Thế Vai (Phản Xuyến)

Chương 85​

Chương 85

Kế Thiên Kiệt thò đầu ra nhìn vào biệt thự, quả nhiên anh cậu đang ngồi xem ti vi ở phòng khách.

Hiện tại chưa đến tám giờ, đài Hỏa Lê còn đang phát quảng cáo.

"Anh Tân, chào buổi tối." Kế Thiên Kiệt mon men lại gần, Chung Trì Tân nghiêng đầu nhìn một cái, muốn bắt chuyện, nhưng lại thôi, tập trung tinh thần nhìn về phía ti vi.

Kế Thiên Kiệt tới đây không có chuyện gì khác, hoàn toàn là do người đại diện bảo cậu đến nhắc nhở anh một số việc, đương nhiên cậu ta biết nhiều chuyện hơn so với người đại diện một chút.

"Anh Tân, hôm qua anh đăng bài weibo kia.."

Nghe thấy hai chữ weibo, ánh mắt Chung Trì Tân lại chuyển lên người Kế Thiên Kiệt: "Có chuyện gì à?"

Kế Thiên Kiệt nuốt một ngụm nước bọt, cái liếc mắt của anh thật là dọa người, chẳng qua có mấy lời cậu nhất định phải nói.

"Chị Khương cũng có đoàn đội riêng của mình, anh muốn đăng weibo thì tốt nhất nên hỏi trước với anh Bàn Phi xem đăng nội dung gì là phù hợp." Kế Thiên Kiệt ngừng một chút rồi nói, "Tối qua người đại diện của chị Khương gọi cho anh Phi, cho là anh cố tình đổ thêm dầu vào lửa bôi đen chị ấy."

Chung Trì Tân mày nhíu lại: "Tôi bôi đen ai cơ?"

"Sự tình trên mạng vốn là phức tạp, lúc đầu sự việc của chị Khương liên quan đến 'Tượng Y' đã được đè xuống rồi, tối qua anh lại đăng weibo như vậy thì sự việc lại được đưa lên cao."

Chung Trì Tân nghe được một nửa thì ngắt lời: "Cô ấy đóng 'Tượng Y' không phải chuyện gì phải giấu diếm, vì sao không để mọi người biết? Tôi cũng chỉ nói đúng sự thật mà thôi."

Anh từ đầu đã cho rằng Khương Diệp có thể diễn tốt 'Tượng Y', còn những lời nói của cư dân mạng kia căn bản là lời nói vô căn cứ.

"Anh Tân, nhưng không phải nói như vậy." Kế Thiên Kiệt nhắm mắt, quyết định nói "em biết anh thích chị Khương, lo lắng cho chị ấy."

Chung Trì Tân: ".. Cô ấy là bạn tôi."

Kế Thiên Kiệt mở mắt ra phát hiện ánh mắt của anh thì trong lòng đã biết lời vừa rồi mình nói là đúng rồi.

Ai, vậy mà có một ngày anh cậu lại thích một người, nhưng suy nghĩ một chút nếu mà thích chị Khương thì cũng rất bình thường.

"Anh Tân, tóm lại nếu như anh muốn giúp chị Khương, có thể thương lượng với anh Phi trước."

"Không cần." Ngữ khí Chung Trì Tân có chút cứng nhắc, anh không hi vọng những chuyện như thế này đền cần thương lượng với người đại diện của mình.

Kế Thiên Kiệt bất đắc dĩ, chỉ có thể nói: "Anh có thể đăng nhiều bài lên weibo, tránh trường hợp đăng bài ít quá thì mỗi lần đăng sẽ gây nên chấn động."

Chung Trì Tân một năm không đăng được mấy bài mà fan hâm mộ của anh lại quá lớn, mỗi lần trên weibo có động tĩnh cả đám fan hâm mộ mừng như Tết, nếu như thường xuyên đăng bài thì ngược lại cũng không tạo ra được dư luận gì lớn.

Kế Thiên Kiệt trong lòng phát sầu, minh tinh những nhà khác đều tìm cách để tăng nhiệt độ, còn anh cậu hết lần này đến lần khác nhiệt độ không có giảm đi, lại còn có xu hướng tăng lên.

