"Nguồn gốc dị thường, cửa hàng nhang đèn Cửu Viễn." Đội trưởng cau mày: "Chủ cửa hàng này mới qua đời nửa tháng trước, người kế nhiệm là Đường Lật - người mất tích trong sự kiện dị thường lần này. Điều tra cho thấy, trước khi nhân tố dị thường bùng phát, Đường Lật vừa mới từ nhà tang lễ trở về cửa hàng nhang đèn."
"Trời ơi." Thanh niên lông mày rậm, mắt to kinh ngạc thốt lên: "Người chết, nhà tang lễ, con phố tang lễ, cửa hàng nhang đèn, tất cả đều là các yếu tố kích hoạt "Quỷ Vực" được ghi trong sổ tay! Nhiều từ khóa quan trọng dồn vào một chỗ như vậy, chẳng phải sắp có chuyện lớn hay sao?"
Các đồng đội: "?" Không biết nói chuyện thì đừng nói! Xéo đi cái miệng gở!
Đội trưởng trừng mắt nhìn thanh niên một cái, cúi đầu tiếp tục xem tài liệu, rất nhanh nét mặt trở nên kỳ lạ: "Đường Lật, tốt nghiệp chuyên ngành Quản lý Tang lễ tại đại học Yến, là người thừa kế di sản văn hóa phi vật thể ngành giấy đồ mã của thành phố Yến, đồng thời đã xuất bản truyện tranh kinh dị dài kỳ với chủ đề "tang lễ"."
"Hả?" Thanh niên lông mày rậm, mắt to sửng sốt: "Thời buổi này mở cửa hàng nhang đèn mà cũng phải cuốn dữ vậy sao? Thế này chẳng phải đang buff chồng chất để "Quỷ Vực" tự dâng tới cửa hay sao!"
Các đồng đội: "...Im đi!!" Ai nhận thằng ngốc này vào đội vậy, nhìn là biết chưa từng bị đời vả vào mặt!
"Hắt xì!" Đường Lật hắt hơi liên tiếp mấy cái, bụi bặm bay lên khi quét dọn quả thật không tốt cho mũi chút nào.
Nhớ lại những thứ trong cửa hàng nhang đèn, Đường Lật mở bảng "Kho", ngón tay di chuyển qua lại trên màn hình điều chỉnh góc hiển thị cửa hàng, cuối cùng cũng tìm thấy hai chiếc khẩu trang còn sót lại trong ngăn kéo.
Đeo khẩu trang vào, tiếp tục công việc dọn dẹp.
Nhiệm vụ đề cập đến việc quét dọn điện thờ thần, thực ra chính là căn phòng cô đang ở, diện tích không lớn lắm, khoảng hơn năm mươi mét vuông, dọn dẹp nghiêm túc cũng nhanh thôi.
Mất khoảng mười lăm phút, điện thờ thần đã hoàn thành vệ sinh sơ bộ, trong đó những vật dụng linh tinh như khung cửa sổ rơi xuống, bàn thờ bị lật đổ, tượng thần bị đập vỡ chỉ còn lại đế cũng đã được xử lý, cái nào cần đặt lại thì đặt, cái nào cần vứt thì vứt.
Nhưng nói cho cùng chỉ là dùng chổi quét dọn sơ qua, nhiều chỗ trong điện chỉ sạch bề mặt, nhìn kỹ vẫn có thể thấy bụi bặm bám trên đó.
Hơn nữa trong không khí cũng bay nhiều bụi, chắc chắn lát nữa sẽ lại bám vào các nơi trong điện.
Vì vậy, thanh tiến độ trong bảng “Nhiệm vụ” chỉ đạt 46% cũng không có gì đáng ngạc nhiên.
Vẫn cần nước để lau dọn, Đường Lật thầm nghĩ. Lại mở bảng "Kho" ra, nhìn cửa hàng nhang đèn thu nhỏ trong màn hình với vẻ lo lắng.
Ban đầu trong cửa hàng có nước máy, nhưng sau khi toàn bộ cửa hàng bị nhét vào bảng, vòi nước máy đã trở thành vật trang trí.
Chứ không lẽ cô ở Ngũ Châu Đại Lục này mà mở vòi nước lên là có thể dùng nước từ Lam Tinh sao? Công ty nước sạch từ chối yêu cầu cung cấp nước xuyên thế giới của cô rồi đấy nhé.
Cuối cùng suy nghĩ một chút, Đường Lật quyết định tận dụng những gì có sẵn, khám phá căn phòng bên cạnh điện thờ thần.
Lúc quét dọn vừa rồi, cô đã quan sát các thiết bị và trình độ chế tạo dụng cụ trong điện, đoán rằng Ngũ Châu Đại Lục hẳn đang ở thời đại có trình độ khoa học kỹ thuật tương đối lạc hậu, vậy thì sau chùa có thể có giếng nước.
Khi tìm được giếng nước, vấn đề về nước tự nhiên sẽ được giải quyết.
Thực sự không còn cách nào khác... Đường Lật nghĩ với vẻ đau lòng, chỉ còn cách dùng thùng trà cao cấp trong cửa hàng nhang đèn làm nước lau bàn thôi.