Tác Giả: |
Nội Chuyết
|
Tình Trạng: |
Đang Cập Nhật
|
Cập Nhật: |
2025-05-20 21:06:41 |
Lượt Xem: |
112 |
Quản Lý: |
Hứa Nhan
|
Năm 1988, cậu phóng viên trẻ Tiểu Tôn của tờ báo giải trí Yến Kinh được giao viết một bài phỏng vấn về nữ đạo diễn kiêm nhà văn đang nổi – Vưu Thanh.
Muốn viết sâu, viết thật, Tiểu Tôn quyết định đến gặp ba người bạn thân nhất của đạo diễn Vưu, trong đó có một người còn là người yêu của cô ấy luôn.
Đầu tiên, cậu ấy ghé thăm Hạm đội Bắc Dương và gặp Đoàn Thố, vị thượng úy hải quân trẻ tuổi nhất hiện nay.
“Vưu Thanh à —.” Vừa nhắc đến cái tên đó, ánh mắt cương nghị và oai phong của Đoàn Thố lập tức dịu lại, ánh lên vẻ cưng chiều khó tả.
“Gầy tới mức gió thổi cũng bay, đến nắp chai cũng vặn không nổi... À, cô ấy từ nhỏ đã chịu nhiều khổ cực, nên cực kỳ mau nước mắt. Nhát như cáy, đêm không dám đi một mình. Mà da mặt lại mỏng, ai bắt nạt một cái là cô ấy đỏ hết cả mặt chứ chẳng biết phản kháng...”
Ngay sau đó, Tiểu Tôn đến tòa án nhân dân, đúng lúc Lâm Thuật Niên, một vị thẩm phán điển trai vừa kết thúc một phiên xử căng thẳng, đang mệt mỏi tháo kính, bóp nhẹ sống mũi cao thẳng của mình.
“Vưu Thanh hả? Từ nhỏ đã khỏe như trâu, đến máy cày cũng khiến nó bốc khói luôn! Người ta dám vung gậy về phía cô ấy, cô ấy liền vác dao phay ra chém lại. Cái kiểu người có thể bắt nạt được cô ấy... chắc kiếp sau mới sinh ra nổi!”
Chưa dừng lại ở đó, Tiểu Tôn tiếp tục tìm đến Trì Ngộ, nam diễn viên đang nổi như cồn, vừa quay xong cảnh đua xe mạo hiểm trong bộ phim mới.
Trì Ngộ nhận lấy ly nước từ trợ lý, vừa uống vừa chìm vào hồi ức, ánh mắt tràn ngập dịu dàng.
“Thanh Thanh à, cô ấy lúc nào cũng luôn tỉnh táo, rất tốt bụng, rất độc lập, giống như hoa Linh Tiêu trên núi cao, có thể mềm mại như nước, cũng có thể cứng cỏi như núi. Cô ấy là cỏ xanh trên thảo nguyên, gió xuân thổi qua là lại sinh sôi.”
Phóng viên giải trí Tiểu Tôn cầm ba bản thảo phỏng vấn của ba người, ngẩn ngơ sững sờ.
— Ba người này đang nói về cùng một người sao?
.