Thế Vai (Phản Xuyến)

Chương 79​

Chương 79

Chủ đề của tạp chí 'Xuân' số cuối năm là về đề tài khoa học kỹ thuật trong tương lai, lúc Khương Diệp quay người trở về, nhân viên công tác đã bố trí xong bối cảnh, sân khấu bảy màu, trên mặt đất có đặt một cái bậc thang màu trắng, cần cô đứng lên đó.

Cầm trong tay là một cái gậy gỗ, đến lúc hậu kỳ sẽ photoshop thành vũ khí, phải dựa theo chỉ thị của nhϊếp ảnh gia mà chuyển độc tác.

Lần đầu tiên chụp coi như thuận lợi, chụp xong trên mặt nhϊếp ảnh gia hiện lên thần sắc nhẹ nhõm, thậm chí càng muốn chụp chung với Khương Diệp.

Sau khi chụp xong trở về, Khương Diệp làm theo chỉ dẫn của Hùng Úc, tổ chức sự kiện rút thăm trúng thưởng trên weibo, sau khi tạp chí phát hành thì sẽ tặng cho những fan này, trong tạp chí sẽ có chữ ký của cô nữa.

Ngoại trừ việc rút thưởng, các bình luận trên weibo cũng bình luận tương đối chi tiết, nhưng tài khoản cung cấp được nhiều thông tin nhất và được nhiều người ủng hộ nhất tên là 'Bạn của Khương Diệp', Khương Diệp quyết định tặng tạp chí cho người này, cũng nhắn tin riêng để hỏi địa chỉ cụ thể của người ta.

Những việc còn lại thì Hùng Úc sẽ chỉ đạo nhân viên đi hỏi những người trúng thưởng địa chỉ.

Chung Trì Tân nhìn thấy tin nhắn đến thì lập tức gọi cho Kế Thiên Kiệt.

"Địa chỉ nhà cậu ở đâu?"

Thời gian trước Kế Thiên Kiệt vừa chuyển sang nhà mới, Chung Trì Tân cũng không biết hiện tại cậu ấy đang ở đâu.

"Nhà em sao? Anh Tân, anh muốn tới chơi à?" Kế Thiên Kiệt bỗng nhiên đứng lên, giọng điệu có chút khẩn trương giống như bị lãnh đạo tra hỏi "Em bây giờ đi thu dọn một chút, anh sau đó hãy đến."

Chung Trì Tân: "..."

"Tôi không có đến nhà cậu, tôi có đồ chuyển phát nhanh, có khả năng tháng mười hai sẽ gửi đến nơi, cậu giúp tôi nhận hàng, đừng có mở ra đấy."

"Hóa ra là nhận hàng chuyển phát nhanh" Kế Thiên Kiệt thở dài một hơi, có chút không hiểu, nhưng rất nhanh lại hỏi: "Anh Tân, tại sao anh không điền địa chỉ Khê Địa, tháng mười hai anh có việc phải đi sao?"

Cũng không đúng, chỗ để hàng chuyển phát nhanh ở tiểu khu Khê Địa có thể lưu hơn một tháng, bởi vì những hộ gia đình ở đây đều thuộc diện khá giả, đồ đạc cũng sẽ đắt, camera ở chỗ nhận hàng chuyển phát cả ngày, cả năm đều không có dừng.

Chung Trì Tân mặt không chút thay đổi nói: "Không có vì sao, tôi cũng không đi đâu cả."

"À" Cách một cái điện thoại, Kế Thiên Kiệt cũng cảm nhận được hơi lạnh phát ra từ anh.

Sau khi nhận được địa chỉ, Chung Trì Tân lập tức cúp máy, nhắn lại cho Khương Diệp, sau đó khẩn trương nhìn khung chat.

Cuối cùng vẫn là gửi địa chỉ của Kế Thiên Kiệt cho Khương Diệp.

Diễn viên Khương Tiểu Diệp: [ Đã nhận được, đầu tháng mười hai tạp chí phát hành sẽ gửi cho bạn.]

Bạn của Khương Diệp: [ Trong tạp chí có chữ ký của cô không? ]

Diễn viên Khương Tiểu Diệp: [ Có.]

