“Tí tách.”
Ánh đèn mờ nhạt lắc lư, từng giọt nước từ đầu ngón tay tái nhợt nhỏ xuống, chạm vào sàn nhà ẩm ướt loang ra một vệt đỏ nhàn nhạt, báo hiệu một điểu chẳng chẳng lành.
Phòng tắm thoáng khí, mùi tanh của máu lẫn mùi sắt rỉ mơ hồ tản ra theo làn hơi nước dọc theo cánh tay mềm mại buông thõng. Phía trước hiện lên một khuôn mặt trắng muốt đẹp đẽ như ngọc, đôi mắt nhắm nghiền, không có chút sinh khí nào.
Bằng mắt thường cũng có thể thấy, nước trong bồn đã nguội lạnh từ lâu, tựa như băng giá. Thế nhưng người nằm trong đó dường như hoàn toàn không nhận ra, vẫn bất động, lạnh lẽo.
Làn da nhợt nhạt, đôi môi tái nhợt, cả người chẳng khác gì một thi thể đã nguội lạnh. Nếu lúc này có ai vô tình bước vào, tám phần mười sẽ bị dọa đến mức gọi cảnh sát ngay lập tức.
May thay, ngay trước khi toàn thân cứng đờ, thanh niên trong bồn bất ngờ ho khan vì sặc nước, mở bừng mắt.
Giống như lâu ngày chưa nhìn thấy ánh sáng, đồng thời cũng như chán ghét ánh sáng lạnh lẽo nơi phòng tắm, cậu giơ tay che trán, con ngươi đen láy sâu lặng khẽ co lại.
Tựa một kỳ tích, ngay khoảnh khắc thanh niên tỉnh lại, hơi thở tử khí quanh người cậu bỗng tan biến như chưa từng tồn tại, những vết bầm tím chìm dưới làn nước cũng mờ nhạt đi vài phần.
Không thèm nhìn quanh, cậu đưa tay ấn vào vùng bụng bên trái: “Tội nghiệp thật, nội tạng vỡ nát hết rồi.”
Giọng điệu dửng dưng, như thể đang bàn về vết thương của người khác chứ không phải chính mình.
Thực ra, linh hồn trong cơ thể này bây giờ cũng chẳng phải là nguyên chủ Lâm Thanh. Người này tên Văn Cửu, trực thuộc Cục Xuyên Nhanh, đã hành nghề hơn chục năm, khách hàng cậu gặp nhiều vô kể mà phần lớn đều là xác chết.
Thấy nhiều rồi cũng chẳng thấy lạ. Cậu đứng dậy, tiện tay kéo lấy chiếc khăn tắm bên cạnh, lại hơi nghiêng đầu liếc về khoảng không phía trước: “5046? Nâng cấp đến choáng đầu rồi à? Không lo mua phần giới thiệu nhân vật đi?”
Vừa nói, Văn Cửu vừa thay áo ngủ, bước tới trước gương, một tay hững hờ vuốt nhẹ mái tóc còn ướt đẫm, ánh mắt lướt qua hình ảnh phản chiếu của "chính mình" trong gương.
Rầm.
Như có một dòng nước tối tăm, âm u vừa bị đẩy tung ra, ngay khoảnh khắc ấy, đôi mắt đen như mực của Văn Cửu chợt sâu thêm một tầng, dễ dàng biết được tất cả quá khứ của nguyên chủ.
Nguyên chủ là Lâm Thanh, 26 tuổi, nghệ sĩ dưới trướng Tinh Xán Entertainment, từng nổi tiếng sau vai phụ Bạch Nguyệt Quang trong một bộ phim tiên hiệp cách đây 5 năm. Sau đó, nhận được rất nhiều lời mời đóng phim, nhưng gần hai năm trở lại đây lại dần lụi tàn dần.