Vạn Nhân Mê Nữ Streamer Khóa Chặt Kim Chủ

Chương 2

Tối đó, trên đường về nhà, cô tiện tay mua một tờ vé số. Về đến nhà, Đồng Dao tắm rửa xong, lười nấu cơm nên tùy tiện úp mì ăn.

Vừa ăn được một lát, chuông báo thức đột nhiên vang lên: "Hiện tại là 8 giờ đúng theo giờ thành phố B."

Đồng Dao phấn khích mở điện thoại, quen thuộc nhấp vào giao diện xổ số. Cô cầm tờ vé số dò từng con số một. Khi ba con số đầu tiên trùng khớp, tim cô bắt đầu đập loạn, tay run lẩy bẩy. Đến khi dò đến con số cuối cùng, phát hiện tất cả các số đều trùng khớp, cô hoàn toàn ngây người. Cô không thể tin được giấc mơ của mình đã trở thành hiện thực!

Mặt cô đỏ bừng, lại cẩn thận dò đi dò lại mấy lần tờ vé số trong tay. Tờ vé số cũng vì sự phấn khích của cô mà nhàu nát.

"A! Quá đỉnh! Tôi thật sự trúng rồi!"

Đồng Dao hoàn toàn không thể kiềm chế sự kích động của mình, cô nhảy cẫng lên mấy cái trong phòng, sau đó chạy đến bàn thờ thần Tài, kích động dập đầu mấy cái.

[Mình đã biết mà, bái lạy lâu như vậy rồi! Tại sao hôm nay thần Tài lại động chứ!]

[Thì ra không phải tượng thần Tài của mình không đứng vững, mà là thần Tài hiển linh!]

Hôm nay định sẵn là một đêm không ngủ. Sáng sớm hôm sau Đồng Dao đã dậy, không, phải nói là cô ấy căn bản không ngủ! Quá kích động, khóe miệng không thể ngừng nhếch lên, đầu óc cũng hoàn toàn không thể bình tĩnh lại. Cứ một lúc lại phải đi sờ xem tờ vé số còn ở đó không.

Khi lướt video thấy người khác nói vé số là cách duy nhất để đổi giải thưởng, cô còn đặc biệt bò dậy dùng bút chì ghi tên và số điện thoại của mình lên tờ vé số.

Đi trên đường, Đồng Dao chỉ cảm thấy toàn thân sảng khoái, tâm trạng đẹp không gì sánh bằng. Ngay cả việc sáng nay xin nghỉ bị bà chủ mắng cũng không ảnh hưởng đến tâm trạng tốt của cô. May mắn thay, thành phố H mà Đồng Dao đang ở là đô thị loại 1, không cần đi nơi khác, có thể nhận thưởng trực tiếp tại địa phương. Cô định đi mua một chiếc mũ trùm đầu hình thú bông, để không bị lộ thông tin của mình.

Đồng Dao đang miên man suy nghĩ thì thân ảnh bỗng biến mất...

Khi Đồng Dao nhìn thấy cơ thể trong suốt của mình từ từ bay lơ lửng trên không trung, cô mới nhận ra mình đã chết!

[Cái quỷ gì vậy? Mình vừa mới trúng vé số. Cuộc đời tươi đẹp của mình vừa mới bắt đầu. Sao lại đi về miền cực lạc thế này!]

[Rốt cuộc là ai thất đức vậy! Thời đại nào rồi. Mà vẫn còn kẻ trộm nắp cống!]

[Đừng để tôi biết là ai! Bằng không tôi nhất định sẽ không tha.]

Mặc dù người khác đã không nghe thấy tiếng la hét của cô, nhưng la xong Đồng Dao cảm thấy thoải mái hơn nhiều.

Cô nhìn nhìn đống mỡ trên người mình: "Đúng là đồ sói mắt trắng! Ban ngày thì ăn ngon uống tốt cúng bái các ngươi! Đến lúc quan trọng thì chẳng được tích sự gì!"

[Mình nhớ trước đây có một tin tức, là một cô gái rơi vào cống thoát nước nhưng may mắn được cứu vì quá mập bị kẹt lại.]

[Ai, nếu mình béo thêm chút nữa thì tốt rồi, Đúng là thịt đến lúc cần thì lại hận thiếu mà.]

Sau đó cô lại nghĩ đến tờ vé số của mình: "Nỗi tiếc nuối lớn nhất trong đời quả nhiên là người đã chết, tiền chưa xài hết,"

[Đó là 50 triệu đấy!]

[Mình là một cô nhi tự thân vận động cuối cùng cũng sắp được ngẩng mặt lên rồi, lại bất hạnh bỏ mạng!"]