Bỗng dưng có một cái áo choàng từ đằng sau vào người cô. Cô xoay người lại thì Khắc Linh đã nhanh tay ôm cô vào lòng. Bây giờ cô rất lạnh nên không cần biết người đó là ai, chỉ càn sưởi ấm cho bản thân là được.
" Giám đốc Lý, đến thư ký của tôi bà còn không xem ra gì thì bà nghĩ bà xứng đáng được làm ở đây nữa sao ? "
Khắc Linh quát to lên, ánh mắt tia lửa nhìn như muốn gϊếŧ chết bà ta ngay tức khắc. Cô đã biết con người thật của bà ta từ lâu nhưng cô muốn thử xem bà ta ác cỡ nào nên mới không làm gì bà ta, thật không ngờ thư ký của cô còn bị bà ta ăn hϊếp thì trước sau gì bà ta cũng leo lên đầu cô thôi.
" Dạ...thưa...chủ tịch, tôi tưởng cô ta là nhân viên mới, ai ngờ cô ta là thư ký của chủ tịch. "
Bà ta lo sợ cuối đầu xuống nói, bà chỉ mong cô nể tình bà là bạn của mẹ cô nên sẽ tha cho bà.
" Nếu em ấy là nhân viên mới thì chắc bà còn làm điều tồi tệ nữa đúng không. Tôi không ngờ bà lại là người hống hách như vậy, bà tưởng chức vụ bà cao nên muốn làm gì làm à. Dù bà có là bạn của mẹ tôi thì tôi cũng không tha thứ cho lỗi lầm này của bà đâu. "
" Từ hôm nay bà bị đuổi việc, thu dọn đồ đạc rồi biến khỏi công ty của tôi. "
Cô lườm bà một cái rồi dìu Tú Băng lên phòng. Khi nghe từ đuổi việc, bà như gục ngã, công sức bà làm việc 20 năm đã đổ bể. Bà vì muốn làm sui gia với nhà An nên mới cố gắng tạo ra mối quan hệ thật tốt đẹp với Khắc Linh, nhưng ai ngờ hôm nay cô vì một con nhỏ vô danh mà đuổi việc bà. Bà đáng tuổi mẹ cô nhưng bà chưa bao giờ cảm nhận được sự tôn trọng của cô đối với bà.
Bà hận, hận con nhỏ Tú Băng đã làm kế hoạch của bà tan nát. Bà nhất định sẽ trả thù, bằng mọi giá bà phải khiến An Gia nhường lại tập đoàn Diamond cho con trai bà.