Bạn của Khương Diệp: [ Có thể ký tên đầu tiên cho tôi được không? Hâm mộ. Jpg]

Chung Trì Tân viết rồi lại xóa, viết rồi lại xóa, sau đó mới gửi tin đi, anh ở trong siêu thoại"Diệp Diệp sênh tiêu' suốt ngày dùng icon này, hiện tại đóng giả nữ có thể coi là thuận buồm xuôi gió.

Mà người trò chuyện bây giờ là Khương Diệp cũng không có nghi ngờ anh không phải nữ, trả lời: [ Đương nhiên có thể.]

Bạn của Khương Diệp: [ Tôi có thể thêm một yêu cầu nữa không? ]

Diễn viên Khương Tiểu Diệp: [ Đương nhiên là có thể, bạn nói đi.]

Bạn của Khương Diệp: [ Làm phiền cô viết thêm một câu sau đó ký tên, câu JZ, cảm ơn.]

Chung Trì Tân cảm thấy cách làm của mình có hơi bỉ ổi, nhưng mà anh nhịn không được.

Khương Diệp bên kia chỉ nghĩ rằng bạn nữ này muốn tặng ai đó cho nên đồng ý đáp ứng.

Topic trao thưởng trên weibo kết thúc, weibo của Khương Diệp tăng hơn hai mươi triệu fan, những người không được quà thì đang kêu rên, nhao nhao muốn cướp cho bằng được tạp chí 'Xuân' tháng mười hai. Về phần người thắng được Khương Diệp bình luận ở phía dưới cũng làm cho một đám fan ghen tị đỏ mắt.

[ Ô ô ô, Diệp Diệp lần đầu tiên trả lời bình luận lại là rep tin của bạn này! Tôi ghen tị quá đi mất.]

[ Không có cách nào a, ai bảo người ta nói được ra hết các vai diễn của Khương Tiểu Diệp chứ.]

[ Có thể viết ra được như vậy chắc chắn là người trong giới rồi, quyển tạp chí như thế này cô gái này cũng không thiếu mới đúng, có thể nhường lại cho những người hâm mộ như chúng tôi nha.]

[ Trong giới giải trí lớn như vậy, chúng ta cũng không phải có thể tùy tiện gặp được minh tinh.]

[ Hắc hắc, hóa ra là 'Bạn của Khương Diệp', cô ấy là người quen trong siêu thoại của chúng tôi, nếu là người trong giới, thì chẳng phải về sau có thể biết được chút tin tức hay sao? ]

[ Siêu thoại gì vậy, tôi cũng muốn gia nhập.]

[ Diệp Diệp sênh tiêu, siêu thoại của chúng tôi rất thích đó~~]

Bởi vì lần này Khương Diệp trả lời lại bình luận, lại thêm việc tài khoản 'Bạn của Khương Diệp' viết rất chi tiết về các vai diễn, không ít người cho rằng chủ tài khoản này là người đại diện của Khương Diệp hoặc tài khoản phụ của trợ lý, không bao lâu tài khoản này đã tăng thêm ba vạn fan nữa.

Những chuyện này Chung Trì Tân không có để ý, tài khoản chính của anh số người theo dõi vô số, cho nên tài khoản phụ có nhiều người theo dõi cũng không được anh coi trọng, anh vẫn làm theo ý mình ở trong siêu thoại đúng hạn điểm danh, ở khắp nơi bình luận tán dương kỹ thuật diễn của Khương Diệp.

* * *

Sau khi công bố xong giải thưởng trên weibo, Khương Diệp giống như ngày thường lấy tiểu thuyết nguyên tác ra xem, kịch bản cơ bản chỉ có lời thoại, đọc cũng không hiểu hết được nội dung truyền tải, xem nguyên tác thì có thể hiểu hơn được mối liên hệ giữa các nhân vật.

Cô đã đọc đi đọc lại ba lần rồi, hôm nay đọc là lần thứ tư, mở tiểu thuyết ra đặt lên bàn, thỉnh thoảng lật một tờ có thể thấy được các nốt nhạc được ghi trên đó.

Khương Diệp xem không có hiểu, nhưng lại có thể tưởng tượng ra được dáng vẻ của đối phương lúc đang đọc sách sau đó vẽ vẽ lên trên, không thể không nói âm nhạc có tác động sâu sắc đến cảm xúc con người, chỉ cần viết những nốt nhạc này trên sách thôi cũng có thể làm cho tâm trạng tốt lên.

