Vạn Nhân Mê Người Xinh Đẹp Yếu Mềm

Thế giới 1 - Chương 11

Hỏa Diễm Cốc vốn vắng lặng không một bóng người bỗng chốc bị đám đông vây kín. Nơi này băng lửa giao hòa, vốn là chốn dùng để trừng phạt kẻ có tội, vậy mà giờ đây lại trở nên ồn ào náo nhiệt như một cái chợ vỡ.

Thế nhưng, dù Hỏa Diễm Cốc có đông đúc chen chúc đến đâu, Hàn Băng Đài nằm ở vị trí trung tâm nhất vẫn không một ai dám lại gần.

Những người này thuộc đủ mọi chủng tộc, hình dáng khác nhau, nhưng ánh mắt họ khi nhìn về phía trung tâm đài tròn lại giống nhau đến lạ kỳ.

Nóng rực, sáng ngời, xen lẫn sự cuồng nhiệt và si mê không thể kìm nén.

Giữa khung cảnh trời đông giá rét, băng tuyết phủ trắng cả chục dặm, vô số mũi băng nhọn hoắt cao hàng trượng bao quanh, một thiếu nữ thân hình mảnh mai, mắt phủ lụa trắng đang quỳ ngay trung tâm đài tròn. Tà áo trắng của cô tung bay, mày mắt khẽ cụp, bóng hình trắng như tuyết phản chiếu qua những tinh thể băng tạo nên một ảnh hình mờ ảo. Toàn bộ khung cảnh toát lên một vẻ đẹp kinh diễm.

Đẹp đẽ đến nhường vậy, mà cũng hư ảo đến nhường vậy.

Dù đôi mắt cô bị lụa trắng che khuất, nhưng đoạn video ghi lại khoảnh khắc tấm lụa che mắt ấy rơi xuống đã được những người này xem đi xem lại không biết bao nhiêu lần. Đôi đồng tử tựa hồng ngọc tuyệt đẹp kia cũng đã sớm khắc sâu vào tâm trí họ.

"Cái mô hình nhân vật này rốt cuộc là ai tạo ra vậy! Sao có thể hoàn hảo đến thế chứ!" Trong đám đông, có người không kìm được mà thốt lên kinh ngạc. Ngay sau đó, vô số tiếng nói khác cũng nhao nhao hưởng ứng.

"Vợ ơi, ngẩng đầu lên nhìn em đi huhuhu, vợ ơi vợ đẹp quá em yêu vợ nhiều lắm!"

"Chị ơi chị ơi! Chị ơi em yêu chị! Chị ơi em bán cả cơ giáp để nuôi chị, được không chị!"

"Vợ ơi cổ có đau không? Nhìn thôi cũng thấy đau rồi, hay là trói em đi, em nhìn mà thấy xót quá à!"

"Trói tôi đi, trói tôi đi, da tôi dày thịt tôi chắc, không sợ trói đâu!"

Vô số những tiếng hô hào hỗn loạn ập đến, kèm theo đó là tiếng "tách tách" không ngớt của các thiết bị ghi hình, chụp ảnh.

Mạnh Chi Nhân vốn đang chuẩn bị đứng dậy nghênh chiến: ...

Bọn họ đang làm cái quái gì vậy?

Mạnh Chi Nhân không hiểu, nhưng rất nhanh, thắc mắc của cô đã có người giải đáp: "Nếu chúng ta chặt đứt sợi xích kia, có phải thần tiên tỷ tỷ sẽ được tự do không?"

Lời này vừa thốt ra, đám đông im lặng trong giây lát, rồi sau đó là sự rục rịch không thể kìm nén.

"Tôi thấy thử được đó!"

"Cái sợi xích khỉ gió đó tôi nhìn đã thấy ngứa mắt lâu rồi!"

Sợi xích này vốn là vật trung gian do các cao thủ của năm đại tông môn liên thủ tạo ra để trấn áp Mạnh Chi Nhân, bình thường rất khó bị phá hủy.

Thế nhưng, vật trung gian có lợi hại đến đâu cũng không chịu nổi một đám đông người chơi thay phiên nhau chặt phá. Thậm chí, để tránh kích hoạt trận chiến với Boss, họ còn cố tình bay lên không trung để tấn công sợi xích.

Dưới kiểu tấn công luân phiên như vậy, sợi xích nhanh chóng bị chặt đứt. Cùng lúc sợi xích đứt gãy, một tin tức khẩn cấp cũng được truyền đến Thanh Loan Tông.