"Tôi muốn tổ chức concert." Chung Trì Tân bỗng nhiên nói một câu.

"..."

Kế Thiên Kiệt nghe không có rõ.

Nhưng mà một giây sau đài Hỏa Lê bắt đầu chiếu 'Trở về cuộc sống điền viên', ánh mắt Chung Trì Tân lập tức chuyển tới ti vi, căn bản không để ý tới Kế Thiên Kiệt nữa.

Kế Thiên Kiệt nhìn anh, lại liếc nhìn ti vi, cuối cùng cũng xoay người lại xem chương trình.

Cậu ấy cũng là một fan của 'Trở về cuộc sống điền viên'.

Theo nhạc điệu quen thuộc của chương trình, trên tivi xuất hiện hình ảnh hai người, ống kính quay gần lại thì là Khương Diệp và Chung Trì Tân.

Hai người bọn họ dậy sớm, ăn sáng xong thì không có đi ra đồng, cũng không lên núi. Chung Trì Tân phát hiện ra gần đây có một con suối nhỏ, muốn đi câu cá, Khương Diệp liền đi đến nhà kho làm hai cái cần câu đơn giản.

Hai người mang theo thùng nước, cùng đi đến suối.

Lúc Chung Trì Tân và Kế Thiên Kiệt xem chương trình, thì cũng có vô số cư dân mạng đang bình luận phía dưới chương trình.

[ Hai người bọn họ đây là tạo ra lịch trình mới hay sao? ]

[ Nhà dựa vào núi, lại ở cạnh sông, không có nhọc lòng suy nghĩ về tiền, nhàn nhã sống qua ngày, đây chính là cuộc sống điền viên mơ ước của tôi.]

[ Mấu chốt là phải có tiền, mọi người nhìn đội Hạ Chấn và Tô Khinh Y đi, mỗi ngày đều phải lên núi hái quả, đi ra đồng đào khoai, sống cũng quá thảm rồi.]

[ Ha ha, ca ca và Khương Diệp trải qua đúng là cuộc sống điền viên, Hạ Chấn và Tô Khinh Y thì đúng là cuộc sống của nông dân.]

[ Không biết có phải do ảo giác của tôi hay không, tôi cảm thấy Tô Khinh Y đen hơn một chút so với tập hai.]

[ Đúng vậy, đen hơn rất nhiều, tập ba thì trắng lại một chút.]

[ Nói thừa, bạn mỗi ngày đều phải lên núi ra đồng làm việc không đen đi mới lạ ấy, Tô Tô đây mới thực sự là tham gia chương trình, còn Khương Diệp kia chuyện gì cũng không làm đương nhiên là trắng rồi.]

[ Có một số người không thể nghiêm túc xem chương trình hay sao? Chỉ biết nói, vì sao Khương Diệp mỗi ngày không cần làm cái gì, đương nhiên là người ta có đầu óc tốt, lại có tay nghề dùng đúng chỗ.]

[ May mắn là ca ca với Khương Diệp là một đội, có thể nhàn nhã như vậy sống qua ngày.]

[ Tổ sản xuất cũng thật nhẫn tâm, nhưng không may là đυ.ng phải Khương Diệp.]

[ Ha ha, chuyện gì xảy ra với Khương Diệp vậy, câu toàn là rác.]

[ a----ca ca đội mũ rơm câu cá cũng đẹp mắt như vậy, ô ô, cái góc này gợi cảm, cái bắp đùi thon dài này nữa.]

[ Xem đến tập ba thấy ca ca thật là ngoan, căn bản không lạnh lùng như trong tưởng tượng, cái gì mà Đại ma vương, tất cả chỉ là hình tượng trên sân khấu mà thôi, trong cuộc sống bình thường ca ca đặc biệt ấm áp.]

[ Nhỏ giọng, tôi cảm thấy ca ca có tướng thê nô, học nấu ăn đặc biệt nhanh.]

[ Lầu trên phát biểu cái gì vậy, ca ca chúng ta hormone nam mạnh như vậy, làm sao lại có tướng thê nô chứ? ]

[ hì hì, tự nhiên cảm thấy thế thôi.]