Khương Diệp đứng dậy lấy album mới nhất mà lần trước Chung Trì Tân đưa, cho đĩa DVD vào trong đầu đĩa, bật lên, sau đó quay trở lại bàn.

Trong phòng nháy mắt vang lên giọng nam quen thuộc, đầu ngón tay của Khương Diệp đánh nhịp nhè nhẹ lên mặt bàn, chợt nhớ tới hôm trước Chung Trì Tân nói cô đi nhầm đường.

Chung Trì Tân đã từng đến đó đương nhiên sẽ biết cho dù đi đường nào thì cũng sẽ đến được studio chụp ảnh, không biết vì sao mà anh lại nói mình đi nhầm đường.

Khương Diệp cúi xuống nhìn trang tiểu thuyết, lúc cô quay đầu đi, Chung Trì Tân chắc là muốn nói cái gì đó, nhưng sau đó lại không nói nữa, đổi thành cô đi nhầm đường.

Cho nên.. lúc đó anh muốn nói cái gì, mà lại không tiện nói ra miêng?

Khương Diệp cầm điện thoại lên nhìn thoáng qua, cuối cùng vẫn là buông xuống, coi như chuyện này mình không có phát hiện ra.

* * *

Trong sự mong đợi của mọi người, 'Trở về cuộc sống điền viên' tập hai rốt cuộc cũng lên sóng.

Nhưng mà những người làm chương trình tống nghệ trong nghề đều không coi trọng lắm, tập một chủ yếu dựa vào lưu lượng của Chung Trì Tân và Tô Khinh Y, lại thêm ngôi sao mới là Khương Diệp và lưu lượng nam đoàn Hạ Chấn, thì tỷ lệ người xem mới cao, nhưng những người chuyên nghiệp vừa xem qua đã biết đội hình khách mời không cân đối, bọn họ đều đang suy đoán về sau tỉ lệ người xem chương trình sẽ giảm xuống.

Bất kể dư luận thế nào, chương trình vẫn theo thời gian đã ấn định sẵn mà phát sóng.

Tập một phát sóng, đội Chung Trì Tân và Khương Diệp phải gánh trên lưng số nợ ba trăm năm mươi tệ, mở đầu tập hai là Chung Trì Tân đi từ trong nhà ra, lúc này chưa đến sáu giờ, anh ngồi xổm cạnh bếp hì hục nửa ngày vẫn không tạo ra lửa.

Khương Diệp lúc này từ trong nhà đi ra, giúp ah châm lửa nhóm bếp, sau đó dạy anh làm thế nào để nấu cháo. Chung Trì Tân sau khi cho gạo vào nồi nấu xong, thì đề nghị hai người ra sau núi hái đào.

Máy quay lại chuyển đến hình ảnh hai gốc cây đào sau núi, hai người đứng dưới gốc cây, Chung Trì Tân đang cúi đầu đeo găng tay.

[ Ca ca, anh đeo ngược găng tay rồi!]

[ Ca ca bị dị ứng lại còn phải đi hái đào, thật là khổ, ô ô, đột nhiên không muốn xem nữa, ca ca của chúng ta chưa từng chịu khổ qua, tại sao lại tham gia chương trình này chứ.]

[ Khương Diệp đã giúp ca ca đổi lại á!]

[ Có ai cảm thấy Khương Diệp trầm mặc giúp Chung Trì Tân đổi găng tay có chút bá đạo không? ]

[ Có có có! Tôi thậm chí còn cảm thấy có chút sủng ý nữa cơ.]

[ Khương Diệp trong cuộc sống thường ngày chắc thuộc diện không nói nhiều, nhưng là người nói được làm được.]

[ Tôi cũng cảm thấy như vậy, tập một tôi đã xem nhiều lần, trước đó Tô Tô dựng bếp lửa kia thật ra cũng không có tốt lắm, là Khương Diệp về sau điều chỉnh lại, mọi người có thể xem đến đoạn bọn họ ngồi ở quanh bếp lửa nói chuyện, sẽ phát hiện ra.]

[ Ha ha ha, mỗi lần Tô Khinh Y bảo Chung Trì Tân phải làm thế nào, anh ấy hoàn toàn không nghe.]

