Thiếu niên lợi dụng lực đạo, đánh lui được thủ lĩnh, nhưng bản thân đau đớn, quỳ một chân trên đất. Hắn dùng kiếm chống đỡ thân thể, tay ôm lấy ngực, há miệng phun ra một ngụm máu đen.
Trên đao có độc.
Thiếu niên lúc này đã bị thương nặng, không thể động đậy.
Ngay lúc tiếp theo, tên thủ lĩnh lập tức biến chiêu, trở tay vung kiếm bổ xuống.
Đúng vào khoảnh khắc thanh kiếm chém xuống người thiếu niên, bất ngờ từ bên cạnh xuất hiện một thanh kiếm khác chặn lại chiêu thức đang bổ xuống của thủ lĩnh.
Thủ lĩnh ngước lên, nhìn thấy một nữ tử không biết từ đâu xuất hiện, chắn ngang trước mặt thiếu niên.
Kiếm bị đỡ lên trên, thủ lĩnh lập tức thu chiêu, đổi thức, chân vung lên đá vào hông nữ tử. Thế nhưng, nữ tử đã sớm dự liệu, tay trái cầm bao kiếm đưa lên đỡ lại.
Khoảnh khắc tiếp xúc với bao kiếm kia, hắn cảm giác như chạm phải sức mạnh của muôn núi ngàn non.
Nội lực thật là thâm hậu! Thủ lĩnh không khỏi thu chiêu, liên tục lui lại vài bước.
Minh Nguyên Chỉ tay cầm trường kiếm, đứng chắn trước mặt thiếu niên.
Thiếu niên ngước nhìn người đang chắn trước mặt mình, trong ánh mắt dường như có sóng lớn cuồn cuộn trào dâng.
Hắn hạ thấp đôi mắt, nhìn xuống bàn tay đang chống kiếm run rẩy không ngừng của chính mình.
Thiếu niên dùng sức đè lại bàn tay đang run rẩy, khóe môi khẽ nhếch lên, lộ ra một ý cười vui sướиɠ khó nén được.
“Ngươi là ai, lại dám xen vào chuyện của chúng ta?” Tên thủ lĩnh quát lớn.
Những người dân đang ẩn nấp trên đường phố vốn nghĩ rằng thiếu niên áo trắng kia sắp phải máu nhuộm ngay tại chỗ rồi.
Ai ngờ vào đúng thời khắc nguy cấp nhất, lại có người đứng ra cứu giúp.
Thế nhưng, người xông ra cứu người kia lại là một nữ tử. E rằng lần này không phải cứu được người, mà ngược lại còn phải mất mạng theo nữa.
Hiện tại, rốt cuộc nữ tử kia sẽ dựa vào sức mình đẩy lùi đám hắc y nhân, hay là cả hai người họ cùng ngã xuống ngay tại đây?
Đám người xung quanh đều vì hai người mà đổ mồ hôi lo lắng.
“Các ngươi là ai?” Minh Nguyên Chỉ hỏi ngược lại.
“Bọn ta... Bọn ta là người của La Sát Tông!” Đám hắc y nhân hơi khựng lại một chút, đảo mắt một vòng rồi đáp như thế.
“Nói nhảm!” Minh Nguyên Chỉ nhất thời không nhịn được, buột miệng mắng ra một câu thô tục.
Các ngươi là người của La Sát Tông, vậy ta là ai chứ?
Vốn đã rất bất mãn với đám hắc y nhân này, giờ nghe bọn chúng nói như vậy, nàng càng thêm tức giận đến mức máu nóng dồn thẳng lêи đỉиɦ đầu.
Ngũ đại môn phái càng lúc càng không biết xấu hổ, vừa muốn làm chuyện ám muội lại vừa muốn giữ lấy chút danh tiếng tốt đẹp, thế nên mới đổ hết mọi việc xấu xa lên đầu La Sát Tông của nàng.
Quá đáng ghét!
Thảo nào rõ ràng mặc đồ đen lại nhất quyết gây chuyện vào ban ngày, còn lựa chọn nơi đông người như thế này.
Đây rõ ràng là đang tính toán trước, một khi bị phát hiện liền đem vụ ám sát này đổ lên đầu La Sát Tông.
Cho dù nàng thực sự làm chuyện ác khắp nơi, bị vạn người phỉ nhổ, cũng tuyệt đối không bao giờ chấp nhận gánh tiếng xấu thay cho những chuyện mà mình chưa từng làm.
Thấy Minh Nguyên Chỉ hoàn toàn không bị cái danh hiệu kia làm cho sợ hãi, đám hắc y nhân lập tức bày trận pháp, đồng loạt tấn công nàng.
Trận pháp của đám hắc y nhân tinh vi phức tạp, mỗi chiêu mỗi thức đều tràn ngập sát khí, nhưng bọn chúng lại không thể nào chiếm được chút thượng phong nào trước nữ tử trước mặt, thậm chí còn chẳng thể tìm ra bất cứ sơ hở nào từ chiêu thức của nàng.
Chỉ qua vài hiệp giao đấu, mấy người đã nhanh chóng bị đánh bại, bị hất văng xuống đất, không còn khả năng cử động.
Nhất thời, những tên hắc y nhân còn lại cũng không dám manh động.
Thấy tình thế không ổn, tên thủ lĩnh lại chuyển sang một chiêu thức khác, trực tiếp đâm thẳng vào cổ của nữ tử.
Minh Nguyên Chỉ giơ kiếm lên đỡ, nhưng đúng lúc đó, tay trái của thủ lĩnh đã âm thầm lấy ra một chiếc phi tiêu, lập tức phóng về phía nàng.
Mũi phi tiêu còn dính vết tích màu xanh đen, rõ ràng là cũng có tẩm độc.
Lại còn đánh lén! Đám dân chúng vẫn đang âm thầm quan sát tình hình trên phố trong lòng đều gào thét phẫn nộ.
Minh Nguyên Chỉ đương nhiên cũng nhìn thấy rõ động tác của tên thủ lĩnh. Cổ tay nàng khẽ lật một cái...
Tên thủ lĩnh thậm chí còn chưa kịp nhìn rõ động tác của nữ tử trước mắt, chỉ cảm thấy cổ tay cầm kiếm đau nhói, không thể cầm nắm nổi, thanh kiếm tức khắc rơi xuống đất.