Sau Khi Biến Thành Quỷ, Tôi Bị Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Bắt Gặp

Quyển 1 - Chương 6

Hai quỷ nữ ôm nhau, kể lại bi kịch của mình, rồi bắt đầu nguyền rủa những người đã hại họ.

“Người đàn ông này chính là kẻ đã hại chết em à?”

“Cũng có thể xem là kẻ gián tiếp gây ra cái chết của em.” Lúc đó tại sao hắn lại lao thẳng vào xe tải lớn, Chúc Ảnh Dã vẫn mãi không hiểu.

Cô và Lục Tư Hằng là bạn thời Đại học, sau khi tốt nghiệp bắt đầu yêu đương, đã ba năm rồi, vốn định kết hôn vào năm sau, mối quan hệ của họ không phải quá ngọt ngào nhưng cũng không có thù hận gì cả.

“Vậy để chị thay em kéo tên khốn đó đi cùng nha!” Thẩm Vi nói xong, khí thế quanh người bắt đầu thay đổi, con ngươi vốn đen tuyền của cô ta chuyển thành đỏ rực, móng tay trên tay phải từ từ dài ra, sắc nhọn.

Chúc Ảnh Dã kéo tay lại ngay khi Thẩm Vi chuẩn bị chạm vào Lục Tư Hằng, Thẩm Vi tức giận nói: “Sao vậy? Em không đành lòng à?”

“Quỷ gϊếŧ người có bị trừng phạt không? Đây là ân oán của em, chị không cần phải gánh thay đâu, chị cứ nói cách làm đi, đích thân em tiễn tên khốn đó luôn!”

“Cũng đúng, cơ hội tự tay gϊếŧ kẻ thù, chị không nên giành lấy.” Thẩm Vi lại quay lại vẻ dịu dàng, nắm tay Chúc Ảnh Dã: “Em cần oán khí và tạm quên đi việc mình là quỷ, điều duy nhất em muốn làm bây giờ là gϊếŧ kẻ thù!”

Chúc Ảnh Dã cảm nhận được một luồng sức mạnh đang hội tụ trong cơ thể mình, tập trung vào lòng bàn tay, cô giơ tay lên.

Bùm!

Tất cả đèn trong quán phở lập tức vỡ vụn, mọi người trong quán la hét chạy ra ngoài, Chúc Ảnh Dã kéo Thẩm Vi vội vàng tìm bóng dáng của Lục Tư Hằng.

“Không sao, lúc đầu sẽ không kiểm soát được sức mạnh.” Thẩm Vi an ủi cô.

Một luồng ánh sáng vàng bay đến, biến thành sợi dây trói chặt Thẩm Vi và Chúc Ảnh Dã lại, Chúc Ảnh Dã nhìn quanh, người đàn ông tóc dài kia lại đuổi kịp nữa rồi!

Thẩm Vi cũng nhìn thấy Kỳ Âm Trần, cô ta lộ vẻ hoảng sợ, ra sức vùng vẫy muốn thoát ra nhưng càng vật lộn thì càng bị siết chặt.

Khi nhìn thấy người đàn ông sắp tiến đến gần, Lục Tư Hằng không biết từ đâu lao ra, ôm lấy chân Kỳ Âm Trần: “Đại sư! Con quỷ nữ kia có phải lại tới nữa đúng không?”

Kỳ Âm Trần vừa định niệm chú thì bị người cắt lời, thời gian gấp gáp anh không kịp nữa, đành đá Lục Tư Hằng một cái: “Tránh sang một bên!”

Xung quanh, người xem càng lúc càng tụ lại gần, bộ dạng của Kỳ Âm Trần trong mắt mọi người vô cùng nổi bật, một cô gái dũng cảm còn muốn tiến lên xin chụp ảnh cùng anh nhưng bị ánh mắt lạnh lùng của anh làm cho lùi lại.

Chỉ mất vài giây, hai con quỷ đã trốn thoát, sắc mặt Kỳ Âm Trần lập tức trở nên u ám: “Không muốn chết thì ngoan ngoãn đứng yên cho tôi.”

Lục Tư Hằng sợ hãi lắc đầu, lúc nãy hắn đã cảm thấy sau lưng lạnh buốt, ngay sau đó đèn trong quán phở bất ngờ vỡ, có lẽ quỷ nữ lại quấn lấy hắn nhưng bây giờ một mình hắn ở đây, nếu con quỷ nữ quay lại thì phải làm sao: “Đại sư, có chết tôi cũng không rời xa đại sư đâu!”

“Vậy thì cậu đi chết đi!” Kỳ Âm Trần nói xong câu này, chạy đi, không thèm để ý đến tiếng khóc lóc của Lục Tư Hằng phía sau.