Trong lúc mọi người đang thảo luận xem Chung Trì Tân có tướng thê nô hay không, Tô Khinh Y và Hạ Chấn mỗi người cũng mang một cái cần câu đến, ngồi bên cạnh Khương Diệp và Chung Trì Tân, thỉnh thoảng trò chuyện.

[ Ách, lúc đầu là cảnh tượng rất yên bình, tự dưng có thêm hai người nữa, không biết vì sao nhưng lại có cảm giác không hài hòa lắm.]

[ Nói thật, mặc dù tôi đã từng thích Tô Khinh Y, nhưng ở trong chương trình này, tôi chỉ muốn nhìn cảnh Khương Diệp và Chung Trì Tân, hai người bọn họ cho dù cả ngày không nói câu nào nhưng cũng không thấy nhàm chán.]

[ Hạ Chấn thật ồn ào, câu cá thì tập trung câu đi, cũng không biết yên lặng lại sao? ]

[ Đây cũng không phải là câu cá thật, chỉ là dựng nên mà thôi, ngược lại có một số người ỷ vào mình nổi tiếng, xa cách.]

[ Đây là chương trình tống nghệ, trừ những lúc nói chuyện ra thì phải làm việc, mỗi ngày khua môi múa mép thì làm được cái gì, những fan hâm mộ nên ít nói lại, đừng để tôi phải hướng dẫn mọi người làm thế nào để trở thành một fan hâm mộ văn minh.]

[ Đọc xong bình luận đảm bảo sẽ thông minh, tập trung xem đi.]

Trong lúc chương trình tuyên bố khách mời thứ ba đến, bốn người đều có thần sắc khác nhau, Khương Diệp thì vẫn đang nghiêm túc câu cá, nói chính xác thì là câu những thứ rác rưởi ở trong suối, đội còn lại thì đứng dậy chuẩn bị quà Thất tịch cho khách mời.

Ống kính vẫn dừng lại ở hình ảnh Khương Diệp và Chung Trì Tân câu cá bên suối, lại câu được lên một cái dép trẻ con, sau đó cô từ bỏ, lấy điện thoại ra tìm kiếm thông tin về khách mời lần này tới, tìm hiểu xong thì ngẩng đầu nói ra tên hai vị khách.

[ Chuyện gì xảy ra với Khương Diệp vậy, ha ha ha, đồ gì cũng có thể câu lên được.]

[ Quả nhiên.. Khấu Tu Đường và Tần Tư tham gia chương trình.]

[ Bọn họ tham gia chương trình thì liên quan gì đến 'Tượng Y' nhỉ? ]

[ Xem tiếp đi, rồi sẽ biết nguyên nhân thôi.]

Ống kính lại thay đổi, chuyển sang Hạ Chấn và Tô Khinh Y.

[ Oa oa, ở địa phương xa như vậy vẫn có fan hâm mộ của Tô Tô, Tô Tô thật là tốt, vẫn đưa tiền lại cho bà chủ.]

[ Tô Tô thật là tỉ mỉ, còn chuẩn bị thêm rèm chắn gió, ban đêm ở trên núi đúng là tương đối lạnh.]

[ Thế mà chỉ có màu hồng, có chút sến.]

[ Muốn biết ca ca và Khương Diệp chuẩn bị quà gì.]

Ngày hôm sau, Khương Diệp và Chung Trì Tân cũng giống như ngày bình thường, sáng sớm đi ra ngoài, không có biến hóa gì quá lớn, mà Tô Khinh Y và Hạ Chấn đã bắt đầu treo rèm bằng vải voan màu hồng lên trên lương đình rồi.

[ Không ngờ là cái rèm màu hồng này treo lên cũng tương đối đẹp đó chứ.]

[ Chấn ca lúc kéo áo lên lau mồ hôi thật là gợi cảm!]

[ Tôi nhìn thấy cơ bụng.]

[ Ai, tôi lại muốn nhìn thấy cơ bụng của người khác cơ.]

[ Tôi cũng muốn.]

[ Khương Diệp lại khắc tượng sao, dùng cái này để tặng người khác? Thật đúng là có một chiêu dùng mãi..]

