Đã lâu rồi mới thấy chính chủ tự mình lên sóng, nhóm fan "Thanh Trúc" vốn chưa hết cuồng nhiệt, nhất thời kích động đến mức như quay lại thời tuổi trẻ phơi phới năm nào.
Thế nhưng mấy năm nay nguyên chủ chỉ ru rú trong nhà, fandom của Lệ Duệ lại phát triển bùng nổ theo cấp số nhân. Chỉ trong chưa đầy hai phút, mọi bình luận có liên quan đến Lâm Thanh đã bị fan của Lệ Duệ – “Hạt Dẻ” – nhanh chóng quét sạch.
Ba năm trôi qua, Lâm Thanh ngày càng hiếm khi xuất hiện trong các tác phẩm. Trong giới giải trí cũng dần mất tăm mất tích, đến nỗi nhiều fan của Lệ Duệ càng thêm bất mãn với người bạn trai bị đồn đại "ăn bám" này, chỉ cần có cơ hội là buông lời cay nghiệt:
[Ai da, Lệ ca lại mắc bệnh yêu đương rồi, ngày trước rất ít khi xuất hiện trên truyền thông, tám phần là vì cái bình hoa kia.]
[Đồ hút máu! Một tên ăn bám, chắc LQ (Lâm Thanh) lại muốn mượn danh tiếng ảnh đế của Lệ ca để tái xuất giới giải trí đây mà.]
[Cạn lời, bao năm rồi mà vẫn chẳng có gì mới mẻ sao? Thật không đáng để tốn thời gian vì loại người này.]
[Đúng vậy đó, có thể là tình yêu thật đấy, nhưng vẫn mong Lệ ca sớm thoát khỏi con đỉa này, tìm một người vừa xinh đẹp vừa có thực lực.]
[Ngày nào cũng cầu nguyện, hôm nay LR (Lệ Duệ) và LQ đã chia tay chưa?]
Trên mạng, giả thuyết này chồng giả thuyết khác, ác ý không hề được che giấu, tràn về như sóng vỗ. Nếu như phần bình luận dưới Weibo chính thức của "Áy Náy Tinh Động" còn giữ được đôi chút hoà khí, thì trong siêu thoại của Lệ Duệ đã trở thành chiến trường đậm mùi mỉa mai châm chọc.
Rõ ràng là Lệ Duệ chủ động mở rộng mối quan hệ, nâng cao độ phổ biến, vậy mà khi bị chỉ trích, người duy nhất phải chịu trận lại là Lâm Thanh.
Chuyện phía sau hẳn không thiếu sự tiếp tay từ studio của Lệ Duệ, Văn Cửu chậm rãi lướt qua những bình luận, trong lòng đã có quyết định.
Mặt trời đã lên cao, thời gian trưa vừa mới trôi qua, Lệ Duệ đã dẫn theo một đám người tới chuẩn bị dựng cảnh. Không muốn để lộ quân át chủ bài quá sớm, Văn Cửu thuận tay nhét Tạ Huyền vào trong tủ quần áo:
"Ngồi yên ở đó."
Lời nói tuy có vẻ nghiêm khắc, nhưng động tác trên tay lại nhẹ nhàng. Một nửa sự chú ý của cậu đặt lên chú mèo nhỏ Tạ Huyền đang co mình trong tủ, Hắn chỉ cảm thấy lớp da mịn màng như nước này của mình hôm nay đúng là phát huy tác dụng không nhỏ.
Năm xưa nằm trong quan tài, Văn Cửu đối xử với hắn đâu được ôn hòa thế này.
Bên ngoài tủ, tắm xong, Văn Cửu tiện tay chọn một chiếc áo thun để thay. Là kẻ từng có tiền án bạo hành gia đình, Lệ Duệ rõ ràng đã rút ra được bài học từ nguyên chủ, quần áo che phủ kín mít, nhìn bên ngoài hoàn toàn không thấy gì khác lạ.
Một lát nữa còn phải livestream tình cảm, dù vẫn chưa đợi được lời xin lỗi từ người thanh niên nọ, Lệ Duệ vẫn biết co biết duỗi, chủ động cúi đầu trước.
Hắn đưa cho Văn Cửu một tuýp thuốc mỡ:
“Dùng cái này che vết bầm.”
“Da em trắng, để lộ ra sẽ dễ thấy lắm.”
Chỉ có quản lý và trợ lý thân cận nhất của Lệ Duệ mới biết rõ nội tình mối quan hệ này. Thợ trang điểm gần đó nghe vậy, không nói gì, chỉ mỉm cười đầy ẩn ý.
Không thấy được gương mặt quen thuộc bên cạnh một gã đàn ông cặn bã này, Văn Cửu nhướng mắt, lười biếng hỏi:
“Trợ lý của anh đâu?”
“Tiểu Lý hả?” Có người ngoài ở đây, Lệ Duệ liền lập tức vào vai Ảnh đế: “Tối qua đi đường quá vội nên bị tai nạn, đã được đưa vào bệnh viện rồi.”
“Yên tâm, không nghiêm trọng đâu, tôi sẽ lo tiền viện phí cho cậu ấy.”