Thế Vai (Phản Xuyến)

Chương 108​

Chương 108

Ngày quay phim cuối cùng, chỉ còn lại một cảnh quay này là kết thúc, nếu cảnh quay diễn ra không suôn sẻ thì chuyện này không một ai mong muốn cả.

Và người gặp vấn đề lại là Khương Diệp, không phải Chung Trì Tân.

Khi NG đến lần thứ ba, bầu không khí trong trường quay trở nên rất đè nén.

"Tạm dừng một chút nào." Bao Điển Hiền đứng dậy làm động tác tay dừng lại, sau đó chống hai tay vào hông, nhìn hai người trên trường quay "Khương Diệp, lại đây."

Trong đình viện, Chung Trì Tân nhìn Khương Diệp, môi mấp máy, muốn nói điều gì đó.

"Em qua kia một chút." Khương Diệp nói trước, sau đó quay người đi về phía Bao Điển Hiền.

"Đừng nói với tôi, đây là Đỗ Nhược mà cô diễn ra nhé." Bao Điển Hiền nhấn phát lại sau đó chỉ vào người trong màn hình.

Người trong màn hình đang ngồi trong đình viện, dưới chân là giỏ thuốc, quay đầu lại nhìn thiếu gia đang mặc tây trang kia, tuy rằng trên mặt không có biểu cảm gì quá lớn, nhưng khí tức xung quanh dịu dàng đi không ít.

Khương Diệp nhìn bản thân trong màn hình: "..."

Cô không biết rằng mỗi khi nhìn Chung Trì Tân thì sẽ biến thành như thế này.

"Hôm trước mới khen cô, hôm nay lại biến thành bộ dạng này rồi?" Bao Điển Hiền sắc mặt đen sì khó coi, có một số câu nói không nên lời, nhưng ánh mắt tức giận thì cũng đủ để người khác nhận ra.

"Tỉnh táo lại chút, quay xong mau dẫn người đi." Bao Điển Hiền thấp giọng nói với Khương Diệp, sau khi quay xong có lẽ sẽ có nhiều thời gian nói chuyện yêu đương, làm sao đến lúc quyết định thành bại thế này lại nhịn không được chứ.

Thật ra NG là chuyện hết sức bình thường, chẳng qua thời gian vừa rồi dưới sự ảnh hưởng của Khương Diệp, nếu NG quá ba lần thì cả đoàn phim bắt đầu căng thẳng.

Sau khi để Khương Diệp quay về, Bao Điển Hiền ngồi xuống, để mọi người chuẩn bị bắt đầu lại.

"Lạnh lùng một chút, lộ ra khí chất của bác sĩ Đỗ." Bao Điển Hiền nhấc loa hét lên "Là thiếu gia đối với Đỗ Nhược có hảo cảm, không phải Đỗ Nhược có hảo cảm với thiếu gia, Khương Diệp rõ ràng một chút."

Cả trường quay sau khi nghe xong đều cười.

Không phải cười nhạo Khương Diệp, mà là ngưỡng mộ sức hút của Chung Trì Tân, quả nhiên không một ai có thể vượt qua được, ngay cả người nói trên mạng không quan tâm đến Chung Trì Tân này cũng có thể mắc sai lầm trong diễn xuất.

Khương Diệp đi từ chỗ Bao Điển Hiền đến đình viện, mỗi một bước đi đều điềm tĩnh hơn một chút, cho đến khi đi đến đình viện, toàn bộ tâm trạng của cô đã thay đổi, ngay cả ánh mắt nhìn Chung Trì Tân cũng trở nên lạnh lùng.

Chung Trì Tân vốn dĩ còn muốn nói vài câu, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của Khương Diệp thì lại ngây người.

Từ lúc Bao Điển Hiền dùng loa nhắc nhở cho đến khi bắt đầu quay phim, Khương Diệp không nói một lời nào với Chung Trì Tân, chứ đừng nói đến giao tiếp bằng ánh mắt.

"Cô là bác sĩ sao?" Thiếu gia hào môn hình như nhớ tới điều gì đó, tò mò hỏi "Vậy cô có biết Đỗ Nhược không? Nghe nói cô ấy rất lợi hại."

Đỗ Nhược cúi người sắp xếp lại số thảo dược trong giỏ suýt chút bị rơi ra, không có trả lời câu hỏi của anh.

