Không có công cụ thì dùng Slime thay thế.
Giản Ngư: [Ta nói cho ngươi biết, Slime con đào đất còn giỏi hơn giun đất nhiều!]
Năm con Slime còn chưa đến tuổi trưởng thành đã phải làm công cho Giản Ngư. Đám Slime xanh lục cọ tới cọ lui trên mặt đất, ăn đất xong lại nhả, nhả đất ra rồi lại ăn. Chúng chẳng hề oán than, cứ cần mẫn dùng miệng xới đất. Giản Ngư vốn còn mơ tưởng đổi đời làm địa chủ, khi thấy cảnh tượng này cũng cảm thấy lương tâm có chút cắn rứt vì đã bóc lột sức lao động của chúng nó. Thậm chí nàng còn cảm thấy xấu hổ như đang nhìn lũ heo ăn cám vậy. [Ách, chẳng lẽ Slime có năng lực biến mọi loại công việc thành ăn uống sao?]
Trong tay Giản Ngư lại chẳng có hạt giống thích hợp để gieo trồng.
Nhưng nàng có thể sai khiến đám Slime nhỏ. Nàng bảo chúng: [Lén lút vào thôn, đừng có mà manh động.]
Slime nhỏ: [Hả?]
Slime nhỏ ngơ ngác bò đi, vừa đi vừa ăn dọc đường. Trên đường đi, chẳng có con vật săn mồi nào dòm ngó tới nó. Thậm chí chúng còn xua đuổi, không cho nó bén mảng đến gần tranh ăn.
Giản Ngư lại một lần nữa thấm thía nhận ra vị thế "chó chê mèo ghét" của Slime trong chuỗi thức ăn.
Giản Ngư tự nhủ: [Chuyện này không liên quan đến ta, Slime chúng ta cũng chỉ là nạn nhân của những thí nghiệm sinh học trong phòng thí nghiệm mà thôi!]
[Slime nhỏ một giây đi được khoảng lần chiều dài cơ thể, tức 0.4 - 0.5 mét/giây. Một giờ mới bò được hơn 1000 mét...]
Giản Ngư tính nhẩm xong, tuyệt vọng về tốc độ của giống loài Slime.
[Dừng đào đất lại, bốn Slime còn lại cũng ra ngoài thám thính hết cho ta.]
Rất nhanh, Giản Ngư đã có năm con ốc sên bò đi do thám tình hình.
Nàng bố trí xong công việc, nghĩ bụng. [Có chút mệt mỏi, ngủ một giấc đã.]
Giản Ngư ngủ một mạch đến khi tự tỉnh giấc.
Thông qua thanh hành động lực, nàng đoán mình đã ngủ từ bốn đến tám tiếng đồng hồ.
Bên ngoài trời đã tối. Slime không có khả năng nhìn đêm, đến tối thì chẳng thấy gì, mắt chẳng khác nào bị mù.
Nhưng Giản Ngư nghe nói, khi người ta nhắm mắt đi đường, chỉ cần trong lòng kiên định không dao động, không sợ va phải đồ vật hay sợ ngã, thì sẽ đi được một đường thẳng tắp.
Nàng có quyền kiểm soát 100% đối với Slime nhỏ. Nếu nàng bảo Slime nhỏ cắm đầu đi thẳng thì có lẽ nó sẽ đi được một đường thẳng thật.
Một con Slime nhỏ truyền về cảm giác đau đớn.
Kẻ địch liên tục tấn công nó từ bên trong cơ thể. Tuy rằng nó không bị thương nặng, nhưng cũng có cảm giác khó chịu. Kiểu như ăn phải thứ gì đó không sạch sẽ, gây tiêu chảy.
Slime nhỏ: [Đây là cái gì, có ăn được không? Ăn thử xem. A, đây là cái gì nữa, có ăn được không? Ăn một chút.]
Nhìn con Slime nhỏ với bộ não không đủ dung lượng đang mắc kẹt trong vòng tuần hoàn vô tận, Giản Ngư lâm vào tự hỏi. Có lẽ nó chỉ đi ngang qua một con nhím ban đêm ra ngoài kiếm ăn, rồi tiện tay "rinh" luôn con nhím đang cuộn tròn vì hoảng sợ về?
Giản Ngư: [Đừng có cái gì cũng nhét vào bụng chứ!]
Nàng bảo Slime nhỏ nhả đồ vật ra, Slime nhỏ làm theo và rất nhanh đã khỏe lại.
Giản Ngư vừa xử lý xong vấn đề của con Slime này, thì một con Slime khác lại thu hút sự chú ý của nàng. Bởi vì gần đó có nguồn sáng, thị giác vốn tối đen của nó bỗng hiện ra những hình ảnh rõ ràng.
[Lửa trại? Nhà thám hiểm?]
Vì từng là con người, Giản Ngư hiểu rất rõ khả năng phá hoại của con người.
Nàng cảnh giác, bảo con Slime này đứng bên cạnh quan sát. Đừng dại dột mà đến gần.
Trong doanh trại tạm thời, hai nam một nữ đang ngồi quanh đống lửa.
Người đàn ông trung niên tóc xám trắng, ánh mắt sắc bén, tay đặt trên vũ khí là Quentin. Ông là một thợ săn nổi tiếng trong vùng. Ngồi cùng ông là Damian,một thanh niên tóc nâu, cháu trai kiêm học trò của ông. Ngồi đối diện họ là Elissa, cô thiếu nữ tóc đỏ, một học trò ma pháp đến từ thành lớn.
Elissa vâng mệnh sư phụ đến đây điều tra. Nàng thuê Quentin dẫn đường. Còn Damian ở trấn nhỏ, vốn ngưỡng mộ Elissa - một học trò ma pháp xinh đẹp, ăn mặc chỉnh tề từ thành lớn đến - nên tự nguyện làm hộ vệ cho nàng. Thế là ba người bọn họ cùng nhau tiến sâu vào rừng rậm.
Elissa: "Sáng mai, khi đến gần điểm dị thường, ta cần lấy mẫu môi trường xung quanh. Có thể sẽ có ma vật nguy hiểm xuất hiện, nhờ hai vị..."
"Cạch."
Một tiếng động nhỏ từ không xa truyền đến, khiến Elissa theo bản năng im bặt.
Giản Ngư xấu hổ nhìn cành khô bị Slime nhỏ dẫm phải.
Nàng đang lén nghe trộm. Nàng không chỉ tiếc nuối vì không hiểu tiếng của dị giới, mà còn dẫm phải thiết bị cảnh giới của đối phương, khiến họ cảnh giác.
Đối phương có lửa trại, có thể dùng lửa tấn công Slime nhỏ yếu ớt.
Giản Ngư thầm nghĩ: [Phải chuồn lẹ thôi.]
Slime nhỏ ngốc nghếch ngậm lấy cành khô khô khốc, chẳng có bao nhiêu hơi ẩm vào miệng, nhai nhai. Rồi nó mới chậm rãi rời đi.
Lão thợ săn Quentin dựa vào kỹ năng [Mắt Ưng], nhìn về phía nơi phát ra âm thanh, trầm ổn nói: "Không sao, chỉ là một con Slime đi ngang qua thôi."
Damian lại nóng lòng muốn thể hiện trước mặt Elissa, bèn lấy một khúc củi đang cháy từ đống lửa: "Ta đi đuổi nó đi."
Quentin lạnh lùng vạch trần: "Ngươi chỉ là muốn chơi thôi phải không?"
Damian: "..."
Elissa: "?"