[ Tô Tô chỉ là có ý tốt thôi, chuyện này cũng có thể lôi ra để chế giễu sao? ]

[ Bọn họ đã hái được hai gùi đào, mấy quả đào chín này nhìn thật ngon.]

[ Đúng, loại đào này bên ngoài càng xấu thì ăn càng ngọt.]

[ Vì sao Khương Diệp mỗi lần vào trong núi đều mang cành cây trở về? Còn là loại cành khô như vậy chứ.]

[ Rất giống tôi khi còn bé, mỗi lần lên núi chơi đều lấy cành cây, mang đi khắp nơi đập hoa đập lá.]

Sau khi hai người trở về thì để gùi ở trong sân, Chung Trì Tân đi vào phòng, máy quay cũng lập tức đi theo anh.

[ Oa, ca ca đem cái hộp ra, mau mau, để chúng ta xem bên trong rốt cuộc là cái gì!]

[ Cái gì vậy, xanh xanh đỏ đỏ.]

Theo ống kính máy quay, Chung Trì Tân đưa tay đem đồ vật bên trong lấy ra, một hộp cải muối xuất hiện trước mắt mọi người.

[? ]

[ Cái túi LV như vậy mà chỉ để đựng cải muối sao? ]

[ Kẻ có tiền chính là xa xỉ như vậy đó, tôi thật ghen tị.]

[ Mạch não của ca ca ngươi cũng đừng đi đoán.]

[ Là thương hiệu nào vậy, tôi cũng muốn mua loại giống của ca ca.]

Đợi đến khi Chung Trì Tân mở nắp hộp ra sau đó đổ cải muối vào trong bát, thuận tay để hộp cải ở trên bàn, ống kính máy quay còn quay cận cảnh nữa.

[ Là cải muối Tiền Quý sao? Chưa thấy qua, ở đâu bán vậy? ]

[ Chưa nói đến chất lượng, nhưng cảm thấy cải muối này đóng gói rất đẹp, hai chữ Tiền Quý này nghe qua cũng rất đáng tiền, cải này cũng rất đắt đi.]

[ Lúc ca ca đổ ra, nhìn qua màu sắc cũng cảm thấy đẹp hơn những loại thông thường mình vẫn mua kia.]

[ Oa oa, tôi cũng đang ăn loại cải muối này! Ăn siêu ngon! Không nghĩ tới ca ca cũng thích ăn cái này, đợi chút nữa tôi cũng muốn đi mua.]

[ Tôi vừa mới đi tìm kiếm một chút, cũng có cửa hàng chính hãng, đã xuống đơn.]

[ Là một người đã ăn qua, cải này đúng là ngon hơn so với những hãng khác, chẳng qua gí cả cũng đắt hơn hai tệ, nghe nói bởi vì không cùng giống cải.]

[ ha ha ha, Hạ Chấn đi ra, nước miếng cũng muốn chảy ra rồi, nhanh lau lau.]

[ Hóa ra là cảnh này.]

[ Bọn họ không ăn sáng cùng nhau sao? Quy tắc này cũng quá biếи ŧɦái đi, hai đội căn bản không có giao lưu, rất muốn nhìn ca ca và Tô Tô tương tác.]

[ Không biết có phải là ảo giác của tôi không, hai người bọn họ mỗi lần đứng chung một chỗ luôn có cảm giác ngượng ngùng.]

[ Tôi cũng thấy vậy, Tô Khinh Y bình thường rất ôn nhu hào phóng, nhưng lúc nói chuyện với Chung Trì Tân nhìn có chút không được tự nhiên.]

Đội Chung Trì Tân và Khương Diệp sau khi ăn sáng xong thì đi đến chợ. Ống kính trước tiên lưu lại hình ảnh đội Tô Khinh Y, chờ đến khi hai người bọn họ xuất phát thì người xem chỉ nhìn thấy Chung Trì Tân và Khương Diệp đang ngồi xổm dưới đất, Khương Diệp thì đang dùng cái dũa mài mài một bức tượng.

[Khương Diệp đang làm gì vậy, bọn họ không phải là đi bán đào sao, cứ ngồi như vậy chờ? ]

[ Dáng vẻ ca ca ôm gối nhìn Khương Diệp, cảm giác có chút ngoan ngoãn ý.]