Thiếu gia hào môn từ nhỏ đã chịu ảnh hưởng của văn hóa phương Tây, hoàn toàn không cảm thấy Đỗ Nhược có ý cự tuyệt không muốn nói, thậm chí còn tiến lại gần một bước, ngồi xổm trước mặt cô, nhìn chằm chằm vào giỏ thảo dược: "Trên cổ áo cô có thêu chữ 'Đỗ', lẽ nào cô chính là học trò của Đỗ Nhược sao? Mấy người.."

"Anh nói nhiều quá." Đỗ Nhược cầm lấy giỏ thuốc xoay người.

"Tôi nói đúng rồi?" Khi thiếu gia hào môn này đến Lâm Thành, nghe thấy nhiều nhất chính là tin đồn về Đỗ Nhược, anh chỉ biết Đỗ Nhược là nữ, não bộ lại tự động nghĩ Đỗ Nhược là một bà lão ngăn nắp quy củ, anh lại ngồi xuống hỏi "Sư phụ của cô rất nghiêm khắc sao, có quy định không được nói chuyện với người ngoài, không được kết giao với nam nhân sao? Suy nghĩ của đại phu Đỗ quá cứng nhắc rồi, bây giờ nam nữ bình đẳng, chúng ta có thể nói chuyện được."

Anh rất tò mò, đây là lần đầu tiên anh về nước, nghe nói người dân trong nước rất truyền thống, nam nữ rất cách biệt.

Đỗ Nhược ngừng tay, ngẩng đầu nhìn vị thanh niên một thân tây trang này, bình tĩnh nói: "Tôi có thể cân nhắc đến chuyện sau này học trò của tôi sẽ không được nói chuyện cùng những người như anh."

"Cô tuổi còn trẻ như vậy mà đã có học trò rồi sao?" Vị thiếu gia hào môn này kinh ngạc "Vậy thì y thuật của cô khẳng định là rất lợi hại."

Cơn mưa đến cũng nhanh, tạnh cũng nhanh.

Mưa vừa ngừng, Đỗ Nhược đã xách giỏ thuốc đi ra ngoài.

Vị thiếu gia hào môn ở phía sau vội vàng hỏi: "Tôi tên là Thường Xuân Nông, theo lễ nghi trong nước thì cô cũng nên nói tên của mình?"

Đỗ Nhược không quay đầu nói: "Đỗ Nhược."

Đỗ Nhược vừa nói xong thì thiếu gia hào môn với tư tưởng cứng nhắc: "..."

"Cut."

Lần quay này không có NG, sau khi Bao Điển Hiền hét lên, ông quay lại nhìn cảnh diễn vừa rồi trên màn hình, cảm thấy không có vấn đề gì.

Bên kia, Khương Diệp đặt giỏ thuốc xuống, quay người lại, khi đi ngang qua Chung Trì Tân, cô gật đầu với anh, nhưng ánh mắt thì vẫn chưa có lập tức thoát cảnh.

Nhập diễn và thoát diễn là một vấn đề rất khó, đây là một vấn đề khá lớn của Khương Diệp, nhưng bình thường người khác không nói chuyện nhiều với Khương Diệp nên cũng không quá chú ý, nhưng Chung Trì Tân không giống.

Khi anh đứng ở trong đình viện, có chút giật mình, giống như bị dội một gáo nước lạnh vậy.

Đôi khi anh có chút hoài nghi, liệu tình cảm Khương Diệp đối với anh có bị ảnh hưởng chút nào bởi tình cảm của Lương Thiền đối với Đoạn Vịnh Sương không.

* * *

"Được rồi, hôm nay là ngày cuối cùng, suýt chút nữa là gay to." Bao Điển Hiền thở phào nhẹ nhõm "Đợi chút nữa mọi người cùng nhau ăn một bữa cơm."

Thấy bộ dạng do dự không nói của Khương Diệp, Bao Điển Hiền lắc đầu nói: "Uống xong một ly rượu, đến lúc đó cô muốn đi thì đi, tôi sẽ không làm trì hoãn mấy người."

Bộ phim đóng máy, diễn viên chính không đi thì có chút kỳ quái.

Đợi đến khi các công việc còn lại kết thúc, Bao Điển Hiền đã đặt xong chỗ rồi, trời cũng đã tối, một nhóm người vào phòng riêng mở rượu ăn uống.

