Học Đệ Cái Gì, Chán Ghét Nhất!

Chương 3

Năm phút sau, Địch Nam trầm mặc nhìn dãy số lẳng lặng nằm trong phần tin nhắn cùng với câu nói tặng kèm của học muội —— Cảm ơn học trưởng~ Học trưởng, anh là người thiệt tốt …Trong lòng cậu nghĩ hay là đập di động nha chắc nên đập di động nha hẳn là phải đập di động nha…

Người tốt…Muội ngươi người tốt!

Ông đây muốn làm người xấu!! Người xấu!!

Cậu hung hăng giơ di động trong tay lên…lại chậm rãi buông xuống…Quả nhiên vẫn là tiếc nuối không đập được a TAT…

Vì thế cậu đầy mặt thâm cừu đại hận trở về trước máy tính, đăng lên một câu trên diễn đàn ——

Vương Bất Lưu Hành: bị em gái mình thầm mến gửi cho số điện thoại tình địch, còn bị bảo đi hỏi giùm xem hắn thích loại con gái nào, các ngươi chịu nổi không! QAQ

Đám nam nhân tịch mịch trong diễn đàn rất nhanh liền sôi trào.

Đông Hán Nhất Chi Hoa: tình huống gì đây? Tình huống gì đây! Ông trở thành bạn thân của chị em hồi nào vậy Bất lực? [1]

Vương Bất Lưu Hành: ông mới bất lực! Ông mới bất lực! Không được gọi tui như vậy!

Bá khí trắc lậu: đại nam nhân còn ngạo kiều làm gì…Bất lực~

Vương Bất Lưu Hành: thôi…thôi! Vấn đề vừa rồi mấy ông còn chưa trả lời tui kìa!

Đông Hán Nhất Chi Hoa: đêm khuya, ông một mình lẳng lặng treo cổ trước cửa nhà tên đó…

Vương Bất Lưu Hành: cút! Đừng làm như tui là thằng ngu!

Tư thâm lão trung y: *sờ cằm* mười hai giờ đêm gọi điện thoại quấy rối, chờ tên đó nhận thì cúp máy, chờ hắn cúp lại gọi qua, hắn nhận ông lại cúp…cứ lặp lại như thế…

Vương Bất Lưu Hành: ông tưởng tui rảnh đến đản đau hở, cả đêm làm trò đó còn không bằng lên mạng gõ chữ!

Ngàn dặm chi ngoại đoạt nhân trinh tiết: dùng sơn đỏ viết số điện thoại của tên đó ở trên tường WC! Ở phía sau viết —— chuyên trị bệnh tuyến tiền liệt bệnh hoa liễu bệnh lây qua *** các loại bệnh hỗn tạp…

Vương Bất Lưu Hành: cách này cũ rích rồi, chúng ta phải chỉnh hắn thiệt phong cách, chỉnh có trình độ…

Ngực có đại chí: theo tui thì…không bằng ông đem số điện thoại đăng lên diễn đàn đồng tính, đính kèm thêm hình mỹ nam cơ bắp khoả thân, bên cạnh viết chút ít như là “Ca ca, cúc hoa của em ngứa quá, cần côn th*t lớn của anh đến săn sóc” vân vân vũ vũ…

Vương Bất Lưu Hành: phốc! Cái này được…

Đông Hán Nhất Chi Hoa: oa! Đại chí ông thiệt ác độc! Quả nhiên không độc không phải trượng phu…nhưng mà tui thích *cười tà*

Tư thâm lão trung y: Đại chí, ông chuyên nghiệp như vậy…phải chăng là vì kinh nghiệm phong phú?

Bá khí trắc lậu: thiệt ra tui thấy ý kiến mấy ông đều dở tệ! Phương pháp trả thù tốt nhất là ông đi câu dẫn tình địch, câu dẫn được lại đá đi, loại trả thù song trọng cả tinh thần lẫn tâm lí mới là cảnh giới cao nhất a!

Vương Bất Lưu Hành: tui nhớ rõ tui là nam, tình địch tui hình như cũng là nam…

Bá khí trắc lậu: ông có thể giả làm con gái nha! Dùng phong cách nữ giới gửi chút tin nhắn mờ ám cho hắn, sau đó có thể cùng hắn yêu đương qua mạng, cách một internet ai biết được ông là cún hay là mèo? Mà ông biết số QQ của tên đó không?

Vương Bất Lưu Hành: Trắc Lậu quân, ông là xem phim truyền hình cẩu huyết quá nhiều hay là xem phim truyền hình cẩu huyết quá đà?

Bá khí trắc lậu: á! Lòi rồi! Vậy mà cũng bị phát hiện…

Vương Bất Lưu Hành: khinh bỉ

Đông Hán Nhất Chi Hoa: khinh bỉ

Tư thâm lão trung y: khinh bỉ

Ngàn dặm chi ngoại đoạt nhân trinh tiết: khinh bỉ

Ngực có đại chí: khinh bỉ



Cùng đám người trên diễn đàn quậy xong, Địch Nam đột nhiên cảm thấy tâm tình tốt lên không ít, nhưng chờ đến thời điểm ánh mắt cậu lại lần nữa hướng về cái di động, một chút vui vẻ vừa dâng lại tụt xuống mất tiêu.

