Bích Nữ
Chương 5
Tôi thấy sự hỗn loạn trong tang lễ của nhà họ Vương
Cả hai cỗ quan tài đều đã bị mở ra . Hai cơ thể trong tấm vải liệm đang nằm dưới đất
Người chú ba của gia đình Vương đã xuất hiện, trên tay anh ta cầm chiếc roi da , đang không ngừng quất vào cơ thể của Vương Thuấn và thỉnh thoảng nguyền rủa một số từ khó hiểu
Những người được thuê đến để trông chừng tang lễ cũng tiến đến ngăn lại , nhưng bị anh ta cầm roi da , đánh đến cả sáu người đều bị thương .
Bất cứ ai đến gần anh ta , kể cả người nhà , cũng đều bị anh ta cầm roi da quất cho đến khi nào bỏ chạy
Một số người trong gia đình Vương đều đã bị thương
Con trai của Vương Thuấn nhìn thấy người chú thứ ba đang không ngừng cầm roi quật vào cha mình , anh ta bất chấp chạy lên với đôi mắt đỏ lừ , gầm gừ , cố gắng ngăn cản chú ba dừng lại
Nhưng người chú thứ ba gần như không để ý , quay người lại với đôi mắt đầy máu . Anh ta giơ tay , đưa roi đến trước mặt con trai của Vương Thuấn , và gầm lên với giọng khàn khàn
“Ai không sợ chết, cứ đến đây “
Cây roi của người chú rất dữ tợn , nó dính đầy máu và còn lưu lại da thịt của một số người
Trước lời đe dọa của người chú , không một ai dám tiến lên nữa
Người chú không bận tâm đến con trai của Vương Thuấn nữa , vẫn tiếp tục quất những roi vào cơ thể vốn không còn lành lặn của Vương Thuấn
Lúc này , lão Vương vừa chen từ trong đám đông ra , nhìn thấy bộ dáng đáng sợ của người chú thứ ba, đã trực tiếp quỳ xuống , dập mạnh đầu xuống đất , miệng không ngừng khấn vái
“Bích nữ , người cần chết đã chết , người cần trả giá đã trả giá , hôn nhân của người với
Chung Xuyên đã thành , làm ơn dừng lại đi “
Lão Vương vừa khấn xong , người chú thứ ba đột ngột dừng lại , đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm lão Vương
Lão Vương thậm chí không dám ngẩng đầu lên , cả cơ thể đang quỳ dưới mặt đất không ngừng run rẩy
Người chú thứ ba vẫn cầm roi da , bước đi một cách chậm chạp . Sau khi đến trước mặt lão Vương , anh ta ngồi xổm xuống và nói với giọng kỳ lạ , giống như đó không phải giọng của anh ta
“Ổn rồi chứ?”