[ Không biết vì sao, tôi đột nhiên muốn đập couple ca ca và Khương Diệp.]

Chờ máy quay chiếu lại hình ảnh đội Tô Khinh Y bán hàng, sau đó ống kính lại chuyển, tượng gỗ trong tay Khương Diệp đã thành hình thành dạng, cô dặn Chung Trì Tân ngồi ở đây chờ, mình thì cầm tượng thần tài đi ra ngoài.

[ ahihi, sao giống như mẹ dặn con vậy, chuyện gì đang xảy ra thế? ]

[ Mẹ Khương: Ngoan, con ngồi ở đây chờ ta nhé.]

[ Ha ha ha, thật giống, có cảm giác đặc biệt an toàn khi ở cùng Khương Diệp.]

Mọi người lại được chứng kiến bộ dáng giả thần giả quỷ của khương Diệp, cầm tượng thần tài trong tay, bán được sáu trăm tám mươi tám tệ, lúc này khu vực bình luận lại bùng nổ mưa đạn.

[ 6666666666~]

[ Chuyện này mà cũng được sao? Tiền nợ tổ sản xuất cũng có thể trả đủ rồi.]

[ Cười chết tôi, lúc đầu còn tưởng rằng Khương Diệp là không thích nói chuyện cùng mọi người, hiện tại xem ra chỉ có trường hợp trọng yếu thì cô ấy có thể nói đủ chuyện.]

[ Các vị, mọi người đừng quên một chuyện, bộ phim đầu tiên của Khương Diệp chính là đóng một nữ đạo sĩ, mặt dù có chút hèn mọn nhưng đúng là đạo sĩ đó.]

[ Ông chủ vậy mà bỏ tiền ra mua thật, nhanh nhanh tỉnh táo lại a!]

[ Tôi có lời trong lòng muốn nói, tiêu số tiền này cũng đáng. Tượng Khương Diệp làm ra không tồi, so với những bức tượng sản xuất theo dây chuyền thì đẹp hơn nhiều.]

[ Đối với người có chút kinh nghiệm chơi đồ gỗ như tôi thì tôi cảm thấy phong cách của cô ấy có điểm giống với Đồ gia.]

[ Không hiểu lắm, có phải là rất lợi hại không? ]

[ Là Đồ gia trong 'Di sản văn hóa'! Nghe nói tượng gỗ của Đồ gia đặc biệt đắt, trước đó Đồ Liêu đưa cho ca ca tòa Xuân Khê Đường, rất đắt tiền, đâu đó khoảng mấy chục triệu.]

[ Đúng, chính là Đồ gia, chẳng qua Đồ Liêu là đệ tử thân truyền, Khương Diệp chắc là tự học theo.]

[ Đầu năm nay diễn viên còn phải học làm thợ mộc sao? Cái này so với làm đồ ăn thì lợi hại hơn nhiều.]

[ Tôi cảm giác Khương Diệp giống như đàn ông vậy, động tác dùng lực cực mạnh, cái bếp kia xây cũng không tồi, đáng tiếc là không biết nấu ăn.]

[ Oa, cái món nợ ba trăm năm mươi tệ này cảm giác giống như mang trả ba vạn tệ ấy.]

[ Chỉ tới buổi trưa Khương Diệp đã mang ba trăm năm mươi tệ trả hết cho tổ sản xuất, có phải là bọn họ không cần bán đào nữa không? ]

Một đám người ở dưới khu vực bình luận cảm thán xong, liền nhìn thấy Khương Diệp đi đến cửa hàng ngũ kim mua loa.

Loa chỉ là việc nhỏ, quan trọng chính là đoạn rao hàng vừa ghi âm lại kia cơ.

[ Lỗ tai tôi điếc rồi phải không, hay là tổ tiết mục xảy ra vấn đề gì? Làm sao mà vừa rồi tôi lại nghe thấy giọng của một bà thím chứ, rất giống với dì bán hàng ở dưới lầu nhà tôi.]

[ Tôi cũng nghe thấy.]

[ Tổ biên tập chắc có vấn đề rồi, thu cả tạp âm vào.]

Đang trong lúc cư dân mạng cho rằng tổ tiết mục có vấn đề, thì Khương Diệp lại một lần nữa ấn nút của loa.