Nhìn dãy số điện thoại kia, Địch Nam bắt đầu nghiêm túc tự hỏi một phương pháp trả thù khả thi vừa lôi ra được từ đàn nam nhân không đáng tin kia…

Gọi điện thoại quấy rối? Không được, hàm lượng kĩ thuật quá thấp…

Đăng lên diễn đàn đồng tính? Thôi vậy, cậu vẫn là có chút xíu xiu lương tâm nha… Nếu tiểu học đệ phấn nộn kia bị bẻ cong thì tội của cậu to lắm…

… Giả làm con gái dụ dỗ sau đó quăng đi?

Địch Nam nghiêm túc tự hỏi, còn đưa tay sờ sờ cằm.

Cái này có vẻ…làm được?

A lộn lộn lộn! Cậu vậy mà lại bị tên Bá khí trắc lậu tẩy não! Còn suy xét phương pháp trả thù cấp thấp như vậy!

…Nhưng mà cẩn thận nghĩ lại, có vẻ áp dụng được nha… Dù cho cậu không thể thành công câu dẫn Mạc Tư Lâu, cũng có thể dò hỏi một chút loại hình con gái mà hắn thích, sau đó đem đáp án trái ngược nói lại cho tiểu học muội…

Ha ha ha ha ha cậu thiệt là quá thông minh ha ha ha ha ha…

Tâm động không bằng hành động, Địch Nam nghĩ vậy liền quyết định hành động, cậu cầm lấy di động trong tay, tìm ra dãy số kia liền bắt đầu soạn tin nhắn.

Ừm? Nên chém thế nào cho tốt nha… Cái tên thuộc loại thanh niên văn nghệ như Mạc Tư Lâu chắc là sẽ thích tài nữ vừa đa sầu đa cảm lại đa cảm đa sầu cực kì đa sầu đa cảm nha? Giống như An Ni Bảo Bối đó a… [2]

Địch Nam dự định dự định ngữ khí, bắt đầu đánh chữ ——

Ngày đó

Em đang ngước bốn lăm độ nhìn trời cao

Vì một đoá nhỏ mất đi mà lưu lại

Nửa giọt nước mắt

Anh lại giống như một trận gió thường ngày

Xâm nhập vào tầm mắt em

Thế giới tưởng chừng vĩnh viễn hắc ám của em

Bỗng nhiên được chiếu sáng

Em vĩnh viễn cũng sẽ không quên

Ánh mặt trời ngày đó

Tươi đẹp mà lại ưu thương



Địch Nam trong nháy mắt bị chính mình làm cho ghê tởm muốn chết, nhưng cậu vẫn giữ vững ý chí mà nhấn gửi đi. Sau đó cậu hào hứng dào dạt mà ngồi chờ hồi âm… Nhưng là đợi hơn nửa tiếng, di động của cậu lại giống như đã toi mạng, chút xíu động tĩnh cũng không có.

Địch Nam nheo mắt bắt đầu tự hỏi, chẳng lẽ Mạc Tư Lâu không thích tài nữ? Được rồi được rồi…

Cậu lại cầm lấy di động, lại soạn tin nhắn ——

Ca ca~ Tối nay anh thấy cô đơn không?

Người ta đang hư không tịch mịch lạnh lẽo quá nha, chờ anh đến làm người ta dễ chịu.

Không chừng Mạc Phụ Tư Lâu [3] bề ngoài lãnh đạm bên trong lẳиɠ ɭơ, không chừng tên đó thích loại con gái phóng khoáng lẳиɠ ɭơ thế này…

Đợi mười mấy phút, di động vẫn chẳng có động tĩnh gì. Địch Nam vẫn không từ bỏ mục tiêu, lại cầm lấy di động, lại đổi sang giọng điệu khác.

Người ta năm nay mười tuổi~ Người ta là bé gái mềm mềm manh manh~ Người ta thích nhất đại ca ca ôn nhu…

Không chừng Mạc Phụ Tư Lâu bề ngoài đứng đắn nghiêm túc bên trong lại là tên nam nhân nghiện luyến đồng đáng khinh, thích loại hình LOLI mềm mềm manh manh thế này! Địch Nam vừa ôm tư tưởng tà ác lại vô cùng nhuần nhuyễn mà bán manh, sau đó mỉm cười gian xảo mà gửi tin nhắn đi.

Nhưng mà lại đợi mấy cái mười phút, hòm thư của di động lại vẫn không nhận được tin trả lời nào.

Địch Nam nhịn không được mà ném di động! Kiểu này là muốn gì! Đối diện với loại tin nhắn kɧıêυ ҡɧí©ɧ kiểu này mà hắn vẫn bình tĩnh như vậy! Quả nhiên là bình thường bị quấy rối nhiều quá rồi sao! Cmn!…Ganh tị gần chết!