Ban đầu, mọi người vẫn có thể nghe thấy giọng nói của người chú , nhưng anh ta càng nói , giọng càng trầm , và họ không còn nghe thấy gì nữa
Tôi chỉ thấy lão Vương gật đầu , sau khi người chú nói xong , anh ta giống như không xương ngã xuống , bất tỉnh hoàn toàn
Lúc này , lão Vương mới từ từ đứng dậy , bộ dáng già nua vẫn chưa hết hoảng sợ
Mọi người trong làng vội bước tới vây quanh ông , muốn hỏi xem người chú kia đã nói chuyện gì với lão Vương
Lão Vương không trả lời , khuôn mặt ông ta nhăn lại một cách xấu xí, nói bằng giọng đáng sợ
“Nếu mấy người muốn chết thì cứ việc nghe”
Người dân ở nông thôn rất mê tín, họ đã được tận mắt chứng kiến cảnh tượng vừa rồi . Không ai muốn tự mình gây họa cả , nên tất cả đều đồng loạt im lặng
Lão Vương vẫy tay , yêu cầu mọi người giải tán . Chuyện đáng sợ vừa mới xảy ra , nên ai cũng muốn rời khỏi nơi này
Trải qua nhiều chuyện như vậy , con trai của Vương Thuấn vẫn không bỏ cuộc , anh ta đứng dậy , ôm lấy vết thương vừa bị người chú quật và bảo mọi người đừng rời đi , anh ta cố thuyết phục dân làng ở lại và nói rằng lão Vương vì muốn cứu tôi nên mới bịa ra câu chuyện về ma quỷ
Lão Vương nghe những gì con trai của Vương Thuấn nói , ông ta tức giận đến run rẩy
“Nếu mấy người muốn chết , dù sao thì chuyện này cũng không liên quan đến tôi, tôi đã quá mệt mỏi khi phải chịu sự chất vấn của mấy người rồi . Nếu nghe theo lời của cậu ta , thì mọi người trong làng đều phải chết”
Ngay khi Lão Vương vừa nói xong , mọi người trong phòng bỗng ồn ào , không ai muốn bản thân phải chết cả . Vì vậy , họ chọn cách khuyên con trai của Vương Thuấn hãy dừng lại , trước khi làm liên lụy đến bọn họ
Vào lúc này , nhà họ Vương cũng lần lượt thuyết phục con trai của Vương Thuấn hãy dừng lại ý định muốn biết mọi chuyện
Thấy ai cũng can ngăn , con trai của Vương Thuấn tỏ ra khó chịu , gã ta nhíu mày , cả khuôn mặt nhăn lại
“Bố và bà của tôi thì sao ? Nó đã gϊếŧ hai người bọn họ , vậy chẳng lẽ nó không phải chết sao ?”
“Bích nữ rất thích đứa trẻ này của gia đình họ Chung , nó sẽ không thể sống quá ba ngày . Cháu không thể chờ vài ngày được sao ?”
Lão Vương nói với con trai của Vương Thuấn, anh ta suy nghĩ một lát , và quyết định dừng lại
Mặc dù rất cảm kích lão Vương, nhưng tôi không đồng ý với những lời lão nói .
Tôi là người tốt , làm sao tôi có thể sống trong vài ngày được ? Tôi nghĩ rằng , Lão Vương chỉ đang nói vậy vì muốn cứu tôi
Nhưng gia đình tôi thì không nghĩ như vậy , nghe xong câu chuyện , bố mẹ tôi hốt hoảng quỳ xuống trước mặt Lão Vương, cầu xin ông ta hãy tìm cách giúp tôi.
Mẹ tôi nói có rất nhiều người khó chịu với chúng tôi. Vì họ nghĩ gia đình tôi đã mang xui xẻo đến cho cái làng của họ. Một số người không nói chuyện tử tế, họ dùng những từ ngữ thô tục để nhiếc móc chúng tôi. Họ đổ hết mọi tội lỗi lên đầu tôi , và nói nếu tôi chết thì cả làng sẽ được sống
Lão Vương biết tất cả những chuyện này , tôi biết là , ông ta chỉ đang cố làm mọi người tin tưởng
Bằng cách này , ông ấy có thể đưa tôi rời khỏi nhà họ Vương một cách an toàn. Xảy ra chuyện ngày hôm nay , gia đình họ Vương đã thật sự choáng váng , và không ai còn tỏ thái độ muốn giữ tôi lại
Sau khi đưa tôi về nhà , bố mẹ tôi lại quỳ xuống và cầu xin Lão Vương nghĩ cách cứu tôi
Lão Vương thở dài, và trực tiếp nói cho họ nghe những gì mà bích nữ đã nói với ông.
Vào tối hôm nay , Lão Vương sẽ đưa tôi đến nhà ông ta để cưới bích nữ.