[ ha ha, một cái bánh gato làm quà, ai cũng có thể mua được, nhất là Đại Khấu và Tần Tư, muốn mua bánh bảy tám tầng cũng được, nhưng ngược lại tượng gỗ tự tay mình làm ra mới là quý giá.]

[ Tôi chọn tượng gỗ.]

[ Tôi cũng không thích bánh ga tô, quá bình thường.]

[ Những chương trình như thế này tự mình làm bánh gato mới có thành ý, Tô Khinh Y vì sao không tự làm một cái nhỉ? ]

[ Để làm được một cái bánh đẹp không hề đơn giản, không phải ai cũng có thể làm được.]

Đợi đến khi Khấu Tu Đường và Tần Tư đến, đồ ăn của hai đội cũng đã làm gần xong rồi, bọn họ ngồi ở lương đình đánh giá món ăn của hai đội.

[ Ha ha, vậy mà tôi lại có thể chứng kiến được cảnh ca ca thắng.]

[ Ca ca tiết kiệm được cho Khương Diệp một khoản tiền, quả nhiên là quản gia của gia đình.]

[ Đều là dùng tiền mà luyện ra được đó, Khương Diệp kiếm nhiều tiền như vậy, mỗi ngày đều mua hai phần nguyên liệu nấu ăn để Chung Trì Tân luyện tập, đương nhiên là phải tiến bộ rồi.]

[ Vì sao lầu trên nói mà tôi lại có cảm giác ngọt ngào là sao nhỉ? ]

[ Tôi theo couple 'Kính Nghiệp'!]

[ Nếu mà hai người này là một đôi thật thì tốt, cảm giác mà họ mang lại rất dễ chịu.]

[ a a a a! Tôi yêu Tần Tư quá, vậy mà đề nghị ca ca hát được.]

Từ sau khi Tô Khinh Y mang bánh gato lên, Tần Tư đề nghị muốn nghe Chung Trì Tân hát, muốn Thất Tịch năm nay nghe được bài hát tình ca.

[ Tốt, một bài tình ca, cảm ơn chị Tần đã đề nghị ca ca hát tình ca.]

[ Từ trước đến nay chưa thấy ca ca hát tình ca bao giờ cả.]

[ Không ai phát hiện ra trước khi ca ca hát tình ca có nhìn về phía Khương Diệp không? ]

[ Có sao? ]

[ Có, ahihi, là thật.]

[ Lương đình lớn như vậy, nhìn qua lại cũng là bình thường thôi.]

[ Hát hát!]

[ Xuỵt, yên lặng nào~]

Lúc Chung Trì Tân cất tiếng hát, toàn bộ người trong lương đình đều yên tĩnh lại anh hát một bài tình ca rất kinh điển.

[ Ô ô ô, chết tôi rồi, ca ca hát tình ca lại hay như vậy.]

[ Vậy mà tôi lại nghe ma cảm xúc triền miên, Chung Trì Tân thật sự hát rất hay.]

[ Thật sự rất hay, ca ca về sau hát nhiều bài tình ca nữa nhé.]

[ Bốn phút, ta đếm rồi, ca ca nhìn Khương Diệp ba lần.]

[.. Couple Kính Nghiệp lên nào.]

[ Ba lần mà thôi, tôi trong lúc hát cũng nhìn khắp nơi.]

[ Lầu trên có thể xem lại, sau khi ca ca nhìn đến lần thứ ba thì tiếp tục nhìn xuống bàn, không nhìn ai nữa.]

[ Đúng là Khương Diệp và Chung Trì Tân rất đẹp đôi, hai người tướng mạo đều đẹp, đừng cùng một chỗ trông rất ăn ý, hai người bọn họ ở đây giống như 'nam cày nữ dệt'.. không đúng, phải là nam làm đồ ăn, nữ kiếm tiền sinh hoạt, rất có tư vị.]

Trong lúc mọi người đang bàn luận việc Chung Trì Tân hát có nhìn Khương Diệp hay không thì ở trong chương trình Tần Tư muốn mỗi người đều phải hát một bài.

Hạ Chấn bắt đầu hát, anh ta xuất thân từ nhóm nhạc, được nhiên cũng sẽ biết hát, sau đó là Tô Khinh Y, cô ta hát một bài hát của Chung Trì Tân.

!