Nữ Đạo Diễn Vô Tình

Chương 16: Có lợi mà không hưởng mới là đại ngốc!

Nếu đổi lại là mấy cô gái trẻ tuổi ngây thơ, nghe đến chuyện được kim chủ nâng đỡ có khi đã xấu hổ muốn độn thổ. Nhưng Sở Hạ Tinh đã từng lăn lộn cả đời trong giới, từng có địa vị cao ngất, giờ gặp chuyện này lại thấy vừa buồn cười vừa thú vị.

Kiểu như “đồng đội bạch kim tuyên bố sẽ kéo cao thủ vương giả lên rank”, về lý thuyết thì đạo diễn Sở không thể nào quay lại “trình tân binh” này, ai dè lại vác được acc phụ mà chơi tiếp.

Nghe người ta nói đến kim chủ, bà cũng không thấy chướng tai hay ngại ngùng, bởi lẽ tân binh có giỏi thế nào cũng không qua mặt được vương giả, bà thì sợ gì ai?

Sở Hạ Tinh: Gặp được kẻ ngốc nhiều tiền thế này, thanh xuân của tôi quay trở lại rồi!

Hàn Sở Ninh thấy dì mình tỏ ra hứng thú với chuyện “bao nuôi”, liền nhăn mặt khổ sở: “Dì à, hình như hai chúng ta định nghĩa “kim chủ” khác nhau rồi. Ý cháu không phải là bên thương hiệu hay đối tác bên A đâu, mà là kim chủ theo đúng nghĩa đen, con người thật, cơ thể thật ấy.”

Sở Hạ Tinh nhún vai: “Dì biết chứ, biết mà. Giống như bạn trai đại gia năm xưa của Tần Mân ấy. Mỗi lần cô ta đổi bạn trai là y như rằng có ngay vai nữ chính phim mới.”

Tần Mân là một nữ diễn viên trong giới. Khi còn trẻ, bà ấy có đầu óc lanh lợi, rất biết tính toán. Mỗi lần yêu đại gia đều tuyên bố công khai đàng hoàng, mấy lần suýt chút nữa là gả vào hào môn. Dù diễn xuất không quá xuất sắc, nhưng Sở Hạ Tinh vẫn phải công nhận đối phương giỏi lên kế hoạch cuộc đời. Cuối cùng, Tần Mân chọn một người đàn ông dễ điều khiển làm chồng, cuộc sống cũng xem như suôn sẻ.

“Haiz, năm xưa dì cứ bồng bột, nhất định đòi dùng thực lực để chứng minh bản thân, kết quả dọa cho mấy kẻ ngốc nhiều tiền chạy mất dép.” Sở Hạ Tinh nói đến đây mà như xát muối vào lòng: “Tần Mân trước mặt đàn ông thì dịu dàng yếu đuối, còn dì thì chuyện gì cũng tự thân vận động, cuối cùng chỉ chuốc mệt vào người!”

Khi mới làm đạo diễn, vì là phụ nữ nên thường bị người ngoài coi thường, Sở Hạ Tinh tức khí muốn vượt mặt đạo diễn nam, quyết tâm thể hiện thái độ cứng đầu đâm đầu vào tường cũng không quay đầu lại. Cuối cùng bà đúng là đã chứng minh được tài năng và thực lực, nhưng người ta không nói “đạo diễn nữ không thua kém đạo diễn nam”, mà là “đạo diễn Sở còn gắt hơn đàn ông”, từ đó chẳng ai xem bà là phụ nữ nữa.

Sở Hạ Tinh hiểu tâm lý hiếu thắng và lòng tự trọng khi còn trẻ của mình, nhưng bây giờ đã trải qua nửa đời phấn đấu, những khúc mắc ngày xưa cũng đã dần buông bỏ. Bị người ta nói đôi câu chẳng mất miếng thịt nào, còn có lợi mà không hưởng mới là đại ngốc!