Đây là lần đầu tiên Khương Diệp tham gia một buổi liên hoan với tư cách là diễn viên chính, hầu như tất cả mọi người đều đến uống với cô một ly, cô cũng tiếp từng người một.

Chung Trì Tân ngồi bên cạnh cô, cũng có người đứng dậy muốn uống với anh một ly.

Ngay khi Chung Trì Tân đang định cầm chén rượu lên, thì có người nắm lấy bàn tay anh đang để dưới bàn, đối phương nắm lấy cổ tay anh bóp chặt, sau đó trượt xuống nắm lấy bàn tay anh.

Chung Trì Tân quay sang nhìn Khương Diệp, cô vẫn mỉm cười còn tay trái thì cầm lấy ly rượu, cụng ly với từng người đến chúc rượu, như thể người đang nắm tay anh dưới bàn không phải là cô vậy.

Người đối diện vẫn còn đang thán phục nói gì đó, ly rượu đã được đưa đến trước mặt.

Chung Trì Tân từ từ nâng cốc lên, quả nhiên bàn tay anh lại bị nắm chặt, trên mặt anh không có biểu cảm gì, nhưng nội tâm đang kêu gào, rất muốn khoe khoang tình cảm trên tiểu hào rồi.

"Tôi không uống được rượu." Chung Trì Tân nâng ly rượu lên rồi lại đặt xuống.

"Dùng cái này đi." Khương Diệp lấy một lon nước dừa bên cạnh sau đó rót đầy vào cốc của Chung Trì Tân.

Người đối diện cảm kích nhìn Khương Diệp, hiển nhiên cho rằng Khương Diệp đang giải vây cho mình.

Có người đầu tiên như vậy, những người khác cũng không có ai mang rượu đến mời Chung Trì Tân nữa.

Chung Trì Tân dùng một tay cầm lấy cốc nước dừa, uống cạn, rồi dùng đầu ngón tay viết mấy chữ lên lòng bàn tay Khương Diệp, sau đó anh rút tay ra, chào tạm biệt với mọi người.

Anh vốn là một người có tiếng tăm trong giới, trong phim cũng chỉ đóng một vai diễn khách mời, không ở lại đến cuối tiệc cũng là chuyện bình thường.

Ngược lại là Khương Diệp, sau khi uống xong một vòng, mọi người vẫn đang cười nói rôm rả nhưng tâm tư của cô hoàn toàn không có ở đây, cô cúi xuống xem điện thoại của mình, quả nhiên Chung Trì Tân đã gửi một tin nhắn đến, nói rằng anh ở trong xe chờ cô cùng nhau về.

Khương Diệp: [ Đợi chút nữa em nói chuyện với đạo diễn, anh đợi chút.]

Chung Trì Tân: [ Được. (〃´-ω・) ]

Chung Trì Tân đang ngồi trong xe cầm điện thoại nhắn tin cho Khương Diệp, sau khi nhắn cho cô xong thì lập tức đăng nhập tài khoản phụ của mình.

Kể từ sau lần đăng nhập vào tiểu hào 9-J, Chung Trì Tân bắt đầu cảm thấy loại 'quang minh chính đại' cách mình xa dần từng chút từng chút.

Nhưng tiểu hào 9-J là phát tin tức của anh, Chung Trì Tân dùng tiểu hào của mình là 'Bạn trai Khương Diệp' đăng tin lên weibo: [ Hôm nay cô ấy nắm tay tôi, không cho tôi uống rượu, hiện tại tôi đang ở bên ngoài đợi cô ấy về nhà.]

Người follow tiểu hào này cũng không ít, dù sao thì cũng là một thổ hào.

[ Chủ tài khoản là nam sao? ]

[ Con gái cũng có thể ở bên nhau mà!]

[ Cho nên chủ tài khoản có đối tượng rồi sao? ]

[ Chỉ là nắm tay thôi mà, cái này không tính.]

[ Ôi, tôi cũng muốn thoát khỏi cuộc sống độc thân, khi nào thì tình yêu ngọt ngào đến thăm tôi chứ.]

[ Tôi thì không giống, tôi chỉ muốn Diệp Diệp.]

[ Này, ai lại không thích Diệp Diệp chứ? Đừng nói không uống rượu, bảo tôi nhảy lầu tôi cũng sẵn sàng.]

[ Người chị em lầu trên miệng cứng quá.]