Mà chờ chờ…

Bỗng nhiên, Địch Nam nhíu mày nhìn di động trong tay, trong lòng toát ra một ý tưởng.

Đối diện với nhiều nữ nhân quấy rối kɧıêυ ҡɧí©ɧ như vậy, nhưng mà Mạc Tư Lâu vẫn cứ trơ trơ…Chẳng lẽ chân tướng thật sự là…Hắn là gay?! Địch Nam bỗng nhiên nhớ tới, tuy rằng độ hot của Mạc Tư Lâu ở trường trung học không thấp, nhưng mà từ trung học đến đại học hắn hình như cũng không có bạn gái…Không phải hình như, là chắc chắn! Vẫn luôn luôn không có!!!

Địch Nam vừa nghĩ vậy, trong lòng bỗng nhiên bốc lên cảm giác kì quái… Lúc học trung học, Mạc Tư Lâu không có bạn gái có thể là do phải cắm đầu học, nhưng mà bây giờ lên tới đại học, Mạc Tư Lâu vẫn cứ một mình một bóng, thậm chí còn chẳng có chút tin đồn với nữ sinh nào…Chẳng lẽ chân tướng thật sự là…tên tiểu hỗn đản Mạc Tư Lâu là một tên gay thích gay?!

Địch Nam nhất thời chấn động tinh thần, một cảm giác tự hào khi trở thành vua phá án nhập vào cậu.

Nếu đã vậy…Địch Nam tà ác cười hắc hắc, cậu nhìn di động trong tay, bỗng nhiên loé lên một ý tưởng.

Nếu đã vậy, cậu liền dùng phong cách gay đi câu dẫn tên gay này!

Địch Nam sờ sờ cằm, bắt đầu nghiền ngẫm về ngữ khí của gay.

Ngữ khí của gay là thế nào nha? Nhão chảy nước?… Nếu là thế thì khác gì với đám con gái…Phóng khoáng nhiệt tình như lửa? Giống như…Đúng rồi! Giống như Ngực có đại chí nói ấy!

Địch Nam giật mình, vội vàng trở lại ngồi trước máy tính mở diễn đàn lên, đàn nam nhân cô đơn lạnh lẽo kia đã từ các phương pháp trả thù nhảy qua đến chín chín tám mốt chiêu câu dẫn con gái, lại từ chín chín tám mốt chiêu câu dẫn mà nói đến giá cả hàng hoá tăng lên dẫn đến khăn tay cũng tăng đến hai mao một chiếc dẫn đến áp lực tăng cao mỗi khi làm vận động năm ngón tay…Tốc độ nhảy đề bá đạo này làm người ta theo mỏi chân cũng không kịp.

Địch Nam mở ra phần lưu trữ, ghi lại đầy đủ mấy câu Ngực có đại chí đã nói…

Ngực có đại chí: theo tui thì…không bằng ông đem số điện thoại đăng lên diễn đàn đồng tính, đính kèm thêm hình mỹ nam cơ bắp khoả thân, bên cạnh viết chút ít như là “Ca ca, cúc hoa của em ngứa quá, cần côn th*t lớn của anh đến săn sóc” vân vân vũ vũ…

…Há! Đúng là ý kiến quá đỉnh! Địch Nam bắt đầu nghiêm túc suy xét tính khả thi của phương án này, nhưng cậu nghĩ lại Mạc Tư Lâu chính là một tên gay, đem quẳng lên diễn đàn đồng tính không phải là trả hắn về với đất mẹ à? Không nên không nên!

Cho nên vẫn là quyết đoán nguỵ trang thành đồng tính luyến ái thông đồng với Mạc Tư Lâu, thông đồng được lại quyết đoán đá đi đi! Nếu có thể lưu lại mấy lời tâm sự linh tinh gì đó thì sẽ lặng lặng lẽ lẽ gửi nặc danh cho học muội, có thể làm cho học muội triệt triệt để để mất hết hi vọng với Mạc Tư Lâu mà trở về với vòng tay của cậu! Ha ha ha ha thiệt là hai bên đều vẹn toàn a!

Ôm ấp tư tưởng xấu xa đang khinh như thế, Địch Nam bắt đầu soạn tin nhắn ——

Ca ca, cúc hoa của em ngứa quá, cần côn th*t lớn của anh thương thương~

Một bé gay nam đang cô đơn cơ khát.

Gửi đi!

——–

[1]: hình như do tên của ban Địch Nam có chữ Bất nên mấy bạn trong diễn đàn mới gọi bản là Bất lực

[2]: chỗ này mình đọc được mỗi An Ni bảo bối, còn vế sau thì không đoán được nó là gì == 安妮宝贝四娘之流的

[3]: chỗ này tác giả để là Mạc Phụ Tư Lâu, không biết là do nhầm hay là do thiệt ra thì trong thâm tâm bạn Nam cũng biết 2 người này là một, nên mình để nguyên