Kế Thừa Hành Tinh Hoang Ta Bạo Hồng

Chương 4

Trên giao diện, góc trái là thông tin hệ thống Đào Nguyên, bên phải là thông tin cá nhân của cô.

[Ký chủ: Sở Kỳ Ngọc.

Cấp bậc: 0 (hành tinh hoang sơ, rất bình thường).

Xanh hóa: 0 (hành tinh hoang không có gì ngoài đất).

Kiến trúc: 0 (ngay cả một căn lều hay nhà kho nhỏ cũng không có).

Nguồn nước: 0 (đến một cái ao nhỏ cũng không tìm thấy).

Mức độ sự sống: 0 (trên hành tinh này chỉ có mỗi bạn, không có sinh vật nào khác).

Đánh giá: Chưa từng thấy nơi nào hoang vu, cằn cỗi đến thế.]

Đây chính là tình trạng hiện tại của hành tinh mà Sở Kỳ Ngọc đang nắm giữ, một hành tinh hoang trống trơn và chẳng có gì cả. Cô thật sự không thể tin nổi nơi này lại có thể phù hợp cho con người sinh sống.

Không có cây cỏ, không có nguồn nước và không có động vật nào khác. Vậy mà gọi là nơi thích hợp cho con người sinh sống? Sở Kỳ Ngọc khẽ cười khẩy.

Khi nhìn vào những thông tin cá nhân của mình. Cô lại bắt đầu nghĩ đến việc bán hành tinh đi.

[Ký chủ: Sở Kỳ Ngọc.

Thiên phú: Tinh thần vực F, thể chất F (người bình thường).

Thực lực: Tinh thần lực F, thể năng F (yếu ớt như con gà).

Tài sản: Hành tinh hoang cấp bình thường M097, tinh hạm nhỏ rách nát x1, bộ đồ ổn định nhiệt độ x3, phi hành cao cấp x1, dinh dưỡng tề cao cấp 0.5 rương (30 ống), dinh dưỡng tề cấp thấp 3 rương (90 ống).

Tài chính: Âm 50000000 tinh tệ (mỗi tháng cần trả ít nhất 5000 tinh tệ).]

Nhìn dòng chữ “yếu ớt như con gà” rồi lại nhìn sang “hành tinh hoang cấp bình thường”, Sở Kỳ Ngọc bĩu môi:

“Nhìn qua thì đúng là hợp nhau thật.”

Ngoài những đánh giá từ hệ thống, lý do chính khiến Sở Kỳ Ngọc nghĩ đến việc bán hành tinh này là dòng cuối cùng: Tài chính âm 50000000 tinh tệ.

Cô nhớ rõ nguyên chủ đã bỏ ra 300 triệu tinh tệ để mua hành tinh hoang này. Nếu bây giờ bán đi, trừ hết nợ nần thì vẫn dư ra 250 triệu tinh tệ. Vậy thì... Không phải muốn làm gì cũng được sao?

Hệ thống 002: [Sau khi kiểm tra, hành tinh này đã được rao bán với giá 300 triệu tinh tệ, nhưng treo bán suốt 300 năm cũng chẳng ai hỏi mua. Từ khi được phát hiện, tính đến nay nó đã tồn tại được 301 năm.]

Trước khi kịp mở miệng hỏi vì sao chẳng ai mua hành tinh này, Sở Kỳ Ngọc đã chợt nhớ ra – là vì vị trí của nó.

Nó nằm gần tinh khu số 11, lại sát ngay tinh khu số 12. Tinh khu số 11 vốn nổi tiếng nghèo nàn, còn tinh khu số 12 thì đã bị Trùng tộc chiếm đóng một nửa, lại thường xuyên rộ lên tin đồn về việc Trùng tộc lén xâm nhập sang tinh khu số 11. Vì thế, chẳng ai muốn mua hành tinh này.

Một khi Trùng tộc xuất hiện, nghĩa là hành tinh đó sẽ bị chúng tàn phá sạch sẽ và không còn bất kỳ sự sống nào sót lại, kể cả con người. Trong một thời gian dài sau đó, hành tinh ấy sẽ không thể hồi sinh sự sống.

Dựa theo đánh giá của hệ thống và tình hình hiện tại của hành tinh, Sở Kỳ Ngọc đã hiểu rõ, hành tinh này chắc chắn từng bị Trùng tộc chiếm đóng.

Để gϊếŧ chết cô ấy, bọn họ đúng là đã tốn không ít công sức. Sở Kỳ Ngọc nheo mắt lại, ghi nhớ món nợ này thật kỹ.

Khi cô vừa âm thầm ghi tên người đã lừa nguyên chủ mua hành tinh vào “sổ đen”, thì giọng nói máy móc của hệ thống 002 lại vang lên:

Hệ thống 002: [Ký chủ đã kế thừa di nguyện của nguyên chủ, bắt buộc phải cải tạo hành tinh này để thay đổi tình thế. Nếu không hoàn thành, sẽ bị xem là vi phạm quy tắc và chịu hình phạt từ hệ thống.]