Chương 7
Ngồi tự kỷ được lúc thì Uyên cũng gọi e xuống ăn cơmVác cái thân tàn ma dại xuống cầu thang mà cũng thấy vật vã các bác ạ
Người đã yếu rồi còn thíc hóng gió , người em như đi mượn ,
Thôi cố vậy ...
Bữa ăn diễn ra cũng bình thường
chỉ có em là vẫn cố tỏ ra bình thường , đau vãi ra ấy , đến giờ này tự dưng nó lại tấy lên mới khổ chứ, mà khó chịu nhất là cái cảm giác đau mà không được kêu ý , thốn vcl
- Thế thằng C bao giờ đi học
Chợt bác Q hỏi em là e tý giật mình ngã ngửa , Uyên nhìn nhìn em tỏ vẻ lo lắng
- Cháu chưa biết nữa
- Sao m bảo hôm nay lên trường xem lịch học
- Dạ nhưng mà nó bảo xem lịch trên trang web trường , cháu vẫn chưa xem
- Ừ, xemđi mà lo sức khỏe còn đi học , mà bố mẹ mày mà biết mày thế này thì phải tội tao quá
- Thôi ăn đi dời đánh tránh miếng ăn
Bác H chêm ,
- Thì tôi phải nói chứ , mà giờ thằng C lên đây , 2 bác đi làm cả ngày 2 ae bảo nhau mà ăn với học
- Vâng
Xong xuôi Uyên chắc lo nhiệm vụ rửa bát
e xin phép 2 bác lên phòng , lôi con lap ra tính coi xem cái trang tín chỉ thế nào ,
lần mò một lúc cũng vào được cái trang của trường , cơ mà đm nó lại yêu cầu tài khoản , ôi cái đệch , ngu éo chịu nghe phổ biến giờ biết lần đường nào giờ
Thôi kệ mẹ , lướt face tý đã
Được lúc thì Uyên qua phòng em , tay cầm đĩa hoa quả
- Anh ăn nè
- Để đây đã , qua đây a hỏi
- Đây trường anh nó bảo vào trang này đăng nhập lấy lịch học mà anh không biết tài khoản là gì
Uyên ngồi xuống cạnh em ngó ngó vào màn hình lap , tư thế này làm mùi tóc con bé cứ đưa đón cái mũi của em , kí©ɧ ŧɧí©ɧ vl
- Mã sinh viên này anh , mật khẩu mặc định là 123456
- Tên đăng nhập là mã sinh viên à
- Vâng anh nhớ không ?
- A chưa có thẻ sinh viên thì làm gì có mã ???
- Đợt anh thi vào trường là có mã rồi , anh thử tìm trong danh sách điểm thi xem
- ờ ha để xem nà
Em lục lại trang điểm thi , quả nhiên có thật
- đây rồi hihi nhìn ngu ngu mà thông minh ra phết nhở
- xí , ngu gì - Uyên cau mày tay giơ lên tính làm hiệu chọc em
- a tháy ngố haha
- ngố này
- aa ,âa
Uyên chọc đúng vào chỗ đau em ,
- hix em xin lỗi anh sao vậy ?
- ui da
Đau quá em không giấu nổi con bé nữa rồi , Uyên vạch áo em lên
- Tím đen hết thế này mà bảo không sao à
Uyên căng mặt nhìn em
- Thôi mà
Uyên đứng dậy bỏ ra khỏi phòng , lẽ nào con bé giận em , hix , đau người chưa đủ giờ lại đau cả lòng thế này.
Làm miếng hoa quả đã
Nghe Uyên nói em cũng thử đăng nhập vào bằng mã sinh viên với mật khẩu 123456 xem sao , hóa ok thật , xem được lịch học mà nản luôn , học toàn buổi sáng , tính em lại hay ngủ nướng , CA này khó rồi đây
Chợt
- ơ
Em hơi bất ngờ khi thấy Uyên ngồi xuống chỗ em tay cầm cái bịch gì đó , à hóa ra là thuốc , cứ nghĩ giận em cơ , cưng quá à
- vạch áo lên
- nhẹ thôi anh đau
- cho chết
Chắc giận thật rồi ==
Uyên vừa bôi thuốc cho em vừa thổi thổi , nhìn con bé lúc này dễ thương quá thể đáng , hai má cứ phập phồng rồi lại chu cái mỏ lên
Mà giờ e mới để ý Uyên mặc quần bò ngắn làm nộ cặp dò trắng vch trắng
- Ay nhẹ thôi
-
-... Uyên
Em sững người khi thấy mắt Uyên đã đỏ lên từ lúc nào , thời gian như trồi chậm lại ,
phút chốc em thấy bản thân như mình cc , để em nó khóc vì mình đã thế lại còn ngồi suy nghĩ mấy cái bệnh hoạn . Đã tự nhủ với lòng mình là sẽ trở thành một thằng anh trai tốt rồi
Những giọt nước mắt từ từ lăn dài trên má Uyên
Không biết có thím nào từng bao giờ trải chưa nhưng mà cái cảm giác này nó
..nó đm
bối rối vcl
Ấy vậy mà cái mồm em tự dưng như bị câm
éo nói được gì
Xong xuôi Uyên cất đồ vào túi , em cũng bỏ áo xuống , mải suy nghĩ linh tinh quên cả đau
- A xin lỗi
- ..
E lấy tay nhẹ lau giọt nước mắt trên má con bé
Nói gì bây giờ
khó xử vãi