Quỷ Sai Đại Nhân Xin Dừng Bước

Chương 1

Tháng Chín ở thành phố Dung, trời thu trong xanh, gió mát dịu nhẹ, mang theo không khí mùa thu, xua đi cái oi nồng còn sót lại của mùa hè.

Trong đại sảnh đấu giá, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía món đồ cuối cùng món báu vật được xem là "đỉnh" của buổi đấu giá.

Một chiếc mũ ngọc có đôi huơu làm bằng phỉ thúy, có tuổi đời lên tới cả nghìn năm.

Khi nhân viên đưa món đồ lên sân khấu, cả khán phòng lập tức xôn xao, ai nấy đều trầm trồ trước sự tinh xảo tuyệt mỹ của chiếc mũ ngọc.

"Quả nhiên không hổ danh là món đấu giá cuối cùng, màu sắc này trải qua ngàn năm mà vẫn sáng bóng như mới."

"Đúng vậy, tay nghề chế tác này quá tinh vi, hai con hươu trên đó được chạm khắc sống động như thật, ngay cả thời hiện đại cũng khó mà làm ra thứ tinh xảo đến vậy."

"Tôi nghe nói chủ nhân của món này cũng không phải người bình thường, hình như là một yêu đạo họa quốc."

"Tôi cũng nghe nói thế..."

Lệ Tín mặc bộ đồ thể thao đen rộng rãi ngồi lặng lẽ dưới khán đài, hoàn toàn lạc lõng giữa một đám người ai nấy đều ăn mặc chỉnh tề sang trọng.

Mái tóc đen của hắn được nhuộm điểm vài sợi bạc, kết hợp với gương mặt tuấn tú mang theo đường nét lạnh lùng cứng cỏi, vô hình trung lại tăng thêm vài phần ngông nghênh bất cần đời. Nhìn qua chừng hơn ba mươi tuổi, nhưng gương mặt lúc nào cũng lạnh như băng, ánh mắt sâu thẳm u tối, khiến người khác cảm thấy hắn không giống người cùng thời.

Cả người Lệ Tín toát ra một cảm giác bất đồng khó diễn tả thành lời, tóm lại, dù hắn đi tới đâu, cũng luôn là tâm điểm gây chú ý.

Một người nhìn qua giống hệt công tử ăn chơi như hắn, vậy mà lại là một thầy phong thủy thần thông quảng đại.

Nghe đám đông rì rầm bàn tán không ngớt, Lệ Tín cau mày khó chịu, giọng lạnh lùng hỏi người chủ trì trên sân khấu: "Giá khởi điểm là bao nhiêu?"

Lệ Tín không nói to, nhưng lại khiến cả khán phòng lập tức im lặng.

Trong giới thượng lưu, gần như không ai không biết đến Lệ đại sư, mà cũng chẳng ai dám đắc tội với hắn hay khiến hắn mất mặt.

Nhà họ Lệ dựa vào xem phong thủy, làm pháp sự mà truyền đời mấy trăm năm chưa từng suy vong, đương nhiên là có bản lĩnh thực sự. Huống hồ Lệ Tín tính tình cổ quái, một khi đã mở miệng thì nhất định phải lấy bằng được. Ai dám giành với hắn, coi như chờ nhà cửa lục đυ.c là vừa.

Chỉ trong nháy mắt, cả khán phòng im phăng phắc.