Vạn Nhân Mê Nữ Streamer Khóa Chặt Kim Chủ

Chương 4

Môi cô phấn nộn như hoa anh đào, đôi mắt đào hoa vẫn còn tựa sao trời, lông mày tinh tế và nhu thuận. Đồng Dao trước đây đã rất trắng, vóc dáng cũng rất cao, nhưng giờ đây cô trông còn trắng hơn nữa, làn da cũng trở nên vô cùng mịn màng, tựa như trứng gà vừa lột vỏ, ngay cả lỗ chân lông cũng không nhìn thấy. Bất cứ ai nhìn cũng sẽ phải ngẩn ngơ trước dung mạo của cô.

Đồng Dao không thể tin nổi, sờ sờ mặt mình: "Thì ra khi mình gầy đi lại đẹp đến thế này sao?"

Tiểu Soái: [Đương nhiên rồi! Nền tảng của cô vốn rất ưu việt. Chỉ là bị quá nhiều mỡ che lấp thôi!]

[Cô phải biết là tôi làm nhiệm vụ lâu như vậy rồi. Ánh mắt tinh tường của tôi chưa bao giờ nhìn lầm người đâu!]

Đồng Dao: "..."

Sao nghe cứ như là khen cô mà lại không hẳn là khen cô vậy?

Tiếng bụng lộc cộc đánh thức Đồng Dao khỏi niềm vui sướиɠ về nhan sắc. Lúc này cô mới nhớ ra hôm nay cô vẫn chưa ăn gì. Sau khi sống lại, cô đã về thẳng nhà và ngủ đến tận bây giờ. Nhìn chiếc tủ lạnh trống rỗng, Đồng Dao cầm điện thoại và chìa khóa chuẩn bị đi ra ngoài ăn.

Đến quán mì dưới nhà, ông chủ tiệm không nhận ra Đồng Dao, mãi đến khi cô lên tiếng mới nhận ra. "Đồng nha đầu đấy ư? Một thời gian không đến sao lại trở nên xinh đẹp đến vậy. Chú còn không nhận ra cháu!"

Đồng Dao cười nói: "Vâng, cháu giảm cân thành công rồi ạ!"

Ông chủ tiệm cũng vui vẻ cười lớn, ông ấy cũng mừng cho Đồng Dao: "Tốt, tốt, tốt! Để chúc mừng nha đầu giảm cân thành công, chú mời chén mì này nhé!"

"Vậy cháu cảm ơn chú ạ."

Ông chủ tiệm xua tay: "Hây, hàng xóm lâu năm rồi, đừng khách sáo với chú. Mau vào nhà tìm chỗ ngồi đi thôi."

Hiện tại đúng là giờ ăn tối, quán mì đã có không ít người ngồi. Thấy một đại mỹ nữ bước vào, mọi người tự nhiên đều tập trung ánh mắt vào Đồng Dao. Đồng Dao cảm nhận được ánh mắt từ những người xung quanh. Trước đây, cô chỉ là một người bình thường trong vô vàn chúng sinh, nhưng sau khi có hệ thống, đi ăn một bữa cơm cũng có thể thu hút được ánh mắt kinh ngạc của người qua đường.

Trong chốc lát, cô có chút ngượng ngùng và bối rối!

Tiểu Soái: [Ký chủ, cô phải tự tin lên! Người phụ nữ tự tin mới là người đẹp nhất.]

[Cô bây giờ xinh đẹp như vậy, hơn nữa sắp tới sẽ phát sóng trực tiếp, cô sớm muộn gì cũng phải quen với ánh mắt của người khác thôi.]

Đồng Dao lúc này mới phản ứng lại, hiện tại cô đã không còn là người bị người khác chỉ trỏ ở trung tâm vũ đạo chỉ vì béo nữa. Vì thế, cô dần dần thả lỏng cơ thể, thẳng lưng, thản nhiên đón nhận ánh mắt của người khác.

Ăn cơm xong, Đồng Dao chuẩn bị đi mua quần áo. Những bộ quần áo trước đây vì quá lớn đã không còn mặc vừa nữa. Khi mua quần áo, Đồng Dao lại lần nữa cảm nhận được niềm vui sướиɠ. Trước đây đi mua quần áo, cô luôn được thông báo là không có số đo của mình, hoặc nếu có thì mặc vào cũng không đẹp. Quần áo nữ bây giờ quả thật số đo ngày càng nhỏ. Rất nhiều free size mà trẻ con mới mặc vừa.

Nhưng bây giờ, Đồng Dao có thể thích gì mua nấy. Thay quần áo xong, Đồng Dao nhận được càng nhiều ánh mắt kinh ngạc. Thậm chí còn có thiếu niên đỏ mặt đến xin phương thức liên lạc của cô.

Về đến nhà, Đồng Dao ngủ một giấc thật ngon lành.