Bớ người ta, ở đây có một ngọn cỏ trưởng thành đang bị ép phải cứu thế giới.
Cha mẹ Đào Thu Trúc mất sớm, chỉ có một người anh trai che chở nuôi lớn. Sau khi tốt nghiệp đại học, nàng mở một tiệm chăm sóc thú cưng, nhận nuôi những chú mèo chó quanh trường, lúc nhàn rỗi lại đọc ít tiểu thuyết gϊếŧ thời gian.
Nào ngờ một lời nói lỡ miệng, vừa chớp mắt đã xuyên vào trong sách, trong đầu còn vướng víu một hệ thống cứ lải nhải không thôi.
《Chính Tà》 là một quyển tiểu thuyết không có tình cảm nam nữ, nhân vật chính là Mặc Huyền Tranh – một dị loại bị toàn giới Tu Chân vây quanh đuổi đánh, trong người mang huyết mạch Yêu tộc, từ bị khi dễ từng bước nghịch chuyển số mệnh. Thế nhưng về sau, hắn ngạo nghễ dời non lấp biển, thân làm chính chủ lại cầm kịch bản phản diện, cuối cùng dẫn đến diệt thế.
Đào Thu Trúc vốn chẳng có cảm tình với nam chính, tạm gác hắn qua một bên, điều khiến nàng mê mẩn chính là đám sinh vật lông xù chạy phía sau hắn.
Mê lông thì mê lông, đọc tiểu thuyết bệnh hoạn hay kẻ điên nàng có thể nhịn không nổi mà gào rú, nhưng chính mình nhảy vào câu chuyện thì chỉ muốn gọi cho 113 bắt hết về trị.
Nỗi phiền muộn cuộn mãi trong tim. Nếu biết sẽ xuyên sách, ban đầu hà tất phải ngông cuồng đòi học thuộc toàn văn. Nay thì hay rồi, ký ức mù mờ chỉ biết đại khái cốt truyện, lại còn gặp ngay một nam nhân ánh mắt như hổ rình mồi.
Trong mọi câu chuyện đều có một nam phụ chủ chốt đẩy mạnh tiến trình.
Kẻ trước mắt đây chính là đại sư huynh thủ tịch của đệ nhất tiên môn – Mộ Ngôn Từ.
Nam chính có thú hình cổ quái, bị Yêu tộc ruồng bỏ, trốn chui trốn nhủi chật vật sống trong giới Tu Chân mãi một thời gian mới có chút thành tựu, lại bị Mộ Ngôn Từ phát hiện thân phận Yêu tộc, công khai vạch trần giữa chúng tiên, dẫn đến vạn môn hợp lực vây công, khiến hắn trọng thương rơi xuống vực sâu Mặc Uyên – biên giới giữa Nhân tộc và Yêu tộc.
Mộ Ngôn Từ cũng trọng thương, may nhờ có một ngọn cỏ Vô Ngân bên cạnh kéo dài tính mạng.
Cỏ Vô Ngân vốn là linh vật có thể cải tử hoàn sinh, do hắn mang từ bí cảnh về để cứu ái nữ của sư tôn. Sau lại hóa hình thành người, hắn nảy sinh tâm tư khác, dựa vào nguyên tắc tận dụng triệt để, lừa gốc cỏ ngu ngốc kia nảy sinh tín nhiệm, cuối cùng khiến nàng hy sinh nửa mệnh cứu hắn, đến tận cùng bị hắn vắt kiệt máu, nghiền nát gân cốt làm dược dẫn cho tiểu sư muội.
Không oan không uổng, là oan hồn chân chính.
Mà hiện giờ, Đào Thu Trúc chính là oan hồn ấy.
Lúc này, nam nhân đối diện dịu dàng như nước, muốn nắm lấy tay nàng.