Lỡ Yêu Em Ruột

Chương 14

Chương 9
Sáng hôm sau e dậy từ rất sớm , 4h đã tỉnh cmnr , với một thằng chuyên ngủ nướng như em thì hẳn là một kì tích . Chả hiểu sao nay lại dậy sớm thế

Chắc có thể tối qua Uyên bảo nay đưa e đi chơi nên thấy hào hứng cũng lên , từ bé giờ chưa được đi chơi ở Hà Nội bao giờ , không biết con bé sẽ đưa em đi đâu đây

nằm buồn chả biết làm gì em lại tìm đến voz bầu bạn ,

Lướt được lúc em chợt nhớ ra mình chưa kết bạn FB với Uyên , hôm trước có xin tên nick rồi mà quên ko add . Vội mở fb seach tên con bé

Xem nào đây rồi , may sao Uyên để ảnh đại diện tự sướиɠ nên nhìn phát biết ngay .

Gần 3k lượt follow các bác ạ , đệt , Chắc lắm thằng theo đuổi lắm đây , mà không biết có ny chưa ???

Thường đầu tiên xem fb ai đó e sẽ mở album ảnh trước , facebook Uyên thì

quá trời ảnh , chắc con bé thíc chụp ảnh lắm , mà khéo lại dân chuyên buôn thính thì bỏ mợ , mong Uyên đừng làm khổ nhiều bố quá , tại giờ nhiều thanh niên mắc bệnh atsm lắm , mới vài cái rep cmt đã nghĩ này nghĩ nọ rồi

Mà tuyệt nhiên không có dấu hiệu gì cho thấy Uyên có ny , cũng lạ , hay con bé mới chia tay ta ???

Cái tính tò mò thôi thúc em mò qua wall fb con bé , e đọc từng status , e đọc hết , cả status vui lẫn status buồn , thỉnh thoảng vào phần comment xem mấy bố dính thính thế nào , cười cái rồi đi ra

Ngồi coi 1 lúc lâu thì em chợt nghe thấy tiếng mở cổng , chắc là 2 bác đi chợ đây mà . E chợt nảy ra ý tưởng đi tập thể dục tý cho khuây khoả , tiện được dịp dạo phố luôn

nghĩ là làm , e vội chui vào nhà tắm vscn , đi đôi giày thể thao quen thuộc , đang cbi xuống cầu thang thì chợt Uyên mở cửa phòng

- A đi đâu đấy ??? - Uyên hỏi em

- a không ngủ được , dậy đi tập thể dục tý ấy mà, tiện thể ngắm phố luôn

- xời , làm e giật cả mình ,

- ơ sao lại giật mình - em ngơ ngác nhìn con bé

- thì trước giờ có mình e ở tầng 2 à , a mở cửa phòng tắm làm em giật mình chứ sao

- à haha , thôi e ngủ tiếp đi , a đi đây

- ngủ gì nữa , đợi em tý , e thay đồ rồi e vs a đi

- ờ cũng được , a xuống dưới đợi em nha

- Vâng

E xuống nhà mở cổng , tranh thủ chờ Uyên em ngó quanh xem mấy nhà bên cạnh mặt tiền thế nào

Được lúc Uyên đi xuống làm e tý phọt máu mồm mà chết

Con bé mặc cây đen hở dốn nhìn sεメy vcđ ra , cái bộ giống mấy bà tập gym hay mặc các bác ạ , tội lội , tội lỗi quá

- đi a C , a sao thế ???

- ừa ừa - bị đơ mất máy giây

Mặc vậy mà còn hỏi a bị sao , phải nói chứ dáng con bé đẹp thật ý , e tự hỏi con bé có đi tập gym không ??? Chắc có

Sau rồi e và Uyên chạy một mạch đến công viên theo chỉ dẫn của con bé , với một thằng ít khi

chạy bộ như em thì quả là vật vã , trước giờ e lười đi thể dục thấy mẹ luôn , cả năm may ra được mấy lần :3 lần cuối chắc cách đây mấy tháng

Chạy gần đến nơi thấy em thở dốc quá , con bé nó

cứ ôm miệng cười

Kêu thôi đi bộ cho đỡ mệt , ..

Rồi 2 đứa cũng kiếm được cái ghế đá góc view cũng đẹp , e và Uyên ngồi xuống tán dóc với nhau . Sáng sớm mùa hè ở đây quả là đẹp kinh dị , những ánh nắng len lỏi qua từng kẽ lá vẫn còn đọng chút sương như làm tăng thêm phần lãng mạn cho ánh bình minh , liệu có phải cuộc sống của e mọi thứ đều trở sang màu hồng không các bác ?? trông kìa e lại văn nữa rồi

Ngồi nói chuyện với Uyên mà e cảm thấy như mình yêu đời lên vậy , yên bình lắm các bác ạ , chả hiểu sao mà mỗi lúc Uyên cười em lại thấy lòng mình xao xuyến , nhẹ nhàng đến lạ ...

Uyên kể cho e nghe câu chuyện về công viên đó , chỗ này chỗ kia , người này người kia ...

từng lời nói của Uyên e đều nghe bằng tai bên này rồi chui qua tai bên kia hết , chả nhớ cái mẹ gì , chỉ nhớ lúc đó e rất muốn được con bé tựa vào vai em ...