[ He he he, đây là cách duy nhất để thu hút sự chú ý của thần tượng~~]

* * *

Thấy chủ đề của bọn họ càng ngày càng xa, không ai quan tâm đến đời sống tình cảm của mình nữa, Chung Trì Tân lại đăng một tin khác: [ Tay của A Diệp rất mềm.]

Vừa đăng xong, Chung Trì Tân lập tức hối hận, sợ Khương Diệp bị bại lộ, đang định xóa thì phần bình luận phía dưới đột ngột thay đổi.

[ A Diệp? ]

[ Giở trò? ]

[ Hiện tại tôi đang nằm trên giường của Khương Diệp, cô ấy lợi hại đến mức tôi không xuống giường được.]

[ Tay Khương Diệp không chỉ mềm, lại còn thơm nữa~nói thật với mọi người, tôi đã từng hôn qua, hehehe]

Chung Trì Tân: "..."

Anh chưa bao giờ hôn tay A Diệp, mấy người này đang nói nhảm cái gì vậy chứ.

Trò này, cứ dân mạng từ trước đến nay chưa bao giờ thua, chẳng mấy chốc bài đăng này thu hút rất nhiều fan Khương Tử đến.

[ Tối hôm qua Khương Diệp đè tôi trên giường, nói sẽ ở bên tôi cả đời.]

[ Nhìn mấy người này, đều là giả hết, tối qua chín giờ Khương Diệp còn ở trên giường của tôi nhé.]

[ Nói nhảm, Khương Diệp rõ ràng nói sẽ yêu tôi cả đời, chúng tôi còn có cả giấy đăng ký kết hôn đây này, hình ảnh. Jpg]

[ Aizz, mọi người đã phát hiện ra rồi thì tôi cũng không giấu nữa, thực ra Khương Diệp đang hẹn hò với tôi, mỗi khi ra ngoài tôi sẽ hôn cô ấy, đôi môi của Diệp Diệp rất mềm, rất ấm.]

[ Chậc chậc, chuồng gà cũng không chứa nổi mấy người, đem toàn bộ nhét vào chuồng heo!]

Chung Trì Tân nhìn chằm chằm vào các bình luận giống như thật phía dưới, mắt nheo lại, sau đó đăng bài phản bác: [ Môi A Diệp lúc đầu hôn thì sẽ lạnh, về sau mới ấm lên, mấy người đều là giả hết.]

[ Shit! Thổ hào xuất hiện, tôi sẽ like cho bạn hai lần!]

[ Bàn giao cho bạn, lão đạo viết truyện ở trang web nào vậy? Đưa tên tài khoản đây, chúng tôi ủng hộ nào.]

Chung Trì Tâ: "..."

Chung Trì Tân vẫn còn muốn tiếp tục xem, thì cửa xe đột ngột bị mở ra từ bên ngoài, là Khương Diệp đến.

Chung Trù Tân vội cất điện thoại đi, di chuyển sang vị trí bên cạnh.

Anh che giấu quá rõ ràng, Khương Diệp theo bản năng nhìn anh mấy lần: "Có chuyện gì sao?"

Chung Trì Tân lập tức lắc đầu: "Chúng ta trở về thôi."

Nếu Khương Diệp biết chuyện anh đăng weibo, có thể sẽ tức giận, anh dường như chưa gặp qua dáng vẻ khi tức giận của Khương Diệp.

Khương Diệp uống rượu một vòng, trên người có mùi không nhẹ, cô muốn mở cửa sổ xe ra để hít thở không khí, vừa quay đầu đã nhìn thấy Chung Trì Tân cởϊ áσ khoác ngoài: "Anh mặc áo khoác vào đi, em mở cửa sổ."

Chung Trì Tân nhân cơ hội lấy chiếc áo khoác chắn ở giữa hai người, sau đó dựa vào người Khương Diệp, hai chân chạm sát vào nhau.

Trong lòng anh đắc ý nghĩ: Mấy người trên mạng kia ai có thể được giống như anh chứ, có thể gặp Khương Diệp, thậm chí còn được hôn cô ấy nữa.

Chung Trì Tân lặng lẽ liếc nhìn đôi môi hồng hồng của Khương Diệp, rõ ràng anh là người duy nhất từng hôn cô.

Tác giả có lời muốn nói:

Cá voi nhỏ: Vừa mềm vừa thơm cũng đều là vợ của tôi, mấy người muốn cái rắm ấy!