Hôm đó Kỷ Bình An trực đêm ở bệnh viện, tầm ba bốn giờ sáng, không có việc gì làm, uống liền hai tách cà phê mà vẫn không tỉnh táo, nên đành tiện tay cầm đại quyển tiểu thuyết đồng nghiệp để lại trên bàn đọc gϊếŧ thời gian.
Đó là một quyển truyện đại nam chủ.
Kỷ Bình An cũng không dám chắc, nhưng đại khái là như vậy.
Toàn bộ truyện xoay quanh nam chính Tống Hoài Chương. Trong những năm cuối vương triều đầy biến động, hắn làm thế nào khôn khéo xoay chuyển giữa các thế lực, rồi chiêu binh mãi mã giữa thiên la địa võng của triều đình, cuối cùng khởi nghĩa, cứu dân giúp nước.
Tất nhiên, trong đó không thể thiếu những mối duyên với hồng nhan tri kỷ.
Không may, nguyên chủ lại là một trong số những hồng nhan tri kỷ đó.
Cũng là người có thân phận thấp kém nhất.
Chỉ là một tiểu thϊếp của nam chính.
Là túi tiền mà tác giả cố ý sắp đặt riêng cho hắn.
Vì là túi tiền, nên nguyên chủ xuất thân từ nhà phú thương giàu có nhất Kim Lăng, từ nhỏ sống trong nhung lụa, gấm vóc lụa là không thiếu thứ gì.
Cũng vì là nhân vật được sắp đặt sẵn, nên chưa được bao lâu sau khi chào đời, mẫu thân đã lâm bệnh qua đời. Năm ngoái, phụ thân cũng mất do lao lực.
Trước khi lâm chung, sợ sau khi ông chết, con gái chỉ là thân nữ nhi, không ai nương tựa, sẽ bị người trong tộc tìm cách chiếm đoạt gia sản, phụ thân đã lấy ra một phần tài sản lo lót quan phủ, chuyển hai phần ba sản nghiệp sang tên nguyên chủ. Phần còn lại, ông đích thân chọn họ hàng đáng tin, viết thư gửi đến nhà người thân ở Biện Kinh - chính là nhà Thượng thư Lễ bộ họ Tống - nhờ họ nhận giữ phần tài sản còn lại, đồng thời trông nom nguyên chủ.
Sau khi thu xếp tang sự, nguyên chủ đối mặt với bè lũ họ hàng như hổ rình mồi trong tộc, lập tức lên đường đến Tống gia.
Nguyên chủ xinh đẹp, yếu đuối, không nơi nương tựa, mới mười sáu tuổi, lại vừa mất hết người thân, là lúc yếu lòng nhất. Vào Tống gia chưa bao lâu, chỉ qua vài lần Tống Hoài Chương vô tình quan tâm, nàng đã sinh lòng cảm mến. Đến một đêm hoa nguyệt đẹp đẽ, khi chỉ mình nàng cô đơn lẻ bóng, hai người thuận theo tự nhiên mà phát sinh quan hệ.
Tống phụ là đại thần nhất phẩm, còn Tống Hoài Chương thì đã vào Hàn Lâm viện, giữ chức quan tứ phẩm. Nhà làm quan, thân phận cao quý, mà hắn lại đã có chính thê - là tiểu thư nhà đại học sĩ - nên đương nhiên không thể bỏ thê cưới thϊếp.
Vì thế, khi nguyên chủ mang thai, Tống Hoài Chương liền nạp nàng - một nữ tử thương gia xuất thân thấp hèn - làm thϊếp.
Thϊếp là tài sản riêng của phu quân. Nguyên chủ đã là thϊếp của Tống Hoài Chương, thì toàn bộ gia sản Kỷ gia nghiễm nhiên thuộc về hắn.