Nam Phụ Một Lòng Cầu Trường Sinh

Thế giới 1 - Chương 1: Trúc mã nam xứng

“Trương Phàm, đã sáu giờ rồi, còn không mau dậy đưa em gái đi học.”

Giọng nói vang dội làm thiếu niên trên giường giật mình tỉnh giấc. Hắn cau mày mở mắt ra, nhìn thấy một người phụ nữ trung niên đứng ở cửa phòng. Bà ta đeo tạp dề, vẻ mặt không vui nhìn chằm chằm hắn.

“Biết rồi, con dậy ngay đây.”

Người phụ nữ trung niên nhìn thấy ánh mắt không kiên nhẫn của Đồ Dư Phàm, lập tức có chút kinh ngạc. Nghĩ đến thái độ khúm núm của thiếu niên lúc trước, vừa định nói cái gì đó, bà ta chợt nhớ tới bánh trứng gà trong nồi sắp cháy đành phải lườm hắn một cái rồi đi, trước khi đi còn hung ác nói:

“Mau dậy đi, đừng lề mề nữa!”

Đồ Dư Phàm đứng lên, xoa xoa huyệt thái dương.

“Hệ thống, truyền tống kịch bản.”

Một đoạn ký ức tràn ngập đại não, Đồ Dư Phàm không khỏi cảm thấy trong đầu có chút đau nhói.

Trong thoáng chốc, hắn nhìn thấy một người có cuộc đời trống vắng cô độc, không cha không mẹ không thân nhân, không bạn bè không vợ con, cả đời thui thủi một mình.

Trong tiểu thế giới này, nguyên chủ Trương Phàm là nam phụ thứ tư thâm tình không hối hận. Từ nhỏ hắn đã thích nữ chính, cũng chính là cô em gái Mộc Nghiêu mà người phụ nữ trung niên vừa nhắc đến kia. Mà người phụ nữ kia chính là Lưu Hồng, mẹ của Trương Phàm.

Bố của nữ chính là mối tình đầu của Lưu Hồng. Bởi vì nhà trai không đồng ý nên cuối cùng hai người phải chia tay, mỗi người tự xây dựng gia đình của mình. Đáng tiếc thời cuộc khó lường, lúc nữ chính được mười tuổi, bố mẹ cô ta bất ngờ gặp chuyện qua đời, chỉ còn lại một mình nữ chính trên cõi đời này.

Mà thân nhân bạn bè của bố mẹ nữ chính không có ai đồng ý nhận nuôi cô ta chỉ có Lưu Hồng cật lực phản đối, nhận nuôi nữ chính.

Từ đó về sau, bố mẹ của nguyên chủ đáng thương liền đối xử với nữ chính như con ruột, thậm chí ngay cả đứa con trai ruột là nguyên chủ cũng không thể nào sánh bằng nữ chính.

Nguyên chủ là người tính tình mềm yếu, bởi vì Mộc Nghiêu lạc quan sáng sủa, rạng rỡ tỏa sáng như ánh mặt trời khiến nguyên chủ rễ tình đâm sâu, cam tâm tình nguyện trả giá. Cho dù bố mẹ thiên vị nữ chính thì nguyên chủ cũng không oán than không trách móc nửa lời.

Với thành tích học tập của mình, vốn dĩ nguyên chủ có thể lựa chọn trường trung học tốt nhất tỉnh thành, nhưng bởi vì sức khỏe của Mộc Nghiêu không tốt, cần người chăm sóc, hơn nữa thành tích cô ta bình thường, chỉ có thể thi lên trường trung học số 2 nên Lưu Hồng liền bắt con mình đổi nguyện vọng, lựa chọn vào học trường trung học số 2 thành phố.