Chương 12 (2)
- Hứ gọi điện cho e từ bao giờ r mà giờ này mới chịu mò về- hihi sory bây bề , mà đã làm cơm xong r đấy à
- Xong r , đợi ông nãy giờ đấy , lên cất cặp đi r xuống ăn cơm
- Uầy , nhìn ngon thế , cho a thử miếng nha
- Cái tay cái tay
- Òi
- sao , ngon không ???
- chả ra gì
- Nãy e ăn thử thấy cũng được mà huhu
- giờ thì tất nhiên nó không ra cái gì rồi , chốc ngồi lên bồn cầu thì nó mới ra chứ , cơ mà ngon phết , mừahahah
- chó kia , a đứng lại cho e , dám chêu e à ,
- haha , lêu lêu
haha....
- đứng lại ,, chó kia hị hị ....
Bốp
- đm thằng điên , m nghĩ cc gì thế , cháy rồi kìa
- Ax , mẹ kiếp
- Tắt bếp đi
Trở lại thực tại , e đang chiên trứng ở phòng thằng Lâm, vì muốn tránh gặp
mặt Uyên mà e phải bò sang ở nhờ trưa nhà nó . Đến nay cũng là 3 hôm rồi . Trưa hôm đó gọi điện cho Uyên vì cảm xúc dâng trào quá mà e phun ra cái câu này làm con bé thực sự rất giận
" a chán ăn cơm ở nhà rồi , e ăn một mình đi "
e nói thế đấy các bác ạ , sau tất cả e lại thốt ra cái lời nói ấy với Uyên , thật tồi tệ
Từ hôm đó mấy tối về nhà 2 ae như chiến tranh lạnh vậy , trong bữa Uyên còn không thèm nhìn em , đến nỗi bác Q còn hỏi e 2 ae có chuyện gì à , e cũng chỉ dám vâng dạ cho qua thôi . Ăn xong Uyên lại lên phòng đóng cửa , không còn sang phòng em làm phiền như mọi hôm nữa
Thật sự 3 hôm đó quả là địa ngục đối với em , đi đâu làm gì , trong đầu cũng toàn những kỷ niệm 2 đứa . E thực sự rất nhớ con bé , nhớ những cái ôm nhớ những nụ cười
nhớ những lúc Uyên đuổi đánh e chạy quanh nhà vì dám chêu con bé , rồi cả những lúc Uyên khóc thút thít trong vòng tay em vì một bộ phim cảm động nữa , thật sự rất nhớ
sự quan tâm của Uyên như nuôi một thói quen trong em vậy
thỉnh thoảng e lại vô thức nhìn vào cái màn hình điện thoại như để chờ một tin nhắn quan tâm từ con bé nhưng r lại ngậm ngùi ừ , thôi , quên đi . !!
Nhưng thực sự em không thể ...
- giờ ăn gì đây , cháy hết r - Thằng Lâm nói
- Thôi ăn mỳ đi
- Ờ
Lôi 2 gói mỳ ra , thằng Lâm bật nước đun còn e lại trở về trạng thái vô hồn . Thấy e thế nó bực quá ngồi xuống cạnh em gằn giọng lên
- Thế m định giấu tao đến bao giờ nữa
- Tao ns r , chuyện này m đừng quan tâm
- Đm , m có coi tao là bạn không , nhìn cái mặt m đi , mấy ngày nay ngày nào cái mặt m cũng thế này tao chán lắm rồi , hỏi thì đéo nói , bạn bè như cc
thực tình nghĩ có lỗi với nó quá nhưng biết sao được , chã nghẽ e lại nói là tao
yêu đứa em ruột của tao sao
- T xin lỗi , đến một lúc nào đấy t sẽ kể cho m , nhưng không phải bây giờ
- Nhưng tao chán nhìn cái mặt m như thế này lắm rồi
- Thôi , t biết r
- Mà con Linh nó lo cho m lắm đấy , 2 tối nay
nó cứ nt bảo t hỏi m xem có chuyện gì
- ... ừ
- con Linh có vẻ thíc m đấy , m có phúc mà éo biết hưởng ,
m biết bao nhiêu thg tán nó không ???
- Ừ , tao biết , nhưng nó làm đéo gì thíc t ,
- Đm ở lớp chúng nó đồn ầm lên 2 đứa m là một cặp , nó cũng biết mà nó có nói gì đâu , m thì ngu chả biết cc gì
- dẹp mẹ đi
- đừng bảo m ko thíc nó nhé
- Làm đéo gì tao phải thíc nó
- đm thg óc chó này
- ừ tao óc chó mà , thôi bố nín rùm con , đi pha mì đi
- chán m luôn
Nuốt cho trôi gói mỳ nằm nghỉ ngơi tý
thì e cũng cắp cặp quay trở về nhà bác
Vẫn khung cảnh trống vắng ấy , Uyên lại đi học mất rồi . E hét lên trong vô vọng , nhưng giọt nước lại cứ thế nhẹ rơi xuống má . Nằm vật xuống giường , e khóc tu tu như thg trẻ con bị bỏ rơi ...