui, không có nó nên tui không ăn canh và bị nóng nổi mụn tùm lum. Mà nằm chút xíu nó cũng đi làm rồi nên ôm nó được chút xíu.
Trước khi đi tui có nói với nó là cuối tuần này là tui đi đám giỗ nhà đứa bạn trên Hồng Ngự và hỏi xem nó có rãnh không đi chung với tui.
- Để coi bữa đó rảnh thì đi ! – nói nói.
- Um, có gì nói cho tui biết trước để kiếm xe đi.
- Ờ.
- Chiều có ăn cơm ở đây không cho tui biết nấu cơm nhiều một chút không thôi nhịn ráng chịu à.
- Chiều nhậu rồi khỏi ăn…
- Nhậu cho đã đi, ngày nào cũng vậy không chán sao trời !
Chiều thứ 7 nắng đẹp và tui một mình lặng lẽ ngắm mặt trời lặng trên bãi cát vàng gần nhà trọ. Nhìn dòng song chảy miên man làm tui nhớ tới con sông ở nhà và ở quê không biết lúc này sao rồi vì tui đi xa nhà cũng hơn 2 tháng rồi còn gì.
Cuộc sống này có quá nhiều thứ phải đối mặt, đôi khi ta chạy trốn chính mình và tìm quên tất cả như: không muốn làm gì hết mà chỉ muốn ngủ và ngủ nhưng khi thức dậy sự thật vẫn như vậy không thay đổi được gì.
Buổi tối đứa bạn rủ đi mua con chuột máy tính ở thegioididong rồi về. Tui củng không biết làm gì ngoài lên mạng và nghe tâm sự của những người bạn trong khi mình cũng buồn và chưa giải quyết được chuyện của mình nữa.
Sáng chủ nhật tui ngủ nướng tới 8h00 rồi đợi mấy đứa bạn nó đi sinh hoạt gì đó ở trong trường 9h00 về rồi đi luôn.
Một sai lầm khi mặc cái áo màu tối khi đi giữa trời nắng nó nóng muốn banh xác…với cái đường có mấy khúc đang nâng cấp bụi ta nói từ lưa mà tui không mang theo khẩu trang nữa mới xui hơn. Nếu bình thường là có đem rồi tại không biết nó đang sửa đường nên mới vậy. Nó chạy tới Phường 11 tui kêu nó ghé lại chổ nhà thuốc tây để mua 2 cái khẩu trang y tế rồi đi tiếp.