Còn cái quần sịp này nữa, tại sao lại có viền ren?
Giản Duệ "Rầm" một tiếng đóng mạnh tủ quần áo lại.
Giản Duệ: 【Hệ thống, mày chắc chắn nguyên chủ thật sự là trà xanh? Chứ không phải là bán da^ʍ chứ hả? Bíp - bíp!】
Hệ thống 748: 【Phát hiện từ ngữ bị cấm, đã chặn.】
Giản Duệ: 【???】
Hệ thống 748: 【Hệ thống này có cài đặt bộ lọc xanh và lành mạnh, xin ký chủ thận trọng trong lời nói.】
Giản Duệ: 【...】
Giản Duệ bị hệ thống chặn họng đến không nói nên lời, vài giây sau, vẫn tức tối mở lại tủ quần áo.
Cậu không thể nào quấn khăn tắm mà đi xuống được...
Ể? Biết đâu nguyên chủ thật sự đã từng làm vậy.
Nhìn những bộ quần áo lẳиɠ ɭơ hết cỡ này của nguyên chủ, Giản Duệ có thể tưởng tượng ra cảnh tượng chúng được mặc ra ngoài sẽ kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức nào.
Thảo nào bất kể là nhân vật chính hay phụ, đều coi thường, thậm chí là chán ghét nguyên chủ.
Quần áo này mặc ra ngoài, có ai mà không nghĩ là đi quyến rũ người khác chứ? Chỉ cần nhìn bề ngoài thôi, cũng sẽ bị người khác coi là loại không đứng đắn.
Giản Duệ lựa tới lựa lui, cuối cùng cũng tìm được một bộ đồ ngủ bằng lụa tơ tằm bình thường duy nhất.
Mặc dù nó là màu hồng chóe lọe...
Tạm thời mặc đỡ vậy, sáng mai nhất định phải thay máu toàn bộ quần áo trong tủ!
...
Thay đồ xong, Giản Duệ đứng trước tấm gương toàn thân đặt trong phòng ngủ.
Lúc nãy trong phòng tắm hơi nước mờ mịt, gương trong phòng tắm tự nhiên cũng bị hơi nước che phủ, cậu vẫn chưa kịp nhìn xem khuôn mặt này của nguyên chủ ra sao.
Nhìn một cái...
Trời đất ơi! Lại làm cậu kinh ngạc đến mức miệng có thể nhét vừa một quả trứng.
Chỉ thấy thiếu niên trong gương dáng người mảnh khảnh, tỉ lệ cân đối, ngũ quan cũng không khác mấy so với dáng vẻ ban đầu của Giản Duệ.
Đôi mắt sao tựa đá vỏ chai đen láy long lanh ngấn nước, trông vô hại hiền lành, kết hợp với làn da trắng nõn như thể đã được cà mịn mười cấp bằng App, quả thật không hổ là một mỹ thiếu niên.
NHƯNG MÀ!!!
Hỏng là hỏng ở cái quả đầu xanh lè xanh lét này!
Tóc của Giản Duệ hơi xoăn tự nhiên, bị nhuộm thành màu xanh lá, chẳng khác gì rong rêu dưới sông.
Nhìn cảnh tượng trong gương, Giản Duệ suýt nữa thì ngâm nga hát lên...
【Rong xanh trên bùn non, Xanh mơn mởn đung đưa dưới đáy nước; Trong sóng mềm sông Cam, Tôi cam lòng làm một cọng rong!】
【... Côn trùng mùa hạ cũng vì tôi mà im lặng, Im lặng là Giản Duệ của đêm nay.】
Ôi mẹ ơi!
Giản Duệ ôm đầu suy sụp, còn vò mấy cái "cọng rong xanh" trên đầu.
Giản Duệ: 【Hệ thống, tác giả có hiểu lầm gì về trà xanh không vậy? Nhuộm quả đầu xanh là chứng minh được mình là trà xanh rồi à? Đây gọi là cố ép thiết lập nhân vật đó! Độc hại!】
Hệ thống 748: 【Đó là do cậu chưa nhìn thấy kính áp tròng trên bàn của hắn ta.】
Giản Duệ: 【Kính áp tròng thì sao?】
Hệ thống 748: 【Toàn là kính áp tròng màu trà xanh, nguyên thân mỗi ngày ra ngoài đều đeo.】
Giản Duệ: 【...】
Cảm kích vì hệ thống còn có thể cùng mình chửi thầm thiết lập của thế giới tiểu thuyết này, Giản Duệ lại nói thêm vài câu.
Giản Duệ: 【Kính áp tròng màu trà so với quả đầu xanh đến phát sáng này, thì yếu xìu có được không?】
Hệ thống 748: 【Vậy quần bó da báo so với tóc xanh thì sao? Cậu chọn cái nào?】
Giản Duệ: 【Tôi chọn... tôi không chọn cái nào hết! Hai cái này có gì để so sánh à? Cái nào cũng lẳиɠ ɭơ hơn cái nào!】
Trả lời xong mới nhận ra hệ thống lại còn biết đặt câu hỏi nữa? Cứ như cố tình đào hố cho mình nhảy vào vậy.
Hệ thống 748: 【Hết cách rồi, hắn ta cho rằng đó là thời trang.】
Giản Duệ hiểu "hắn ta" mà hệ thống nói là chỉ nguyên chủ, nhưng nghĩ lại, cuốn sách này không phải do tác giả viết sao?
Những ý thức này của nguyên chủ rốt cuộc là do tác giả điều khiển hay là...
Hệ thống 748: 【Khi tác giả sáng tác sẽ đặt ra khung sườn cho nhân vật, bản thân nhân vật này trong thế giới đó đã có ý thức độc lập, nếu không phải vậy, Giản Duệ ban đầu sao có thể bỏ trốn được?】