Lâm Cảnh Nghiêu hơi cúi lưng một cách lúng túng, để mặc cho Mạc Phùng Xuân giúp mình lau đi hơi ẩm còn vương trên da.
Không biết nên mở lời thế nào.
Nhưng ít nhất... hôm nay không nên nói đến chuyện ly hôn.
Dù sao thì cũng là kỷ niệm một năm ngày cưới.
Lâm Cảnh Nghiêu cảm thấy ghê tởm sự bẩn thỉu của chính mình. Anh ta từng nghĩ mình sẽ cùng Mạc Phùng Xuân đi đến cuối đời, nhưng cuộc hôn nhân này vừa mới bắt đầu chưa bao lâu, anh ta đã không còn chung thủy.
Tất cả chuyện này diễn ra quá nhanh, đến mức chính anh ta cũng không kịp phản ứng, vừa hoang đường vừa quái dị.
"Được rồi, để anh tự làm."
Lâm Cảnh Nghiêu không dám nhìn vào mắt Mạc Phùng Xuân. Anh ta nhận lấy khăn lông, lau đại vài cái, như thể đang che giấu sự bất an, rồi nhanh chóng đi về phía nhà bếp, ngay cả giọng nói cũng vội vã hơn.
"Muộn rồi, anh đi dọn cơm giúp."
Nhìn bóng lưng Lâm Cảnh Nghiêu, trong lòng Mạc Phùng Xuân chợt lóe lên cảm giác cảnh giác, cô vô thức đuổi theo.
Chiếc áo khoác khoác trên cánh tay rơi xuống đất, phát ra âm thanh giòn tan bất thường. Mạc Phùng Xuân khựng lại bước chân, cúi người nhặt lại, ngón tay chạm vào vật cứng trong túi áo khoác của chồng.
Một lọ gel bôi trơn đã dùng hết.
Trong khoảnh khắc đầu óc cô trống rỗng, vừa chạm vào lọ gel đó, Mạc Phùng Xuân còn chưa kịp phản ứng với tình huống hiện tại thì hàng loạt sóng bình luận phức tạp đã hiện lên trước mắt cô gần như cùng lúc.
[Á á á á, kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá đi mất, CP tôi ship quả nhiên là thật! Để ép vợ cho danh phận, nên cố ý nhét lọ gel bôi trơn đã dùng hết vào túi của vợ, Hách Hách tâm cơ quá đáng yêu luôn, đáng đời theo đuổi được vợ!]
[Sướиɠ chết mất, từ lâu đã thấy ngứa mắt với đũy Mạc rồi, trước còn có người nói cô ta là nữ chính, giờ thì bị tát vào mặt chưa? Tôi nói thật, nữ chính gì mà chẳng có tí cảm giác tồn tại, lại còn đáng ghét như thế, rõ ràng là nữ phụ nhiều đất diễn thôi!]
[Đúng rồi đúng rồi! Chị đại Mạc với Nghiêu Nghiêu hoàn toàn không có tí cảm giác CP nào cả! Còn tưởng lợi dụng giao tình thanh mai trúc mã để leo lên làm vợ, đúng là nực cười.]
[Nghiêu Nghiêu mới đúng là cục cưng thật sự, vừa hiền lành vừa dịu dàng, học giỏi, tam quan chuẩn, một đứa trẻ ngoan thế này phải được yêu thương thật nhiều, mong có thể xuyên hồn vào Hách Hách, yêu thương hắn thật nhiều!]
[Thương Nghiêu Bảo của chúng tôi, rõ ràng cũng có tình cảm với Hách Hách, chỉ vì quá mềm lòng nên vẫn chưa đề cập chuyện ly hôn với chị đại Mạc. Chị đại Mạc, lương tâm cô không đau à!?]