Nếu cuộc hôn nhân này thành công , thì cả làng chúng ta sẽ an toàn. Nhưng nếu nó không thành, thì cô ta sẽ gϊếŧ tất cả mọi người, như cách đã làm với mẹ của Vương Thuấn
Nói xong , Lão Vương liếc nhìn mẹ tôi và nói với vẻ thất vọng , ông không có cách nào để cứu tôi thoát khỏi bích nữ
Mẹ tôi không nói được gì nữa , chỉ không ngừng khóc nức nở
Tôi đã tự hỏi bản thân mình nhiều lần , nếu người phụ nữ xinh đẹp ấy là Tề Linh , và cô ta là bích nữ .
Thì tại sao cô ấy lại muốn cưới tôi ?
Và cả đêm hôm ấy , chúng tôi đã thật sự kết hôn . Tại sao cô ấy lại muốn làm chuyện này một lần nữa ?
Nhìn bầu không khí bị đè nén đến cùng cực, mọi người trong nhà đều tỏ ra buồn bã
Tôi nghĩ mình đã cưới bích nữ rồi , cho nên sẽ không xảy ra chuyện gì đâu
Vì vậy tôi đứng thẳng dậy và nói
“Không phải kết hôn nữa , tôi đã là người đàn ông của cô ấy vào ngày trước khi bà cụ họ Phạm mất rồi . Và tôi vẫn chưa chết , bởi cô ấy sẽ không bao giờ gϊếŧ người đàn ông của mình”
Bố tôi nghe tôi nói xông , ông nhấc chân đá cho tôi một cái , đẩy tôi ngã xuống đất và không ngừng mắng tôi
“Đứa con ngu ngốc , con thì biết cái rắm gì ? Cô ta muốn con kết hôn với cô ta chính là muốn gϊếŧ con”
Trước cơn thịnh nộ của bố tôi , lão Vương vội tiến đến ngăn cản , vẻ mặt hoảng sợ khuyên ông đừng nói chuyện với tôi , nói rằng nếu người đàn ông của bích nữ bị xúc phạm , bố tôi sẽ gặp rắc rối
Chờ cho bố tôi đã bình tĩnh , ông mới hỏi bố tôi
“Anh vẫn chưa tìm được tung tích gì về cha anh à ?”
Bố tôi nghe lão Vương nhắc đến ông nội , hai mày siết chặt lại , một lát sau , ông gật đầu một cách nặng nề
Ông lấy ra một điếu thuốc , đưa nó cho lão Vương, rồi tự mình châm lửa . Sau đó , ông quay lại nhìn tôi một hồi lâu rồi thở dài
“Đây là số phận của thằng bé , chú Vương, hãy mang thằng bé đi. Tôi không thể để cả làng bị gϊếŧ chỉ vì nó được”
Bố tôi ném tàn thuốc xuống đất , dậm chân mạnh rồi nói
“Thằng bé đã đồng ý kết hôn với bích nữ. Bây giờ lại hối hận ? Nhưng mọi chuyện không thể quay lại nữa. Dù thế nào , nhà họ Chung của chúng ta cũng đoạn tử tuyệt tôn rồi”
Bố tôi nói xong , Mẹ tôi không thể nói gì nữa và chẳng làm gì khác hơn ngoài ngồi khóc
Tôi nghe lời họ nói , đầu óc dần trở nên mơ hồ . Rõ ràng tôi là người có học thức cao , tôi đủ tỉnh táo để không nên tin vào những gì có liên quan đến ma quỷ. Tuy nhiên, những gì tôi nghe và thấy trong hai ngày nay đã phá hủy hoàn toàn lòng tin trong lòng tôi .
