Không nơi nương tựa, không người thân thích, hai tỷ muội đói đến sắp lìa đời. Chính vào lúc ấy, nàng ấy gặp được Diệp Tinh. Diệp Tinh ban đầu mang vẻ thuần lương vô hại, đối xử với hai tỷ muội cũng không tệ.
Nàng còn viện lý do thời buổi loạn lạc, một Khôn Trạch nếu không có bạn đời Can Nguyên bên cạnh sẽ rất dễ gặp nguy hiểm, dỗ ngọt gạ gẫm Khương Cẩm Họa cùng nàng thành thân. Kết quả vừa cưới xong, mặt nạ liền rơi cái bịch.
Nàng ép buộc Khương Cẩm Họa viên phòng nhiều lần, đều bị nàng ấy lấy cái chết ra chống cự mà thoát được. Sau đó Diệp Tinh liền lộ nguyên hình, không chỉ không cho hai tỷ muội ăn uống tử tế, mà còn thường xuyên chửi bới đánh đập Khương Cẩm Họa.
Mấy ngày qua, Khương Cẩm Họa trên người đầy vết bầm tím. Đường đường là thiên kim tiểu thư, vậy mà giữa tiết trời giá rét phải dầm tay vào nước lạnh giặt quần áo, đôi tay nàng ấy đỏ lựng vì tê cóng, có chỗ còn nứt nẻ rớm máu. Muội muội thì đói đến phát khóc, nhưng chẳng dám nói một lời.
Trong nguyên tác, Diệp Tinh không những không dang tay giúp đỡ, ngược lại càng thêm bạo ngược, đem hai tỷ muội ra hành hạ. Trên đường chạy nạn về phương Nam, ả càng quá đáng hơn, bắt Khương Cẩm Họa làm như đầy tớ sai khiến.
May mắn thay, Khương Cẩm Họa tâm trí kiên định, sau nhiều lần thử sức đã thành công thoát khỏi nanh vuốt Diệp Tinh. Nàng ấy và muội muội cuối cùng cũng trở về được kinh thành.
Việc đầu tiên nàng ấy làm sau khi về nhà là phái người truy bắt Diệp Tinh. Thanh mai trúc mã của nàng ấy còn hỗ trợ thêm nhân lực. Cuối cùng, Diệp Tinh bị bắt sống, đánh cho đến chết, xác bị vứt ngoài bãi tha ma ngoại ô kinh thành.
Sau khi đọc xong đại cương nguyên tác, Diệp Tinh lặng người. Nàng cảm thấy thôi, tốt nhất nên tránh xa hai tỷ muội nhà họ Khương thì hơn. Mạng mới có lại được, thế giới này dù có đang đói kém, cũng còn dễ sống hơn mạt thế rất nhiều. Nơi đây so ra đúng là thiên đường! Nàng vẫn còn muốn sống yên ổn vài năm cơ mà!
Nghĩ đến đây, nàng chợt nhớ đến dị năng của kiếp trước khả năng điều khiển không gian. Năng lực ấy cho phép nàng chứa đựng đồ vật bên trong một chiều không gian khác, thứ gì bỏ vào thế nào thì lúc lấy ra vẫn y nguyên như thế.
Nghĩ là làm, nàng lập tức thử cảm ứng không gian. Quả thật, nàng cảm nhận được rồi!
Khác với kiếp trước, không gian trong đầu Diệp Tinh giờ đây rộng lớn vô biên, đất đai màu mỡ đen óng, còn có cả một hồ linh tuyền trong vắt phản chiếu bầu trời.