Hôm qua đã mua hai chiếc đồng hồ rồi, hôm nay lại lấy thêm một chiếc nữa, Vân Tử Khâm không muốn mua đồng hồ nữa.
Thanh toán xong liền rời khỏi Vacheron Constantin.
Lại nhớ ra đồ dưỡng da của mình hình như sắp hết, Vân Tử Khâm bắt đầu tìm đồ dưỡng da trong trung tâm thương mại.
Vân Tử Khâm mua mấy bộ dưỡng da của các thương hiệu lớn khá nổi tiếng, và mấy hộp mặt nạ, định dùng thử trước, so sánh một chút, đợi lần sau cô sẽ biết nên mua của hãng nào.
Nhưng đến giờ nhiệm vụ tiêu dùng vẫn còn thiếu hơn một triệu, Vân Tử Khâm lần thứ hai bước vào Hermès.
Người tiếp Vân Tử Khâm vẫn là nữ nhân viên lần trước, tên là Từ Cầm.
"Cô Vân, chào mừng cô quay lại."
"Ừm, lần này mục tiêu của tôi là túi Kelly màu xám elephant, cô biết rồi chứ?"
"Biết ạ, tôi cho người đi xem có hàng không trước, cô có thể xem qua những món khác trước."
Vân Tử Khâm đương nhiên biết ý cô ta là gì, thế là bắt đầu quét hàng trong cửa hàng.
Đĩa ăn Passifolia số 1, mua!
Bộ 3 cốc sứ "Cuộc đua ngựa vượt chướng ngại vật Hermès", mua!
Bộ nước hoa Vườn sông Nile Hermès, mua!
...
Tóm lại chỉ cần nhìn thấy ổn ổn, Vân Tử Khâm đều bảo Từ Cầm gói lại, dù sao cũng có dịch vụ giao hàng tận nơi.
"Như mây sà thấp trời đổ mưa, khi em khẽ hát lòng tôi rung động..."
Vân Tử Khâm vừa kết thúc màn quét hàng, điện thoại liền reo.
Cúi đầu nhìn, là số lạ, Vân Tử Khâm theo phản xạ liền từ chối.
Bây giờ lừa đảo qua điện thoại nhiều như vậy, số lạ tốt nhất là không nên nghe.
"Cô Vân, quản lý kho vừa liên hệ tôi, túi Kelly màu xám elephant vừa hay có một chiếc, tôi gói lại cho cô nhé?"
Vân Tử Khâm gật đầu, nhanh chóng quẹt thẻ thành công.
【Nhiệm vụ tiêu dùng: Trước nửa đêm, tiêu hết ¥4.000.000,00, đã hoàn thành!
Phần thưởng nhiệm vụ: Kích hoạt hoàn tiền gấp 3 lần, ¥12.000.000,00 đã được chuyển vào thẻ tiết kiệm đứng tên ký chủ; quyền sở hữu tòa nhà Đỉnh Tư, liên quan chứng từ đã bỏ vào hệ thống ba lô, mời ký chủ chú ý kiểm tra nhận.】
???
Tòa nhà Đỉnh Tư? Là tòa nhà mà cô đang nghĩ đến sao?
Vân Tử Khâm nóng lòng muốn xem giấy tờ, nhanh chóng gọi một chiếc taxi, bảo tài xế đưa cô đến Tinh Vũ Hoa Phủ.
"Như mây sà thấp làm trời đổ mưa, khi em khẽ hát lòng tôi xao động..."
Vân Tử Khâm vừa lên xe, lại có người gọi điện cho cô.
Nhìn số điện thoại, vẫn là số vừa bị cô cúp máy lúc nãy, Vân Tử Khâm do dự một lát, cuối cùng vẫn nghe máy.
"Alô!"
"Là anh, Hạ Chi Quân."
Nghe là Hạ Chi Quân, Vân Tử Khâm theo phản xạ nhíu mày: "Tìm tôi có chuyện gì?"
"Kiều Kiều tỉnh lại rồi, không biết nghe được từ đâu chuyện con bé không phải tiểu thư nhà họ Hạ, cứ bồn chồn bất an mãi, bây giờ em có rảnh không? Đến bệnh viện Khang Đức một chuyến đi."
Tuy Hạ Chi Quân hỏi Vân Tử Khâm có rảnh không, nhưng Vân Tử Khâm có thể nghe ra, giọng điệu của anh ta mang theo mệnh lệnh.
Vân Tử Khâm cau mày, ấn tượng về Hạ Chi Quân lại tệ đi rất nhiều.
“Không rảnh.”
Cô có phải do nhà họ Hạ nuôi lớn đâu, dựa vào đâu mà Hạ Kiều Kiều không vui lại bắt cô chịu trách nhiệm?
Vân Tử Khâm cúp máy thẳng thừng, tiện tay cho Hạ Chi Quân vào danh sách đen.
Bệnh viện Khang Đức, bên ngoài phòng bệnh của Hạ Kiều Kiều, Hạ Chi Quân nghe giọng nữ ngọt ngào trong điện thoại, nhanh chóng nhận ra mình đã bị Vân Tử Khâm cho vào danh sách đen.
“Sao rồi? Khi nào con bé đến?”
Hạ Chính Quang cũng đang ở ngoài cửa phòng bệnh, nhìn Hạ Chi Quân gọi điện.
Hạ Chi Quân mấp máy môi, cuối cùng vẫn nói thật: “Cô ấy không đến, vừa cho số con vào danh sách đen rồi.”
Hạ Chính Quang: …
Kết quả này ông ta không ngờ tới.
“Gọi điện sao rồi? Khi nào con bé qua được?”
Trương Di Cầm từ trong phòng bệnh bước ra, sắc mặt không tốt lắm, giọng điệu cũng có chút mất kiên nhẫn.
“Cô ấy… từ chối rồi.”
Giấu cũng không giấu được nữa, Hạ Chi Quân đành nói thẳng. Chứ nếu anh ta nói cô ấy sẽ đến muộn nhưng rồi cuối cùng lại chẳng thấy bóng dáng đâu thì vẫn bị vạch trần thôi.
“Tại sao không đến? Anh trai là con đã đích thân gọi điện mời rồi, con bé còn muốn thế nào nữa?”