Từ những lời của cha mẹ tôi . tôi biết rằng , tôi sẽ phải chết
Tôi không sợ chết ,nhưng nếu phải chết cùng đám người trong ngôi làng này , thì tôi thà chọn kết hôn với bích nữ . Ít nhất tôi vẫn có thể may mắn mà thuyết phục cô ấy đừng có gϊếŧ tôi
Bởi vì trải qua nhiều lần gặp cô ấy, tôi thấy rằng cô ấy vẫn rất ‘quan tâm’ tôi . Hơn nữa, cô ấy cũng rất đẹp. Nếu cô ấy không gϊếŧ tôi và có thể sinh cho tôi một đứa con , dù là một đứa con của ma và người . Như vậy cũng không sao cả
Tôi cứ tự trấn an mình vậy. Và tôi ngồi xổm xuống ôm chầm lấy mẹ tôi như muốn an ủi bà ấy. Nhưng có vẻ như , mẹ tôi lại khóc to hơn
Ngay sau đó , có tiếng nói vọng ra ở ngoài cửa
“Xin lỗi , đây có phải là nhà họ Chung không?”
Tôi nhìn về phía cửa , thì thấy xuất hiện một chàng trai có vẻ ngoài rất kỳ lạ . Anh ta mặc áo choàng , mái tóc dài che một nửa khuôn mặt
Bố tôi gật đầu , ông hỏi anh ta là ai
Anh ta giơ tay và mở miệng giới thiệu :
“Tại hạ là Xa Dục , hiệu là Lăng Tiêu, tôn sư Lăng Vân chân nhân “
Anh ấy nói rất nhiều , nhưng chúng tôi vẫn không biết anh ấy là ai
Bố tôi đứng dậy , đi đến trước mặt anh ta và hỏi:
“Cậu trai này , chúng tôi có quen biết anh sao? Làm thế nào mà anh tìm được đến nhà chúng tôi?”
Đứng trước một người lạ , bố tôi đã rất cảnh giác . Và cuối cùng, anh chàng tên Xa Dục này đã nói rõ mọi chuyện với chúng tôi . Hóa ra ông chủ của anh ta và ông nội tôi là bạn .
Ông nội biết tôi sẽ gặp phải nhiều chuyện liên quan đến ma quỷ vào năm 18 tuổi nên đã nhờ người bạn của mình giúp đỡ
Nhưng hiện tại người bạn đó đang bận chuyện về doanh nghiệp của anh ta nên đã cử Xa Dục đến để giúp tôi
Sau khi nghe người kia nói xong , bố tôi tỏ ra rất vui mừng , ông nở một nụ cười sung sướиɠ:
“Tôi biết ông ấy, đó là người lãnh đạo Đạo giáo , thật tốt , tốt quá rồi , cuối cùng cũng có hy vọng rồi, anh có gặp được bố tôi không?”
Xa Dục lắc đầu , anh ta nói rằng mình chưa từng nhìn thấy ông nội tôi bao giờ
Anh ta nói mình nên đến từ lâu rồi , nhưng anh ta phải mất hai ngày để xử lý một vài con ma cứ quấy nhiễu mình trên đường đi
Sau đó , anh ta quay sang , nhìn thấy tôi , ánh mắt sáng lên:
“Cậu là Chung Xuyên?”
Tôi gật đầu trong tiềm thức
Xa Dục hỏi chúng tôi hồn ma đã đến của chưa
Sau khi nghe những lời của Xa Dục , mẹ tôi có vẻ đã hoàn toàn tin tưởng vào anh ta
Bà vội lao đến , kể cho anh ta nghe tất cả sự việc , với hy vọng anh ta sẽ cứu lấy tôi. Khi nghe đến đoạn cả nhà tôi nghe lời Phạm Mẫn Quân đưa tôi vào trong quan tài , anh ta gần như không tin được , và hỏi lại rõ ràng mọi chuyện
“Tại sao các người lại xúc phạm bích nữ?” Xa Dục hỏi bố mẹ tôi
Bố mẹ tôi nhìn Xa Dục , vẻ mặt cực kỳ bối rối , dường như không hiểu ý anh ấy nói
Xa Dục không vội giải thích, anh ta nhìn tôi , ánh mắt tràn đầy thích thú
“Thật kỳ diệu khi cậu vẫn còn sống”